*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói xong, cô kéo Lâm Thanh ra ngoài.

“Đừng nhìn, anh không chịu nổi đâu, so với nhận thêm đau đớn, không bằng tránh mặt đi.”

Lâm Thanh có chút kháng cự.

Anh ta muốn cùng chịu đau đớn với Trần Uyên.

Dương Tâm dùng thêm sức, kéo anh ta ra khỏi phòng phẫu thuật.

Ra đến hành lang, cô chậm rãi buông tay Lâm Thanh ra, đau đớn hỏi: “Chẳng lẽ anh muốn buông tay vậy sao?”



lùng của anh ta, cô lại nuốt hết lời muốn nói lại.

Vừa mới mất con, nhất định trong lòng anh ta cũng rất đau khổ, cần gì phải dạy dỗ anh ta thêm nữa chứ?

Trên đời này, không có ai yêu Uyên Uyên hơn anh ta.

Trong khách sạn.

Trần Nhiên lim dim buồn ngủ dựa vào đầu giường, hơi nhớn nhác quát Sinh Từ đứng ở mép giường: “Cậu làm gì đấy? Không thấy tôi đang mơ đẹp sao? Kêu vớ vẩn cái gì?”

Khoé miệng Sinh Từ co rút lại.

Đúng là mơ đẹp, nhưng cũng nên tỉnh lại rồi.

Bởi vì giấc mộng phát tài của bọn họ đã vỡ rồi.

“Cậu cả, không xong rồi, có chuyện lớn rồi.”

Trần Nhiên tức giận liếc cậu ta: “Bố cậu chết à?”

Sinh Từ lắc đầu, đưa điện thoại trong tay cho anh ta xem: “Sự thật, sự thật năm đó đã bị vạch trần rồi, chúng ta không thể nào dùng chuyện này để uy hiếp anh Lâm nữa.”

Mặt Trần Nhiên đầy mơ hồ, ngây ngốc nhận lấy điện thoại, đưa tới trước mặt xem.

Được chứ… Anh ta lập tức nhảy lên khỏi giường, cả giận nói: “Ai tiết lộ ra ngoài vậy? Ai mẹ nó rảnh rỗi không có chuyện gì làm lại đi vạch trần bí mật nào?”

Anh ta còn muốn dựa vào những bí mật này để kiềm chế Lâm Thanh, để Lâm Thanh biến thành cây lắc tiền cho anh ta nữa.

Nhưng hôm nay, ngay cả cái thùng tiền đầu tiên cũng chưa nhận được đã mất hết cả rồi sao?”

“Tôi, tôi cũng không biết nữa. Lúc tôi thấy tin tức này, nó đã đầy rẫy trên mạng rồi, muốn đè xuống cũng không đè được.”

Đồng tử của Trần Nhiên co lại: “Thế Trần Uyên có biết không? Nó ở nhà dưỡng thai,hẳn là không thấy được tin tức bên ngoài đúng không? Hẳn hôm nay Lâm Thanh đã xem tin tức rồi, nhất định sẽ dùng đủ mọi cách để che giấu, chắc chắn bây giờ Trần Uyên vẫn chưa biết.”

Trên mặt Sinh Từ lộ ra vẻ khó xử, nhút nhát nói: “Vừa rồi bảo vệ ở nhà cũ nhà họ Lâm gọi tới, nói Dương Tâm vội vàng chạy tới nhà họ Lâm, có, có lẽ cô hai đã biết sự thật, động thai, nên anh Lâm mới mời Dương Tâm tới bảo vệ thai nhi cho cô ấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play