- Min Cẩu, chủ nhân của cậu đang giải quyết vấn đề rồi. Không được xen vào nha!
Tịnh Yến chặn Min Cẩu lại. Khi Min Cẩu thầm cảm thấy không xong rồi thì nhận được cái gật đầu của Hoàng My. Có lẽ cô vẫn bình tĩnh, không đến nỗi mất kiểm soát.
- Đàn ông ra đường không được ức hiếp phụ nữ. Sẽ rất mất thể diện đấy.
Đoàn Huy bước tới cầm tay Hoàng My, hôn lên mu bàn tay một cách thâm tình. Cô cũng bình tĩnh hơn mà nhìn anh.
Nhạc Anh đang sợ hãi muốn chết mà nhìn thấy hai chàng trai có nhan sắc nghịch thiên kia thì nhất thời mê mẩn, quên mất mình đang trong tình thế ''ngàn cân treo sợi tóc''.
- Con này! Chúng mày lên đánh nó cho tao!
Tên côn đồ ôm hạ bộ mà ra lệnh, đám côn đồ kia cũng rất biết nghe lời mà lao lên đánh Hoàng My.
Cô đạp tên lao lên đầu tiên ra xa rồi xoay chân đạp tên đang định đánh lén đằng sau, tiện tay rút luôn cây dao trong túi hắn
- Thử bước lại đây xem!
Đám côn đồ lùi lại, một tên rút dao ra, định kéo Tịnh Yến vào để đe doạ nhưng bị Tịnh Yến cho một cước vào hạ bộ một cách đau đớn.
- Yến Yến! Em có sao không?
Gia Bảo cực kì lo lắng cho cục kim cương nhà mình. Đúng lúc này, cảnh sát cũng ập đến. Gia Bảo lôi từ túi ra một cái thẻ cảnh sát rồi liếc mắt nhìn đám côn đồ.
- Các anh đã bị bắt vì tội gây rối trật tự công cộng và hi*p d*m.
Sau khi đám người bị giải về đồn thì 4 người cũng đi theo để cho lời khai. Nhạc Anh vẫn đang đờ đẫn không hiểu chuyện gì nhưng rồi cũng đi theo.
Sau khi khai báo xong thì 4 người ra khỏi đồn. Cảm giác ra khỏi đồn cảnh sát giống như mình mới bị oan rồi được minh oan vậy. Nó thoải mái gì đâu luôn.
- Tôi không nghĩ anh trở thành cảnh sát rồi đấy. Anh chưa thi vào đại học an ninh nhân dân mà.
- Anh...
- Lệ Trân!
Một giọng nói cắt ngang lời Gia Bảo, 4 người xoay lại nhìn thì thấy Nhạc Anh đang thở hổn hển phía sau.
- Có chuyện gì sao?
Hoàng My nhướng mày nhìn Nhạc Anh, dường như không muốn nói chuyện. Nhạc Anh thấy ánh mắt đó thì nhất thời không biết nói sao cho phải.
- Không có gì thì thôi.
Bốn người mất kiên nhẫn mà bước đi luôn. Nhạc Anh không có can đảm níu lại nên thôi.
Đoạn video về chuyện này cũng đã bị phát tán lên mạng. Thay vì cùng một số ít bất bình chuyện hoa khôi dịu dàng giả tạo của trường Đại Giáo thì đa số mọi người đều thấy Hoàng My rất mạnh mẽ, rất đẹp trai, nhan sắc quyết định tất cả nha.
Cha mẹ Quý thấy con gái như vậy thì vừa lo vừa trách. Lo con gái yêu bị thương ở đâu, trách cô sao lại liều lĩnh như vậy.
Mấy ngày sau liền có kết quả thi, bốn người được xét thẳng vào Đại học quốc gia về quản trị kinh doanh.
Ngày chia tay trường, thầy cô khóc sướt mướt vì chia tay những học sinh ưu tú, các em khối dưới khóc nức nở vì chia tay các anh chị trai xinh gái đẹp, các anh chị tốt nghiệp khóc lóc vì cuối cùng cũng được giải thoát. Có mỗi mấy con người nhìn hết thầy cô đến các em, nhìn hết các bạn rồi nhìn nhau.
Hoàng My ngồi trong phòng vuốt bộ lông của Min Cẩu. Mùa hè nóng nực đã đến rồi, học sinh cũng được nghỉ hè dài hạn.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, Hoàng My nhìn tên người gọi đến rồi nghiền ngẫm một chút rồi bắt máy.
- | Đi du lịch bên thành phố B trước khi đi không, cựu hoa khôi Đại Giáo? |
- Được thôi. Khi nào đi?
- | 8 giờ sáng mai bắt đầu bay. Đặt vé rồi! |
- Nhanh thế sao?
- | Ừ. 15p nữa có mặt trước cửa trung tâm thương mại. |
Nói xong Tịnh Yến cúp máy. Hoàng My nhìn Min Cẩu rồi phẩy phẩy tay. Min Cẩu còn không hiểu sao? Anh ta nhảy xuống giường, nhường đường cho cô công chúa nhà mình.
Hoàng My đi đến tủ đồ, chọn đại một cái đầm màu xanh nhạt rồi ngồi trước gương chải lại tóc. Sau khi sửa soạn các thứ xong rồi thì Hoàng My bước xuống nhà.
