Họ đã liều mạng cứu cô, sao cô có thể không tin được chứ?

Mặc dù phần lớn nguyên nhân là do Lục Gia Bách, yêu ai yêu cả đường đi lối về, phu nhân yêu con trai của mình, cũng vì thế mà bấy ấy cũng rất yêu mến cô.

Nhưng trong lòng cô vẫn rất vui mừng vì cô đã yêu Lục Gia Bách.

“Cảm ơn bác, bác giúp cháu có thể cảm nhận được tình yêu của mẹ, nhưng sau này bác đừng đứng trước che chở cho cháu nữa, bác là trưởng bối nên hãy để con cháu đứng ra bảo vệ mới đúng.”

Bà Lục đưa tay ra xoa đầu cô: “Đứa trẻ ngoan, Thanh Thanh đi theo Dương Nhã mấy năm, suýt chút nữa là lầm đường lạc lối, bây giờ có cháu giúp con bé tỉnh ngộ, nếu không đứa con gái cưng của bác sẽ hư mất.”

Dương Tâm mỉm cười nhìn Lục Thanh Thanh, dịu dàng nói: “Bản tính của cô ấy không xấu, chỉ là hoàn cảnh ảnh hưởng đến tính cách cô ấy. Bác yên tâm, mặc dù Tiểu Ca là đứa trẻ không bố không mẹ, nhưng con nhận cậu ấy làm em trai nên biết rất rõ tính tình của Tiểu Ca, nếu cậu ấy yêu Thanh Thanh thì chắc chắn sẽ rất cưng chiều cô ấy, coi cô ấy như sinh mạng của mình.”

“Ừm, mặc dù bác chưa nhìn thấy đứa bé kia, nhưng nếu là em trai của cháu thì chắc là rất ưu tú, như vậy là tốt rồi, bác cũng kiên quyết hơn một chút.”

Lục Gia Tân đứng ở cuối giường nhìn thấy mọi người nói về chuyện này, liếc mắt, nói bằng giọng điệu kỳ quái: “Mấy người đều được như ý, nhưng quên mất còn có một người cô độc.”

Lục Thanh Thanh hỏi thử: “Không phải anh đã có bạn gái rồi sao, còn ở đây giả bộ đáng thương làm gì?”

Lục Gia Tân hơi ngập ngừng: “Chia tay rồi.”

“…”

Dương Tâm cười nói: “Chia tay thì chia tay, ngày mai chị dâu sẽ giới thiệu cho cậu một người khác tốt hơn.”

“…”

Bà Lục bình an tỉnh lại, cuối cùng bóng đen che trên đầu người nhà họ Lục cũng tiêu tán.

Khu điều trị bên trong phòng làm việc.

Dương Tùy Ý nói với Dương Tâm: “Mẹ, bố đến Hải Thành rồi, máy bay đã đáp xuống Phân bộ của Ám Long, con có cần sắp xếp nội gián để liên lạc với bố không?”

Dương Tâm cau mày, trầm ngâm một lúc, lắc đầu nói: “Tạm thời đừng manh động, mẹ tin bố con đã có dự tính trước, chúng ta không nên tự ý hành động, tránh làm hỏng kế hoạch của anh ấy.”

Dương Tùy Ý gật đầu: “Tiểu Ca có liên lạc với con, nói chuyện ở Hy Lạp đã điều tra rõ ràng, cậu dự định hai ngày nữa sẽ đến Hải Thành, con thấy cũng cần có người bảo vệ ở bên cạnh mẹ, cho nên cậu quay về Hải Thành cũng là một lựa chọn sáng suốt.”

Dương Tâm hơi sửng sốt.

Tiểu Ca đã điều tra rõ ràng rồi sao?

“Cậu ấy điều tra được cái gì?”

Dương Tùy Ý nhún vai: “Chưa nói, cậu muốn tự mình nói cho mẹ biết.”

“Ừm, mẹ biết rồi.”

Phân bộ của Ám Long.

Sảnh bên trong phòng ngủ.

Lục Gia Bách mặc một bộ đồ ngủ màu đen đi ra từ phòng tắm.

Thoáng có một mùi nước hoa bay tới, anh vô thức quay đầu lại thì nhìn thấy Tô Yến đang mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm ngồi trên sô pha, vẻ mặt say mê nhìn anh.

Ánh mắt anh lim dim, cau mày nói: “Ai cho cô vào phòng của tôi?”

Tô Yến từ từ đứng lên, đi đến trước mặt quyến rũ anh, nói: “Anh vì tôi mà từ bỏ hôn lễ, chẳng lẽ không phải vì thích tôi sao? Tôi biết anh đang e dè thân phận của tôi nên không dám làm gì tôi, nhưng tôi lại rất thích anh, tôi nguyện hiến dâng cuộc đời của mình cho anh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play