#Cap riêng: Nhật ký tiêu tiền của Hoàng My.

- Ta có quà cho con đây.

Vương Lịch đưa cho Hoàng My một hộp quà hình vuông màu đỏ xinh xinh. Cô liền trở nên phấn khích, sau đó liền mở ra.

Bên trong là một chiếc nhẫn đính đá sapphire, lấp lánh như đôi mắt của Hoàng My vậy. Cô hơi mỉm cười, có chút muốn trêu chọc cha mình.

- Cha đeo cho con đi!

Vương Lịch cũng hoàn toàn ngoan ngoãn cầm chiếc nhẫn, định đeo vào ngón giữa cho Hoàng My, ý nghĩa là để cho cô vừa có thể khoe địa vị, vừa có thể khịa người mình ghét. Nhưng rất nhanh bàn tay không yên phận của cô liền khiến cho ngón áp út đút vào chiếc nhẫn rồi cười tinh nghịch:

- Cha vừa cầu hôn con rồi đấy nhé!

Vương Lịch cũng không có phản ứng gì trước trò đùa của cô con gái nhỏ, anh chỉ cười trừ rồi xoa đầu cô. Chiếc nhẫn ấy vẫn ở trên ngón áp út của Hoàng My, nó giống như minh chứng cho một tình yêu của hai người, không thể chối cãi!

Lan Hân nhìn cảnh đó, ánh mắt man mác buồn. Sau cũng đổi thành tinh thần gượng vui vẻ mà đưa một túi đồ cho Hoàng My rồi nói:

- Cô cũng có quà cho con này.

Không để Hoàng My kịp nói gì cho món quà của tình địch, chú trợ lý Trí Hoà lanh lẹ cũng liền dí vào tay của cô một hộp quà. Lại còn cố trêu cô:

- Mặc dù biết nhà con giàu nứt đổ vách, cái gì cũng không thiếu nhưng chú vẫn tặng quà cho con đây. Chắc chắn thứ này con không thể có được đâu!

Hoàng My và Lan Hân phì cười, mọi người tiếp tục cười nói rất vui vẻ. Không để ý là nãy giờ có một ánh mắt vẫn đang nhìn theo mình.

- Mẹ ơi, con mua nước rồi này.

- À ờ ờ...

Huyền Tiểu Linh thấy mẹ lơ đãng chú ý gì đó thì cũng nhìn theo hướng mẹ của mình, chợt thấy Hoàng My và Vương Lịch. Lòng ghen tị lại nổi lên, nhưng rất nhanh liền bị áp chế xuống. Cô ta mở to mắt, nghiêng đầu thắc mắc:

- Sao vậy mẹ?

- À không có gì. Mà cô bé tóc vàng đằng kia là bạn học của con sao? - Người phụ nữ hướng ngón tay về phía Hoàng My.

- Dạ đó là Vương Nguyệt, bạn học cùng lớp của con. - Huyền Tiểu Linh gật đầu.

- À Vương Nguyệt...

Ánh Hoa cười hiền từ, vặn mở nắp chai nước nhưng không ra. Huyền Tiểu Linh liền nhanh chóng giúp mẹ của mình mở chai nước, trong lòng vẫn còn khó hiểu.

Mẹ nuôi của cô ta quen Vương Nguyệt sao?

Đến lúc mọi người tiến vào sân khấu trường để nghe tổng kết, vì là một trường danh giá dành cho con nhà giàu nên tiêu chuẩn học hành cũng phải được nâng cao, và cũng có rất nhiều cậu ấm cô chiêu tài năng được nhận thưởng. Trong đó đương nhiên là có Hoàng My.

Sau một khoảng thời gian dài nhận thưởng, đến lượt phát biểu của nhiều người, từ hiệu trưởng, đến hội trưởng hội học sinh, hội trưởng hội phụ huynh còn có cả Vương Lịch được mời lên.

- Tôi rất vinh dự được đứng ở đây...

Vương Lịch chậm rãi nói một câu khiến cho cả hội trường nhột nhột. Người đàn ông quyền lực nhất vinh dự, họ có ghê gớm quá không?

- Các em học sinh đã làm rất tốt nghĩa vụ của mình. Tôi mong những năm học tiếp theo các em tiếp tục phát huy. Và đặc biệt, có thể chấm dứt việc bắt nạt và bạo lực học đường.

Vương Lịch vừa dứt câu, cả hội trường trở nên im lặng đến khó coi. Ban giám hiệu nhà trường liền trở nên bối rối, phụ huynh xì xào bàn tán, họ không biết là ở trường này còn có bạo lực học đường đấy!

Hoàng My ngồi trên hàng ghế, mắt cười nhìn xuống Vương Lịch vẫn đang một thần sắc lạnh lùng, ý cười không chạm đến đáy mắt, quét qua thái độ của đám học sinh. Không ít trong số đó đã tỏ thái độ khác thường. Sau khi nói thêm vài câu nữa thì anh trở về chỗ ngồi cạnh Hoàng My.

Một hôm nọ, Hoàng My đang ngồi dũa lại móng tay kế bên Vương Lịch đang ngồi xem thời sự. Ti vi đang chiếu tin mẹ kế giết chồng và con chồng để hưởng tài sản làm chấn động cộng đồng mạng, chợt Hoàng My hỏi một câu:

- Cha à, cha không định lấy vợ sao?

Bà hoàng lựa người, nữ vương chọn thời điểm, bà chúa câu hỏi,...rất nhiều danh xưng dành cho Hoàng My lúc này.

Lời của Vương Lịch vừa dứt, gương mặt của Hoàng My cũng liền trở nên khó coi. Cô bĩu môi, nghĩ suy suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng lại lên tiếng:

- Con học đại học lại phải mất thêm 4 đến 5 năm nữa. Học việc và làm việc thực tập thêm 2, 3 năm nữa. Thật lâu đó!

Vương Lịch âm thầm tính toán, thì cũng đúng là như vậy thật. Anh thì chuẩn bị đến tuổi 40, rất nhanh liền già rồi. Không thể chờ con gái mình học mãi được.

Vương Lịch cứ suy nghĩ mãi, suy nghĩ cho đến khi cả hai cha con đã từ trường về tới nhà.

- Cha suy nghĩ nhiều cũng không ra đâu! Ngơ ngẩn ít thôi ạ!

Bị con gái nghiêm túc nhắc nhở, Vương Lịch cũng phải nghiêm túc nghe lời. Hoàng My dường như có chút bực bội trong người, cô chính là không muốn tiếp tục đi học.

Kiến thức thì Hoàng My đã nắm rõ từ lâu, đi học thì nó cũng sẽ trở thành ăn đi ăn lại một món ăn thôi. Thật không tốt chút nào.

Đột nhiên Hoàng My nghĩ, sao cô không công lược nhanh, cưới nhanh rồi sinh con nhanh cho đỡ phải đi học nhỉ!?

Thế mà Hoàng My không nghĩ ra trước đó!

Hoàng My dùng cách cũ, trực tiếp và nhanh chóng. Cô đứng trước mặt Vương Lịch, vẫy vẫy tay thu hút sự chú ý, cũng như ý muốn bảo anh ghé lại gần. Vương Lịch khó hiểu nhưng cũng chiều ý con gái, ghé sát lại gần cô.

- Con thích anh!

Phải nói là câu từ xưng hô rất tuyệt vời, chỉ có Hoàng My mới nghĩ ra. Câu từ xưng hô vô cùng đặc biệt này cũng khiến cho Vương Lịch bất chợt đứng hình mất rất nhiều giây.

____________________

Viết chương này muốn ngủ mà không dám ngủ, sợ mai không dậy sớm để viết được chương cho mọi người đấy. Thôi thì cũng cố đến 1h32p sáng được rồi.

Lúc mà nhắc đến bạo lực học đường tự nhiên ad nhớ ra cái drama mới đây. Có ai hóng hớt drama bạo lực ở trường quốc tế gần đây giống như ad không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play