- Trân Nhi, con định đi đâu sao?
- Ngày mai con muốn đi du lịch với bạn nên hôm nay con đi mua sắm một chút.
- Ngày mai con đi du lịch ở đâu?
- Dạ là ở thành phố B. Thành phố của biển, chúng con chắc sẽ tắm biển ở đó.
- Chị đi chung với ai?
- Có lẽ là với bạn của chị. Tiểu thư nhà Viên, Viên Tịnh Yến.
- Được rồi. Mau đi đi!
Sau khi chào cha mẹ Quý thì Hoàng My leo lên xe, thẳng tiến đến trung tâm thương mại. Khi đến nơi thì Tịnh Yến đã chờ sẵn trước cửa.
- Đến sớm hơn dự định đó.
Tịnh Yến đẩy tay Hoàng My rồi hai người cùng vào trong. Hai cô nàng chạy thẳng đến shop bán đồ bơi để chọn đồ.
- Mấy cái này hở hang quá! Có cái nào kín một chút không nhỉ?
- Cái này cũng được này.
Hai cô nàng mải mê chọn đồ bơi, thử qua thử lại mấy chục bộ. Sau khi chọn ra hai bộ ưng nhất thì mới thong dong đi mua những đồ dùng cần thiết cho việc đi biển.
Hoàng My về nhà với tâm trạng thoải mái. Quý Thiên giúp bác tài xế xách đồ của chị gái mình lên phòng cho cô.
Hoàng My nhìn đống đồ đến nhìn cái vali mới mua rồi cô nhìn sang Min Cẩu. Cô nở nụ cười thật tươi rồi trùm chăn đi ngủ.
Min Cẩu ngơ ngẩn rồi tự tâm khóc ròng. Anh ta dùng cả đêm vừa lau nước mắt vừa sắp xếp đồ vào vali giúp cô và chia một số đồ vào không gian.
Sáng hôm sau, cái báo thức đẹp trai Quý Thiên đã đánh gục cơn buồn ngủ của Hoàng My. Cô nhìn đồng hồ, bây giờ vẫn còn sớm chán.
Hoàng My sửa soạn các thứ rồi nhảy vọt lên xe đến sân bay, lúc này đã là gần 7 giờ. Đến nơi, Tịnh Yến đã đứng đợi cô cùng với Gia Bảo và Đoàn Huy. Thật mong sao không bị cách li cả đám.
Sau khi làm thủ tục thì bắt đầu chờ đợi máy bay. Máy bay cất cánh rời khỏi thành phố N đến thành phố B.
Trên máy bay, Hoàng My vừa nhìn bản đồ chuyến đi trên màn hình điện tử ghế ngồi, vừa chơi game trên điện thoại rất vui vẻ. Tịnh Yến ngồi kế bên thì ngủ rất ngon lành vì dù gì máy bay bay cũng rất êm.
Máy bay đáp xuống, Hoàng My gọi cái mặt heo của Tịnh Yến dậy rồi cùng hai chàng trai trẻ đẹp ở hàng ghế đối diện xuống máy bay. Việc đầu tiên làm sau khi xuống máy bay là đặt chân lên đất chứ làm gì.
Bốn người đi lấy hành lí rồi bước ra khỏi sân bay gọi taxi. Mặc dù có mỗi bốn người mà bày đặt đi taxi bảy chỗ. Đơn giản là vì hai chàng trai không muốn ngồi lẻ.
Đoàn Huy mới mua một căn biệt thự ở đây nên cả bốn người sẽ sống trong căn biệt thự đó. Sau khi dọn đồ các thứ thì bốn người vào bốn phòng lăn đùng ra ngủ. Một chuyến đi dài đã làm mọi người mệt mỏi rồi.
Ngủ từ chiều hôm qua đến tận sáng hôm sau, bốn người cũng vì quá giấc mà tỉnh. Đoàn Huy và Gia Bảo rất nhanh nhẹn chạy xuống bếp nấu ăn cho hai cô nàng vẫn đang lề mề vệ sinh cá nhân kia.
- Bữa sáng có gì?
Tịnh Yến mặc bộ đồ đơn giản đi từ cầu thang xuống, tâm hồn ăn uống vẫn ngập tràn trong đầu. Tay vẫn dụi dụi mắt, có lẽ là dù có ngủ trên máy bay và có ngủ ở nhà thì cô nàng này vẫn chưa muốn tỉnh.
- Bữa sáng là bánh mì kẹp và sữa. Yến Yến ngồi ở bàn ăn đi, bữa sáng sẽ đến ngay.
Gia Bảo rất ra dáng người chồng mẫu mực. Hoàng My cũng vừa kịp ra khỏi phòng, nghe thấy câu nói sến súa như vậy thì có chút buồn cười.
- Bây giờ là mấy giờ rồi?
- Đã hơn 7 giờ sáng rồi.
Đoàn Huy theo kiểu người chồng nhẹ nhàng, ôn nhu, ấm áp. Nhìn sự tình sâu ý nặng của hai người này, Tịnh Yến chỉ muốn ra tát cho cả hai người tỉnh mộng.