“Không đâu. Không sao, ngủ được mà.” Đế Anh Thy nói.

Đế Hoàng Minh im lặng một lát rồi nói: “Ngủ sớm một chút.”

Sau đó xoay người rời đi. Đế Hạo Thiên và Đế Bắc Lâm cũng im lặng rời đi. Bảo Hân nhìn chằm chằm cửa phòng trầm tư. Ba ông trùm lần lượt ra khỏi phòng, bước chân nặng nề, vừa đi được mấy bước…

“Các cậu!”

Ba anh em quay đầu lại, thấy Bảo Hân chân trần chạy đến gần mình, hai tay còn nắm bím tóc, chỉ đứng yên ở đó không nói gì cũng đã đáng yêu đến mức khiến đôi mắt của ba anh em tỏa sáng.

Bảo Hân đi đến trước mặt Đế Bắc Lâm, ngẩng đầu hỏi: “Cậu ơi, ngày mai cháu có thể ngủ với cậu không?”

“Thật hả?” Giọng Đế Bắc Lâm run rẩy.

“Dạ!” Bảo Hân gật đầu: “Cả Bảo Nam, Bảo Vỹ, Bảo Long Bảo My, Bảo An nữa, bọn cháu đều muốn ngủ chung với các cậu. Chẳng qua tối nay bọn cháu muốn ngủ với mẹ trước. Đã lâu rồi mẹ không gặp bọn cháu, rất đáng thương.”

Để Bắc Lâm bế Bảo Hân vào lòng: “Ừ, cậu chờ các cháu!”

“Bảo Hân thích các cậu nhất!” Bảo Hân ôm cổ Đế Bắc Lâm cười khanh khách. Đế Hoàng Minh và Đế Hạo Thiên nhìn cô bé, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bảo Hân hôn lên má Đế Bắc Lâm, xúc cảm mềm mại khiến Đế Bắc Lâm cứng đờ cả người.

Bảo Hân nhảy ra từ lòng Đế Bắc Lâm, lại chạy đến trước mặt Đế Hạo Thiên: “Cháu muốn hôn cậu, được không ạ?”

Đế Hạo Thiên đã sững sờ, nghe vậy lập tức cúi lưng xuống. Bảo Hân lại hôn một cái, tiếp tục chạy đến trước mặt Đế Hoàng Minh: “Cậu ơi, hôn má!”

Đế Hoàng Minh nhìn chằm chằm cô nhóc có gương mặt tương tự như Đế Anh Thy, phần lưng cứng đờ, sau đó ngồi xuống. Bảo Hân ôm cổ anh, hôn lên má anh rồi chạy đi.

Chạy đến cửa, cô bé dừng lại phất tay chào ba người cậu: “Chúc các cậu ngủ ngon!”

“Bé cưng ngủ ngon!” Đế Bắc Lâm chảy máu mũi phất tay với cô bé, ánh mắt cười híp lại. Đế Hạo Thiên ngẩn người, chỉ nói ba chữ: “Giỏi quá!”

“Anh cả anh hai, các anh nói xem có phải trước kia Anh Thy cũng như vậy không? Vừa thông minh vừa đáng yêu.”

Đế Bắc Lâm hỏi. Đế Hoàng Minh và Đế Hạo Thiên đều đắm chìm trong tưởng tượng, ánh mắt mềm mại hơn nhiều, Đế Anh Thy nhìn Bảo Hân chạy ra rồi lại chạy vào phòng, thầm nghĩ cô bé này đi làm gì vậy nhí?

Bảo Hân vùi mặt vào lòng mẹ, nói: “Mẹ ơi, chờ bọn con thu phục các cậu thì có thể dẫn mẹ về nhà!”

“Hả?” Đế Anh Thy kinh ngạc nhìn cô bé. “Mẹ cứ giao cho bọn con! Con là hiệp sĩ cứu công chúa, rồng ác đừng đến gần!” Bảo Nam khí phách nói.

Đế Anh Thy dại ra. Cháu bảo ai là rồng ác? Các cháu muốn quyết đấu với các anh của cô à? Đế Anh Thy nghiêm túc hỏi: “Ai dạy các con làm như vậy? Có phải là Tư Hải Minh không? Chính là ba của các con. Có phải anh ta dạy không?”

“Không phải!” Sáu đứa bé đồng thanh, nhưng đôi mắt lại trốn tránh. Để Anh Thy nghi ngờ nhìn họ, sao mình lại không thể tin được nhỉ?

Đã khuya, Tư Hải Minh còn đang xử lý công việc của tập đoàn Vương Tân, họp qua mạng. Sau khi cuộc họp kết thúc, màn hình video chuyển qua chỗ khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play