*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cô ngồi trên phòng thượng hạng của chợ nô lệ nhìn xuống có hơi nhức mắt. Đèn dầu trong này được thắp hơi nhiều nên có chút chói.
- Đây là nô lệ đấu giá tiếp theo. - Người chủ trì chỉ vào cánh gà*, la lớn.
*Cánh gà: là một nơi đằng sau bức màn sân khấu, có thể gọi là hậu trường.
Một chiếc ngục di động được một cô gái ăn mặc hở hang đẩy ra. Bên trong là một cô gái gầy yếu, người nhem nhuốc, bẩn thỉu nhưng vẫn có nét thanh tú trên gương mặt.
Vừa nhìn người con gái đấy thì cô bật dậy, liền thấy đau nhưng cố gắng nhìn kĩ hơn. Người đó chính xác là Hồng Hoan phế vật.
- Công chúa, người sao vậy?! - Tiểu Nha vội vàng đỡ cô đứng vững.
- Hồng...Hoan muội...muội... - Cô bình tĩnh hơn nhưng mặt vẫn là nét hoảng hốt kia.
Nghe cô nói thì tiểu Nha nhìn xuống, cô ấy cũng liền giật mình vì thấy Hồng Hoan công chúa ở đây. Vào buổi sinh thần thứ 18 của Hoàng My công chúa thì Hồng Hoan cũng đi và chẳng được làm gì nhiều nên tiểu Nha cũng để ý. Giờ đây một công chúa đáng lẽ đang ở trong Hạnh cung thì lại bị bán đấu giá ở chợ nô lệ.
- Giá khởi điểm là 10 lượng bạc*. - Người chủ trì tiếp tục nói.
*10 lượng bạc: 1 lượng bạc = 1 quan tiền = 1000 văn tiền = 200 NDT = 700.000 VNĐ. 10 lượng bạc = 700.000 x 10 = 7.000.000 VNĐ.
- 15 lượng bạc.
- 20 lượng bạc.
- 50 lượng bạc.
- 100 lượng bạc. - Một tiếng nói trong trẻo ở phòng thượng hạng vang lên.
Mọi người đều nhìn về phía cửa sổ phòng thượng hạng thì thấy một nữ tử đeo mặt nạ, nhưng vẫn nhìn được nét cực kì xinh đẹp làm bao người đắm chìm trong nhan sắc mà quên mất người nô lệ kia.
- 100 lượng bạc lần 1. 100 lượng bạc lần 2. 100 lượng bạc lần 3. Thành giao. - Tiếng người chủ trì lớn hơn làm mọi người hoàn hồn lại.
Tiếp tục vẫn là màn buôn bán nô lệ bình thường. Cô không có hứng nên ngủ một chút, đến khi điện thoại âm thầm reo báo hiệu tin nhắn của Chi Linh thì cô mới tỉnh.
- Tiếp theo... - Người chủ trì lặp lại động tác chỉ tay vào cánh gà.
- Nô lệ này có giá khởi điểm là 100 lượng bạc. - Người chủ trì hướng tay về phía lồng sắt mới được kéo ra.
Trong lồng là cô gái có mái tóc xanh trời óng ánh. Mặc một bộ váy trắng có chút bẩn nhưng nhìn cô ấy vẫn như thiên thần giáng thế làm bao người say như điếu đổ.
- 1.000 lượng bạc. - Hoàng My nói thẳng.
Số tiền như thế là rất lớn khiến ai cũng bất ngờ mà liếc đến nữ tử xinh đẹp như hoa sen ở trên phòng thượng hạng kia.
- 1.000 lượng bạc lần 1. 1.000 lượng bạc lần 2. 1.000 lượng bạc lần 3. Thành Giao.
Tiếng "Thành Giao" của người chủ trì vừa vang lên thì cô biến mất để lại sự ngỡ ngàng của những người đang nhìn cô say mê kia.
____________________
- Công chúa, người muốn mua luôn hai nô lệ này sao?! - Người chủ của chợ nô lệ lên tiếng.
- Đúng. Ta muốn mua họ. - Cô nhấp một tách trà trông rất quý phái.
- 1.100 lượng bạc là dễ thôi. - Người chủ của chợ nô lệ với vẻ mặt hám tiền nói với cô.
Cô đưa ra một xấp ngân lượng rồi biến mất cùng Ám Chỉ, tiểu Nha, Thanh Nhĩ và hai người kia.
____________________
- Tiểu Nha, em có thể bảo vài người khác tắm rửa sạch sẽ cho Hồng Hoan và cô gái này được không? - Cô ngồi trên giường nhìn mấy người trước mặt.
- Dạ vâng. - Tiểu Nha đáp một câu xong chạy ra ngoài.
- Thanh Nhĩ ca ca, huynh có thể đi đâu đó trong lúc rảnh rỗi bây giờ. - Cô nhìn sang Thanh Nhĩ cười nhẹ.
- Vậy thần đi đây. Công chúa giữ gìn sức khỏe. - Thanh Nhĩ cúi chào rồi đi.
Căn phòng bây giờ chỉ còn cô và đồ vật xung quanh.
- Ám Chỉ. - Cô rũ mắt.
- Có thần thưa công chúa. - Ám Chỉ xuất hiện với tư thế quỳ một chân và bộ đồ đen như bình thường.
- Ta có chuyện muốn nói riêng với ngươi. - Cô vẫn giữ nét dịu dàng trên mặt nhưng chất giọng có chút biến hóa khó phát hiện.
- Vâng. - Ám Chỉ đứng dậy.
Một lúc sau, Ám Chỉ đưa tay nên ngực cung kính như cũ:
- Liệu công chúa có chuyện gì muốn nói với thần.
- Ta biết ngươi đang có tình ý với tiểu Nha. - Cô nghiêm túc vào thẳng vấn đề.
- Tình ý là điều cấm của những người có nhiệm vụ bảo vệ người khác như ngươi. Ngươi chắc biết điều này?! - Cô cúi đầu.
- ...Thần biết. - Ám chỉ cắn môi.
- Được rồi. Lui đi. Ta muốn nghỉ ngơi. - Cô phẩy nhẹ tay rồi day thái dương.
- Vâng. - Ám Chỉ nói xong biến mất.
Căn phòng một lần nữa trống vắng. Cô lại nằm xuống nghỉ ngơi. Từ khi đến vi diện này, cô thấy mình ngủ nhiều hơn hẳn.
____________________
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ sáu, ngày 19 tháng 6 năm 2020
Xin lỗi mọi người vì hôm qua ad không ra chương. Hôm qua ad nhiều việc phải làm như là ăn, ngủ, chơi game,...vân vân...nên không ra chương mới cho mọi người được. Với cả dạo này ad toàn nghĩ xa vời về mấy cái vi diện tiếp theo, tiếp tiếp theo, tiếp tiếp tiếp theo,...nên hơi bí về vi diện này.
Hôm nay là ad kết thúc tuần thi nên ad khá là vui vẻ và rảnh rỗi nhưng vẫn rất buồn vì vẫn phải đi học thêm nhà thầy dạy Toán. Buồn ghê.
Nói chuyện vậy đủ rồi. Ad đi ngủ đây. Chúc mọi người buổi đêm vui vẻ trong mơ nhé.