Dương Tâm ơi Dương Tâm, đến cách dùng chiến hạm để rời đi mà cũng có thể nghĩ ra, phải nói là em quá thông minh hay là em quá cố chấp? “Tay súng bắn tỉa đã sẵn sàng chưa?” Anh từ từ đặt ống nhòm xuống và hỏi.

A Khôn có chút do dự, sau một lúc im lặng, cắn răng nói: “Chúng ta có thể chờ xong việc rồi ra nước ngoài tìm kiếm cô Dương, anh không nhát thiết phải mạo hiểm mạng sống của mình như vậy.

Tuy rằng tôi đã tìm được một tay súng bắn tỉa tốt, nhưng không loại trừ khả năng ngoài ý muốn, nếu tầm bắn bị lệch, tôi sợ anh…”

Lục Gia Bách xua tay, không cho anh ta nói hết câu, buồn bã nói: “Tôi nhất định phải dùng cách này để cho cô ấy thấy trái tim của cô ấy đã thuộc về tôi, cho dù cô ấy có chạy thoát, nhưng trái tim vẫn bị tôi giam câm.!A Khôn không nói gì nữa, nhìn bóng dáng của người đàn ông trước mặt, trong mắt hiện lên những cảm xúc phức tạp.

Người đàn ông như Lục Gia Bách, không có dục vọng, mạnh mẽ kiên cường, trên đời này không có thứ gì có để đánh bại anh.

Nhưng một người đàn ông trời sinh kiêu ngạo như vậy, lại sẵn sàng mạo hiểm vì một người phụ nữ, không coi trọng tính mạng của mình.

*Đi xuống sắp xếp đi, dựa theo lệnh của tôi mà làm.”

“Được.”

A Khôn mới vừa đi khỏi, điện thoại trong túi Lục Gia Bách reo lên.

Móc ra thì thấy là cuộc gọi từ biệt thự của Lục thị.

“Ông chủ, không hay rồi, cậu chủ nhỏ bị rắn hỗ mang cắn.”

Lục Gia Bách nhíu mày, quát lớn: “Còn không mau gọi điện cho Triệu An, nói với tôi làm gì?”

“Nhưng anh Triệu đã ra nước ngoài rồi ạ.”

Lục Gia Bách run lên.

Độc của rắn hỗ mang là loại độc nhất, nều không có huyết thanh tương ứng thì người bị rắn cắn sẽ không sống được bao lâu.

“Bây giờ tôi sẽ trở về, kêu phòng y tế tìm cách pha chế huyết thanh, nói cho bọn họ biết, nếu con trai tôi có chuyện, bọn họ cũng không sống được nữa đâu.”

Cậu nhóc rụt cổ, vẻ mặt hiện lên sự sợ hãi.

Trời, Lục chó điên mà nổi giận lên thì thật sự có chút khủng bố đó.

“Cái này, thật ra con rắn đó cũng không phải thằng bé thả ra, mà là Dương Nhã, tối hôm qua Minh Minh cùng Dương Nhã đã xoá mối quan hệ giữa hai người, còn tuyên bố nói muốn cùng cô ta đi làm xét nghiệm ADN, Dương Nhã chó cùng rứt giậu, cho nên sai người thả rắn vào trong phòng của Minh Minh, thằng bé chỉ là biết mà không báo, còn đối đầu với con rắn kia làm nó cắn cho thằng bé một phát.”

Gân xanh trên trán của Lục Gia Bách nổi lên, hai đứa nhóc không biết trời cao đất dày bọn họ cũng tự mình biết có bao nhiêu nguy hiểm không?

Nếu mà hai anh em bọn họ có một người bị sao hoặc điều không hay xảy ra, đừng nói là ở chỉ bị cắn một lỗ trên người thôi đâu, cứ cho là bị cắn mười cái lỗ chỉ sợ cũng không có cách nào khiến cho người phụ nữ đó quay đầu lại.

“Xong việc thì sẽ quay lại tính số với các cháu, cháu nhanh chóng gọi điện thoại cho mẹ cháu, nói…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play