*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.- Được thôi.
Hai người dường như đã bỏ quên một nhân tố là Hải Minh. Nhìn hai người đang nói nói chuyện chuyện phía trước, Hải Minh chỉ nhìn qua rồi đứng đợi. Nhưng nội tâm đã gào thét vì mình bị ăn bơ trắng trợn.
Trên đường đi ra bãi đỗ xe, nhân viên thấy một đôi nam nữ đẹp nghiêng thành nghiêng nước đang nói chuyện say sưa cùng với một chàng trai tiêu soái làm nền phía sau.
- Kiều Kiều! Em làm việc xong rồi! - Một giọng nói thất thanh vang lên trong bãi đỗ xe.
- Anh đừng la hét như vậy chứ! - Hoàng My chống tay nhìn thanh niên đang bước ra từ một chiếc siêu xe gần đó.
Hải Minh và Vũ Từ cũng tò mò mà nhìn sang. Nhận ra người quen, mà người này không thể không quen hơn.
- Đây là Dương Khắc, Chủ tịch của Hạ thị. Hai người cũng đã biết rồi. - Hoàng My đưa tay về phía chàng trai đang đi đến chỗ mình.
- Kiều Kiều, em đi cùng với...ai đó... - Dương Khắc nhìn cô rồi nhìn qua hai người kế bên, bước chân khựng lại đôi chút.
Dương Khắc nhìn qua Hoàng My như cầu mong sự giải thích, cô thấy thế thì khẽ giật đầu như muốn nói: Anh đoán đúng rồi đó.
- Đây là Đoàn thiếu và Phùng thiếu, đối tác của chúng ta. - Hoàng My lấy ra hai tập hợp đồng đưa cho Dương Khắc.
Dương Khắc gật đầu rồi liếc sơ qua hai tập hợp đồng, liền cảm thấy ưng ý.
- Điều khoản và lợi nhuận rất thuận lợi. Em đàm phán rất giỏi đấy, Kiều Kiều! - Dương Khắc trả lại hai tập hợp đồng, tiện tay xoa cái đầu nhỏ đang vui vẻ khi được khen của em gái mình.
- Chúng ta mau về thôi. - Hoàng My gật đầu chào hai đối tác rồi kéo tay Dương Khắc đi.
Dương Khắc quay đầu lại, với một ánh mắt sắc lạnh về phía Hải Minh, anh cũng gật đầu chào hai người rồi bước đi theo em gái.
...____________________...
Sau khi ăn tối, hai anh em Dương Khắc và Dương Kiều (Hoàng My) đã nằm gọn trong khoang chứa chơi game. Vì cha mẹ Hạ đi du lịch với nhau nên hai người có thể thoải mái chơi bời.
- Dương Khắc, em chán quá! - Hoàng My trong game nằm trên bãi cỏ than thở.
Vì là sau giờ cơm tối nên số lượng người chơi cũng tăng lên đáng kể. Rất nhiều người online vào giờ này.
- Hay là chúng ta đi nhận nhiệm vụ bang đi. - Dương Khắc ra một ý tưởng có vẻ thú vị.
- Ý kiến hay đó!
Ừm...thật sự là không hay chút nào!! Hoàng My cùng Dương Khắc đến trước toà nhà bang. Điều làm Hoàng My sang chấn tâm lý là cái tên của bang đứng đầu - Kiều Nguyệt Lâu.
Cô biết ông anh mình là bang chủ, cũng biết ông anh mình rất yêu thương em gái. Nhưng thế *beep* nào mà ổng để cái tên bang như tên lầu xanh* thế kia. Khác nào ổng nói mấy cô gái tham gia bang ổng là kỹ nữ* đâu.
*Lầu xanh: Nhà chứa kỹ nữ
*Kỹ nữ: hay còn gọi là xướng kỹ hoặc gái lầu xanh. Có thể tương đương với gái mại "dam" thời nay.
Mặc dù bức xúc với tên bang nhưng Hoàng My không có ý kiến. Dù gì Kiều Nguyệt cũng là cái tên chỉ những người con gái xinh đẹp và sáng ngời như vầng trăng. Dù có thêm chữ lâu vào đi nữa thì nó cũng chỉ khiến cho cái bảng thêm một chữ thôi.
Hoàng My bước vào sảnh bang với tâm trạng chán nản. Trên đường đi cũng có nhiều người liếc nhìn cô và anh trai. Vì bang của cô đông người và còn đang là buổi tối nên có rất nhiều người còn online, cô cũng chẳng quan tâm mấy.
Đến trước bảng nhiệm vụ, Hoàng My thấy được có 3 phần nhiệm vụ phân chia rõ ràng.
Một bên là nhiệm vụ bang. Nhiệm vụ bang là nhiệm vụ hệ thống giao cho riêng một bang. Chỉ thành viên của bang đó mới có thể thực hiện.
Một bên là nhiệm vụ toàn bang. Nhiệm vụ toàn bang là nhiệm vụ được hệ thống giao cho tất cả bang trong sever. Tất cả các bang đều có thể thực hiện nhiệm vụ này. Nhưng sẽ có thể lệ, hệ thống sẽ chỉ định liên minh hay đồng bang cùng thực hiện nhiệm vụ.
Và cuối cùng là nhiệm vụ đồ sát*. Là nhiệm vụ không bắt buộc phải thực hiện, nhiệm vụ đồ sát người chơi. Một người chơi sẽ phải sử dụng một số lượng lớn Vàng của mình để ra nhiệm vụ đồ sát trong 24 giờ, sau 24 giờ mà nhiệm vụ vẫn chưa được thực hiện thì cũng sẽ bị tháo xuống. Nếu là đồ sát vĩnh viễn - ra nhiệm vụ cho đến khi có người thực hiện thì sẽ tốn nhiều vàng hơn. Loại đồ sát cuối cùng là thâm độc nhất - Đồ sát liên tục. Mỗi lần người đó online game sau 5 phút là sẽ bị truy đuổi và bị đồ sát cho đến khi thoát game, nếu không muốn đồ sát liên tục người kia nữa thì người ra nhiệm vụ có thể tháo xuống, nhưng tiền thì vẫn mất như thường.
*Đồ sát: hành vi rất bình thường trong game, có thể gọi là giết nhân vật của người chơi. Tuy nhiên hành vi cướp đoạt sinh mệnh người khác là hành vi hết sức đặc thù.
Người nào không tham gia bang thì cũng sẽ được thông báo nhiệm vụ đồ sát.
- Chúng ta tìm nhiệm vụ nào khó khó một chút nhỉ? - Dương Khắc vuốt vuốt cằm.
- Nhiệm vụ này thì sao? - Hoàng My chỉ vào một nhiệm vụ trong phần nhiệm vụ toàn bang.
Nhiệm vụ Hoàng My cảm thấy thú vị là bắt quái vật. Một loại quái vật có thể thay đổi hình dạng. Nhiệm vụ này được xếp vào nhiệm vụ cấp A. Nói chung là cũng trên trung bình tí xíu.
- Nhìn cũng được đó, thích hợp để em làm quen lại từ đầu.
Dương Khắc đã nhận ra một điều rằng là sau mấy ngày em gái nghỉ game thì cô như trở thành một con người khác. Không còn thích Hải Minh, giỏi đàm phán, xuất sắc trong việc quản lý công ty và thậm chí là quên hết cách chơi game...
Nhưng mà có một điều là em gái anh bỗng tiếp thu rất tốt, trước kia thì lời anh dạy không để vào tai, chỉ toàn đứng sau để anh gánh. Giờ thì học rất nhanh, đã mạnh lên rất nhiều, có thể một mình đánh bại được cả quái vật cấp SS. Xứng danh bang phó của bang đứng đầu.
Hoàng My hơi liếc về phía dưới tờ nhiệm vụ, nhiệm vụ này là phải thiết lập liên minh. Mà cô với anh trai thì làm quái gì quan tâm mấy bang khác. Cuối cùng là nhận nhiệm vụ rồi để hệ thống sắp xếp ngẫu nhiên.
Trong lúc sắp xếp ngẫu nhiên thì Everything Is Black - Mọi thứ đều màu đen. Cô không nhìn thấy gì cả, thậm chí quơ tay lung tung cũng chả thấy ông anh đâu luôn.
Lát sau thì cô xuất hiện ở một cánh rừng, quay qua thì thấy anh trai chạy tới ôm chầm lấy mình, che hết tầm nhìn của cô..
- Anh xin lỗi em! Để em gặp tình huống thế này... - Dương Khắc nói với giọng hối lỗi, giọng điệu như muốn ăn đấm hơn là hối lỗi.
- Anh điên à! - Hoàng My đẩy mạnh Dương Khắc ra, cuối cùng người trượt ra sau lại là cô.
- Cô không sao chứ? - Giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên.
Hoàng My mới đụng vào ai đó, định quay qua nói xin lỗi thì nghe được cái giọng này.
- Thì ra là anh sao? - Hoàng My quay lại, cười vui vẻ và thân thiện.
- Hạ tiểu thư...Không ngờ lại được làm nhiệm vụ toàn bang chung với cô. - Vũ Từ gãi gãi đầu, cười có chút ngốc.
- Tôi cũng không nghĩ lại có thể gặp anh. Chúng ta mau đi làm nhiệm vụ thôi chứ. - Hoàng My cười cười với Vũ Từ, nắm tay anh rồi tiện thể kéo luôn Dương Khắc đi theo sau.
