*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong lúc nói chuyện, anh ta đã nhanh cầm lấy một máy tính xách tay và dùng ẩn thông tin lên trên bàn phím.
Đoàn Ninh lấy điện thoại của mình ra và đưa cho anh ta xem một bức ảnh.
Lục Gia Bách không trả lời, nhìn vào màn hình điện thoại di động của mình, mười ngón tay nhanh chóng gõ vào bàn phím.
'ding '
Một tiếng động vang lên và anh ta có một cái nhíu mày vô thức.
Đoàn Ninh nhăn mặt, khó xử nói: "nó là một hệ thống bảo vệ nhiều tầng, anh không thể hack nó?"
Lục gia Bách nhìn vào hình ảnh trên màn hình máy tính và giễu cợt nói: "hệ thống này rất giống với hệ thống của Quỷ Sát. Nếu được, tiện thể tôi có thể xem được cả thông tin của Quỷ Sát”
Đoàn Ninh vỗ tay, có vẻ như tên hôn quân này đã có ý định sống còn với Quỷ Sát rồi.
"Anh có chắc là anh có thể đột nhập vào hệ thống của người kia mà không bị phát hiện không?"
Lục Gia Bách suy nghĩ một chút, giọng nhỏ nhẹ nói: "hơn 85 phần trăm, nếu anh ta không sử dụng một hệ thống tương tự như Quỷ Sát, có lẽ tôi chỉ chắc chắn 50 phần trăm, nhưng bây giờ... Tôi đã cố xâm nhập vào hệ thống của Quỷ Sát trong suốt nửa năm qua, và tôi biết tất cả mọi thứ về trình tự này, nhờ vào anh chàng này"
Nhưng đột nhập vào tài khoản của Lục Gia Bách, cướp đi 3 tỷ đô... Chuyện này chưa xong đâu.
“Còn đổ ra đấy làm gì, mau nhập dữ liệu vào đi, tôi tự hỏi liệu thằng nhóc đó có phải là cháu...à con của Lục Gia Tân hay không.”
Nhận thấy sự lạnh nhạt trong mắt của bạo chúa, Đoàn Ninh biết rằng mình phải dừng lại cuộc nói chuyện, anh ta đã cố gắng để cười với Lục Gia Bách hai lần, nhưng Lục Gia Bách đường như ghét mình có một con trai.
Chính xác là anh ta ghét có đứa con trai mà do cô Dương sinh ra.
Lục Gia Bách gõ mãi trên bàn phím một thời gian, lắc đầu nói: "Hiện tại thì một nửa chưa thể phá vỡ, đành làm lại buổi tối nay, anh cố gắng để liên lạc với đệ tử của Huyền Sương là Huyền Cẩn đi, để xem nếu cô có thể tìm thấy sư phụ của mình hay không, điều quan trọng nhất là việc sao chép, nếu giải quyết không ổn thỏa, người phụ nữ đó sẽ bị mất danh tiếng trong cuộc sống không thể trở lại vào ngành thiết kế, cô ấy là một thiên tài, chưa kịp tỏa sáng mà đx bị vùi dập thì thật là đáng tiếc.
Đoàn Ninh liếc mắt nhìn.
Lòng nhân từ của thằng này vẫn chưa mất... và anh ta đã có nhiều ý tưởng để giữ cô Dương bên cạnh mình.
"Được rồi, tôi sẽ liên lạc với Huyền Cẩn, và tôi sẽ nhận được kết quả kiểm tra.
"Cút".
Quảng trường Thế Kỷ, quán cà phê tầng 2.
Tiếng nói của phụ nữ vang dội khắp nơi trong căn phòng.
Từ cửa sổ, Dương Tâm ù cả tại để nghe thấy tiếng của họ, đôi mắt đầy đủ màu sắc tâm trí mệt mỏi, một khuôn mặt không thể yêu thích.
Hắn là một kẻ hèn mọn, một kẻ hèn mọn.
Không có gì để đưa những lời như vậy trở lại và làm gì, tại của Dương Tâm như đang phát nổ.
"Tôi nói này, anh càm ràm đủ chưa? Chúng tôi gặp nhau nửa giờ, anh đã dành 29 phút nói với vấn, ai có thể chịu nổi anh chứ."
Đối diện anh, một thiếu nữ khoảng 22 tuổi với mái tóc vàng ngắn ngủi, trông rất sạch sẽ và rõ ràng.
Tên cô ấy là Huyền Cẩn, cô ấy là người làm việc tự do, cô ấy là người học việc ở mọi nơi trên thế giới.
Về danh tính, không thể nói.
“Bụp” Một tiếng động lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT