Nếu như ông ta nói sai thì sẽ khiến cho thế giới ngoài kia hiểu lầm rằng ông ta đang nhân cơ hội mà trả thù Dương Tâm, báo thù cho con gái mình.

Ông ta chậm rãi nghiêng đầu nhìn chuyên viên đứng bên cạnh, thâp giọng nói: “Ông anh, tiếp theo tuỳ vào anh, tôi không nhúng tay vào.”

Chuyên viên Hà gật đầu: “Nếu như cấp trên đã giao cho tôi điều tra thì tôi đương nhiên sẽ xử lý kết quả ngày hôm nay.”

Nói rồi ông ta nghiêng đầu nhìn trợ lý của mình.

Người trợ lý hiểu ý, cầm tài liệu lên phía trước rồi tính một số tội danh của Dương Tâm.

Cái gì mà đăng ký trái phép, cái gì mà trốn thuế lậu thuế, làm số sách giả, ôm tiền riêng. Tất cả đều được liệt kê ra từng cái một và nói rất có bài bản.

Sau khi nghe xong, Dương Tâm nghiêng đầu nhìn người phụ trách tư pháp đang đứng bên cạnh, nhíu mày hỏi: “Ông tin?”

Người phụ trách tư pháp lắc đầu, bọn họ đều là người quen cũ nên sao ông ta lại không biết Dương Tâm là người như thế nào?

Ha…

“Bọn họ đưa ra rất nhiều chứng cứ, còn có giấy gọi của toà án nên tôi cũng không thể nào làm được gì.

Dương Tâm à, trên khoản có ít nhất hàng chục nghìn tỷ, số tiền này đã đi đâu rồi? Nếu như cô có thể nói ra chỗ đi thì có lẽ tôi có thể giúp cô được một chút.”

Dương Tâm mỉm cười nhưng trên gương mặt lại không hề có độ ấm gì, cô thản nhiên nói: “Tổng cộng có ít nhất là năm mươi chín nghìn tám trăm tỷ USD đúng không?”

Người phụ trách tư pháp đỡ mắt kính, nhìn cô với vẻ không dám tin: “Cô, cô nhớ rõ như vậy. Cho nên cô, cô thật sự…”

Dương Tâm khoát tay, cắt ngang lời nói của ông ta: “Có thể cho tôi một ngày không? Tôi nhất định sẽ cho các ông một câu trả lời hài lòng và công bố kỹ càng từng đồng một.”

“Ha.” Chuyên viên Hà nở nụ cười lạnh lùng: “Số tiền lớn như vậy, đợi đến khi cô chứng minh kỹ tất cả thì không biết đến khi năm nào rồi nữa. Dương Tâm, tốt nhất cô đừng đùa giỡn như vậy nữa, bên ngoài đang rất để ý đến chuyện này.”

Dương Tâm đưa tay ra cướp micro trong tay một phóng viên, sau khi yên lặng một lúc thì thản nhiên nói: “Có tổng cộng hơn mười hai nghìn ba trăm tỷ USD hoá đơn xuất ra, còn có hơn bốn nghìn sáu trăm tỷ USD không rõ tung tích. Hay nói cách khác quỹ Chân Ái Thiên Sứ có tổng cộng mười sáu nghìn tám trăm tỷ USD dòng vốn.”

“Mấy người không ngốc mà đặt tay trước ngực mình hỏi xem, mấy năm qua quỹ Chân Ái Thiên Sứ có thể thu được bao nhiêu khoản từ thiện? Bao nhiêu người đã quyên góp và bao nhiêu người chưa quyên góp? Những khoản từ thiện này có bao nhiêu khoản? Trong lòng các anh không tính ra số được sao?”

Cô tính toán khoản tiền này, ai ai cũng im lặng.

Đúng vậy, quỹ Chân Ái Thiên Sứ mới thành lập được mấy năm thì sao có thẻ thu được khoản quyên góp mấy trăm nghìn tỷ USD được.

Có chuyên gia dự đoán, số tiền quyên góp mà quỹ thu được chưa đến mười nghìn tỷ USD, vậy bảy tám nghìn tỷ kia đào ở đâu ra?

Chuyên gia Hà tối sầm mặt lại, quát lên với người phụ trách ở Sở Tư Hành: “Tất cả chứng cứ đều ở đây, giấy gọi của toà án cũng đã ra rồi, các ông ngây ra đó làm gì? Bắt người đi.”

“Tôi xem ai dám động đến em gái tôi.” Giọng nói của Thẩm Thành vang lên từ phía sau lưng Dương Tâm.

Anh ta vừa thốt ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Những phóng viên ấy cũng không để ý đến chuyện của Dương Tâm nữa mà lần lượt chĩa micro về phía Thẩm Thành.

“Anh Thẩm, anh vừa nói gì vậy? Dương Tâm là em gái của anh? Là em gái ruột sao?”

“Anh Thẩm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Dương Tâm là em gái của anh thì cô Thẩm Thanh Vi thì sao? Cô ấy là ai?”

“Trong khoảng thời gian trước chuyện này đã hot rần rần, có người còn soi ra dáng vẻ của Dương Tâm rất giống và Thẩm. Lẽ nào bọn họ thật sự là mẹ con sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play