“Cậu cả, nhà họ Kiều vừa gọi điện thoại tới, cô cả nhà họ Kiều đã chết rồi” Nhẫn Đao nói.
Ba anh em kể cả Đế Anh Thy đều tỏ ra rất bất ngờ.
“Nhẫn Đao, chúng tôi đang ăn cơm, cậu nói người chết làm cái gì vậy? Cậu có cảm thấy ghê tởm không hả?” Đế Bắc Lâm hỏi Đế Anh Thy nhìn về phía anh ba, anh có chắc là ghê tởm không?
Ai là người ngày ngày đối mặt với xác chết, thậm chí còn vừa nghiên cứu xác chết vừa ăn cơm hả?
Lại nhìn dáng vẻ của anh cả, không có đau lòng, vẫn là dáng vẻ vô dục vô cầu như mọi khi. Như thể người chết không phải là vợ sắp cưới của anh ấy “Chết như thế nào?” Đế Hoàng Minh mở miệng nói.
“Nghe nói sau khi trở về nhà họ Kiều, đã xảy ra tai nạn khi đang tắm, thông báo là chết đuối” Nhân Đao nói.
“Cái gì? Täm thôi mà cũng chết sao?” Đế Anh Thy sửng sốt, chuyện này cũng xui xẻo quá phải không?
Hơn nữa, chiều nay Kiều Thanh Lam vừa gọi điện thoại cho cô, vậy mà bây giờ đã chết rồi, lại còn là chết đuối khi đang tắm, thật sự không thể tin nối “Đúng vậy, nhà họ Kiều nói rằng, cô ta chết vào khoảng ba giờ chiều” Nhẫn Đao nói.
Đế Anh Thy nghĩ, thật đúng là sau khi nói chuyện điện thoại với cô xong.
Ánh mắt của ba em bình tĩnh, Đế Hạo Thiên nói: “Biết rồi, đi xuống đi. Chúng tôi còn đang ăn cơm, loại chuyện nhỏ nhặt như thế này cũng đáng để cậu chạy tới nói sao”
Nhẫn Đao quay người, đi ra ngoài. . Bạn đang đọc truyện tại [ T R Ù M T R U Y Ệ N .ne t ]
“Anh cả, anh hai, anh ba, có phải chúng ta nên đến dự tang lễ của chị Thanh Lam không?
Anh cả là vị hôn phu của chị Thanh Lam, có phải là anh nên xuất hiện với tư cách là vị hôn phu không? Chuyện này rất quan trọng mà đúng không?” Đế Anh Thy hỏi.
“Anh Thy, hôn lễ giữa anh cả và Kiều Thanh Lam đã bị hủy rồi” Đế Bắc Lâm nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Đế Anh Thy, lúc lấm lem dầu thật đáng yêu.
Cái miệng nhỏ của Đế Anh Thy mở to: “Bị hủy rồi? Xảy ra khi nào?”
Mày kiếm của Đế Hạo Thiên khẽ cau lại: “Tính theo thời gian thì chắc là vào lúc Kiều Thanh Lam chết”
Đế Anh Thy nghĩ, vì Thanh Lam không thể vào thành sao? Không ậy mà lúc trước Kiều phải Kiều Thanh Lam nghĩ quẩn rồi tự tử chứ?
Ngay khi cô đang nghĩ như vậy, Đế Hạo Thiên đã nhìn thấu biểu cảm của cô.
Anh ta vươn cánh tay dài của mình ra, đặt lòng bàn tay to lên đầu Đế Anh Thy: “Anh Thy đang nghĩ cái gì vậy, loại người này sẽ không tự sát vì tình đâu”
Đế Anh Thy muốn gật đầu, nhưng có một cái tay đang đặt trên đầu khiến cô không thể nhúc nhích được, đành phải mở miệng nói: “Em cũng nghĩ như vậy. Dù sao thì tính cách của chị Thanh Lam cũng không cực đoan đến mức như vậy, cho dù không kết hôn với anh cả thì chị ấy cũng còn sự nghiệp của bản thân mà”
“Cho dù không có quan hệ hôn nhân thì nhà họ Đế cũng sẽ ra mặt, sẽ không tuyệt tình như vậy. Đừng suy nghĩ nữa, Anh Thy, mau ăn món thịt mà em thích nhất này. A..” Đế Bắc Lâm gắp thức ăn cho cô.
“, Đế Anh Thy.
Sau bữa tối, Đế Anh Thy về phòng, năm dài trên giường đọc tin tức trên điện thoại di động.
Tin tức về cái chết của Kiều Thanh Lam đã được các phương tiện truyền thông lớn đưa tin, thậm chí còn náo nhiệt hơn cả khi cô †a còn sống.
Ngay cả trang sức Hoài Thy cũng chính thức phát ra hai từ ‘Tiếc nuối”. Cũng đúng thôi, vừa mới ký hợp đồng với trang sức Hoài Thy, thế mà lại kết thúc theo cách này sau khi tham gia một buổi trình diễn thời trang ra mắt sản phẩm mới Đế Anh Thy ít nhiều cũng cảm thấy thốn thức, vừa mới còn người đây, vậy mà giờ đã đi rồi Chuông điện thoại reo lên, là tin nhắn.
Còn chưa mở ra, cô đã choáng váng khi nhìn thấy dãy số kia.
Lại là anh.
Muốn làm gì?
Đế Anh Thy mở tin nhãn mà lòng hồi hộp, là một tấm ảnh cảnh biển với ráng mây đỏ.
Mây đỏ bay đầy trời nhuộm đỏ biển cả, cộng với kỹ thuật chụp ảnh vừa lộng lẫy vừa hùng vĩ khí thế, đúng là phong cách độc đoán của người đàn ông ấy.
Bên dưới còn có một hàng chữ: “Em có nhìn thấy không?”
Đế Anh Thy nghĩ, anh ấy hỏi như vậy, chứng tỏ là mới chụp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT