Edit By Trà Nữ Lê

ĐẾ ANH THY chuẩn bị nói thêm thì thấy TẦN HÀNH CHI cầm ly rượu đi tới, nàng liền im lặng k nói nữa

Rót rượu, ĐẾ ANH THY cầm lên uống từng ngụm nhỏ

TẦN HÀNH CHI hỏi “Hương vị thế nào?”

“Hương vị?” ĐẾ ANH THY nhìn rượu trong chén

“E mới nhấp rượu, chưa nhận ra” TẦN HÀNH CHI nhìn nàng cười

ĐẾ ANH THY ngượng ngùng liếm môi, nàng thật k thể chờ được rất muốn gọi đt cho TƯ HẢI MINH, bây giờ có cho nàng uống độc dược đều không có cảm xúc…

“Đế tiểu thư khẳng định là đang nghĩ đến tên của rượu à?” KIỀU AN NHƯ tìm lý do nói giúp nàng

“Đúng, chính là như vậy” ĐẾ ANH THY nói tiếp “có tên sao?”

“Đây là rượu chỉ uống thưởng thức, cho nên k có đặt tên” TẦN HÀNH CHI nói “Dễ uống sao?” Uống ngon thì lần sau a làm thêm và cho đem đến lâu đài

“không cần đâu, trong lâu đài rượu của anh nhiều lắm, nếu muốn uống em sẽ tự đến” ĐẾ ANH THY nói. Vừa vặn là nàng có lý do để đến tìm KIỀU AN NHƯ. Quay mặt lại hỏi KIỀU AN NHƯ “có muốn đi dạo trong vườn nho k?”

“Có thể đi dạo sao, nếu đc đi dạo nhìn một chút đc” KIỀU AN NHƯ ngượng ngùng nói “Bên trong rất là rộng, tôi sợ lạc được”

“Tôi sẽ dẫn cô đi xem bên trong, đứng ở giàn nho rất thú vị. Sau này cô có thể thường xuyên đến tìm TẦN HÀNH CHI uống rượu nói chuyện phím”

“Được”

ĐẾ ANH THY dẫn KIỀU AN NHƯ hướng đến vườn nho

TẦN HÀNH CHI một mặt ngượng ngùng, KIỀU AN NHƯ thường xuyên đến đây liệu ĐẾ ANH THY có hiểu lầm gì k…

Đi đến chổ sâu nhất trong vườn nho, cảm thấy an toàn ĐẾ ANH THY còn chưa mở miệng nói thì KIỀU AN NHƯ đã đưa đt dt của mình cho nàng

ĐẾ ANH THY cảm kích cười tay cầm đt và đi đến nơi khác gọi

Điện thoại vừa gọi tới TƯ HẢI MINH đã rất nhanh nghe máy, giọng trấm thấp uy nghiêm quen thuộc nói “Thy”

ĐẾ ANH THY ngạc nhiên vừa nhất máy lên đã khẳng định là “Thy”, cô nghe rõ tiếng tim mình đập. Số đt xa lạ, a ấy làm thế nào nhận ra là mình gọi? Rõ ràng là đã hơn 1 tuần rồi chưa liên lạc, mới vừa nghĩ như thế thì a ấy “Thế nào sao lại không nói gì?”

ĐẾ ANH THY bừng tỉnh “anh….anh thế nào biết là em?”

“Cảm giác”

ĐẾ ANH THY nghĩ thầm cảm giác rất tốt, trong lòng liền ấm áp, rõ ràng là anh ấy không có quên mình. Nghĩ đến gì đó liền hỏi “anh còn bên này sao? Anh không phải đã nói là trở về rồi sao? Anh gạt em …”

“Lần sau sẽ không” TƯ HẢI MINH hạ giọng thấp, khan khan, nháy mắt vuốt lên mặt ĐẾ ANH THY trong lòng

“anh… anh muốn nói gì với em?” ĐẾ ANH THY hỏi

“Ngày mai và ngày mốt, hãy đi theo anh cả, a ấy đi đâu thì em đi theo đó”

“Tại sao?” ĐẾ ANH THY còn chưa dám nói nàng bây giờ thấy đại ca liền giận, bởi vì a cả là người ngăn cản khiến cho 2 người giờ đây gọi điện cho nhau còn phải lén lút

“Hãy nghe anh” TƯ HẢI MINH không giải thích rõ ràng

Nhưng ĐẾ ANH THY tin tưởng a ấy, “Uhm, em sẽ làm theo”

“E k cần lo lắng cho anh ở đây, ở đây hay ở thành phố công việc đều như nhau, chỉ là anh muốn gần em” TƯ HẢI MINH nói giọng trầm thấp

ĐẾ ANH THY liền cảm thấy mọi phiền muộn gầy đây đều tan thành mây khói, thậm chí ngọt lịm

“3 anh của em k đồng ý chúng ta quen nhau, chỉ có thể là do anh không tốt, Thy, sau này anh sẽ làm cho 3 anh chấp nhận, em k cần làm gì cả, hãy cứ như trước đây là được rồi” TƯ HẢI MINH sợ trong lòng nàng khó chịu, buồn lòng và lo lắng nên căn dặn nàng

“Anh một lời cũng không giận sao?” ĐẾ ANH THY hỏi

“Anh rất cảm kích sự xuất hiện của các anh ấy” TƯ HẢI MINH thật sự đã nói thật. Nếu như không có 3 anh ấy thì Anh Thy (AT) đã sớm…. TƯ HẢI MINH môi mỏng kê sát trên đt di động, tiếng nói gợi cảm trầm trầm “Đừng nhúc nhích, để anh hôn em”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play