Edit By Trà Nữ Lê

“Anh không phải, Thy…”

“Đừng gọi tôi như thế, lời nói dối thật buồn nôn!” Đế Anh Thy phẫn nộ

Tư Hải Minh đứng tại mép giường, thân thể lạnh cứng, trên mặt không còn chút máu

“Anh đi! Tôi không muốn nhìn thấy anh! Đi đi!” Đế Anh Thy dùng gối đánh vào Tư Hải Minh

Tư Hải Minh đứng nơi đó không nhúc nhích, mắt đen chuyển sang đỏ

“Anh không đi tôi đi!” Đế Anh Thy từ trên giường bước xuống, chân vừa chạm xuống đất đầu liền choáng váng

Tư Hải Minh so với Hạ Khiết Mai động tác còn nhanh hơn, ôm nàng

“Đừng đụng vào tôi!” thân thể Đế Anh Thy liền lui về sau, núp ở gốc đầu giường, hai tay ôm thật chặt thân thể mình, giống như Tư Hải Minh là cái gì rất đáng sợ

“Được, anh không đụng vào em” Tư Hải Minh đứng bên giường, thật sự là không động vào nàng

Nước mắt Đế Anh Thy rơi xuống, Tư Hải Minh nhìn nàng đau đớn, muốn đến ôm nàng, nhưng lại sợ nàng kích động nên chỉ có thể đứng ở một nơi khác, trái tim đau quặn từng cơn

Đế Anh Thy lau nước mắt, giọng khàn khàn hỏi “Anh đã bắt Tần Diễm My?”

“Tại…tại nhà xác” Tư Hải Minh tiếng nói khàn khàn

Đế Anh Thy không dám tin liền nhìn về phía anh “Anh giết cô ấy?”

“Còn sống”

Đế Anh Thy thu tầm mắt lại, bước từ trên giường xuống hỏi Hạ Khiết Mai “Nhà xác ở đâu? Có thể dẫn tôi đi không?

Hạ Khiết Mai hướng nhìn Tư Hải Minh, Tư Hải Minh ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đế Anh Thy không cho cô một chỉ thị gì. Cô nhẹ gật đầu, dẫn Đế Anh Thy đi

“Áo” Tư Hải Minh mở miệng

Hạ Khiết Mai liền hiểu nhà xác rất lạnh, sẽ làm tổn hại đến Đế Anh Thy

Dù anh đang bị đả kích cũng thời thời khắc khắc nghĩ đến Đế Anh Thy…

Đế Anh Thy cũng không muốn nhận sự quan tâm của anh, cự tuyệt mặc áo khoác

Nhưng nếu không mặc thì Tư Hải Minh ngăn cản

Đế Anh Thy nhìn trước mặt là thân hình cao lớn, hỏi “Anh làm cái gì? Chuẩn bị giẫm lên vế xe đổ?” Dù là biết hiện tại mình có ba người anh trai không giống như thân phận trước kia tứ cố vô thân nhưng thân thể hiện tại đang ở trước mặt Tư Hải Minh nên bản năng vẫn rất khẩn trương

Bởi vì những gì anh làm trước kia với nàng trong lòng nàng không thể không quên

“Nhà xác rất lạnh, em mặc quá ít sẽ lạnh” Tư Hải Minh cầm cái áo trên tay Hạ Khiết Mai mặc lên người Đế Anh Thy. Đế Anh Thy giãy giụa liền nghe được Tư Hải Minh lần nữa nói “Em muốn vì một chiếc áo mà tiếp tục tranh luận?”

Đế Anh Thy thân thể bất động, nàng hận không thể lập tức biến mất khỏi đây, không muốn nhìn thấy anh

Kéo lấy áo khoác, khoác lên người đi ra khỏi phòng bệnh

Đi giữa hành lang theo hướng đến phòng nhà xác, Đế Anh Thy cảm thấy mình không cách nào thoát khỏi vòng xoáy này, đồng tử run rẩy, nước mắt muốn rơi ra

Nhìn thấy Tần Diễm My nàng lập tức sẽ rời khỏi Kinh Đô, sẽ không cùng Tư Hải Minh có bất kì quan hệ nào

Nàng tại sao lại nghĩ đến Tần Diễm My bị bắt, bởi vì nàng hiểu rất rõ Tư Hải Minh. Tần Diễm My, Phương Như không thể may mắn thoát khỏi anh. Không đúng, với Phương Như chắc chắn sẽ ổn vì dù sao hai người trước đây cũng có tình ý bên trong

“Đào Anh Thy, cô vẫn ổn chứ?” Hạ Khiết Mai đi bên cạnh hỏi

“Tôi rất tốt. Còn nữa hãy gọi tôi là Đế Anh Thy đi!” Đế Bảo nói

“Được”

Ngừng ở trước cửa phòng nhà xác, nhiệt độ bỗng nhiên giảm mạnh, nhiệt độ bên trong và bên ngoài rất khác biệt. Âm khí từ dưới bàn chân đi lên, thẩm thấu vào da thịt từng mảng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play