Thật sự thì nhiệm vụ này là liên minh 5 người. Vậy tại sao chỉ có 3 người? Còn 2 người nữa đâu? Đừng hỏi như thế, nam nữ chủ người ta bị bỏ lại phía sau kìa.
Hải Minh và Châu Nhi lại bị bơ, và lật đật đi theo sau.
Đi cả một đoạn đường, cả 5 người bắt đầu thấy có sự kì lạ. Gần như nãy giờ họ chỉ đi đúng một vòng.
Hoàng My bình thản nhìn xung quanh, cô đương nhiên biết là khu rừng này có vấn đề. Nhưng cô lười nói.
- Hình như chúng ta lạc đường rồi. - Nữ chủ Châu Nhi liếc dọc liếc ngang rồi nói một điều ai cũng biết.
Hoàng My đứng đó, rút vũ khí từ đâu ra ném vào một cái cây. Bỗng nhiên có một tiếng la thất thanh vang lên rung chuyển núi rừng.
Cái cây biến thành một con vật xấu xí, nó gầm gầm gừ gừ rồi trừng mắt nhìn cô. Nó ôm vết thương ở ngực rồi la lên thêm lần nữa.
Sau tiếng la của nó là tất cả cái cây đều biến thành một hình dạng giống con vật kia, ngoại trừ mấy cái cây ở bìa rừng.
Mọi người bắt đầu thủ sẵn tư thế chiến đấu. Riêng nhân tố gây ra vụ việc thì đến trước một cái cây được xác nhận là thực vật bình thường gần đó tu luyện, hay nói cách khác là ngủ. Con quái vật biến hình này có nhược điểm lớn đó là không thể vừa đánh nhau vừa biến hình nên cô không lo mấy.
Những con quái vật bắt đầu thi triển chiêu thức biến hình của nó. Từ quái vật xấu xí, nó biến thành những cô gái xinh đẹp khoả thân uốn éo trước mặt 3 người đàn ông. Nó cảm nhận được những người đàn ông này có sức mạnh rất lớn nên trước hết cứ thu phục họ trước đã.
Không ngoài dự tính của bọn nó, đám đàn ông "đàn ang" có chút phân tâm. Bọn nó bắt đầu chia ra, một bên xử lí hai người phụ nữ bằng mỹ nam kế, một bên xử lí 3 người đàn ông bằng mỹ nữ kế. Chiêu mỹ nhân kế này bọn nó sử dụng để tự vệ rất hiệu quả.
Vì cả bọn đàn ông đã bị phân tâm nên bọn quái vật đã tách Hải Minh mạnh mẽ và Châu Nhi yếu đuối ra thành công.
Châu Nhi rất sợ và ngại ngùng nên đứng co ro một góc quơ kiếm loạn xạ kêu tên Hải Minh, nhưng tiếng của bọn quái vật rên rỉ kêu đã lấn áp tiếng của cô ta.
Một đám quái vật mỹ nam khoả thân cũng đã bắt đầu chú ý đến cô gái ngủ dưới gốc cây kia. Dồn từ chỗ Châu Nhi di chuyển đến chỗ Hoàng My. Châu Nhi mặc dù lo lắng nhưng không dám gọi, cô ta sợ đám quái vật đó sẽ để ý quay trở lại chỗ mình.
Chỉ còn cách khoảng 2 mét nữa thì đám quái vật đó sẽ động được vào Hoàng My. Bỗng hai tia chớp một trắng một vàng loé lên, một tốp mỹ nam khoả thân đi đầu ngã xuống.
- Tránh xa em gái của bố mày ra! - Dương Khắc cầm con dao đầy máu trên tay, mắt mở to hằn tơ máu.
Em gái của anh ta ngoan hiền, đáng yêu, xinh đẹp như vậy. Mấy tên nhà giàu, đẹp trai còn không có cửa. Mấy con quái vật này mà động vào em ấy, anh ta sẽ lật cả công ty game đó lên mất.
Không chỉ có Dương Khắc, còn một người nữa xuất hiện bảo vệ cho Hoàng My. Vũ Từ khẽ tặc lưỡi một tiếng. Nhìn đám mỹ nam khoả thân kia mà muốn ói.
Hoàng My gần như tu luyện xong, vừa ngủ dậy, định mở mắt ra thì một bàn tay đã che mắt cô lại.
- Đừng nhìn, nhìn sẽ không tốt. - Giọng nói thân quen vang lên đánh tan thắc mắc của cô.
Hoàng My khẽ gật đầu, cô ngồi yên cho bàn tay ai kia che kín tầm nhìn của mình.
...____________________...
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ sáu, ngày 7 tháng 5 năm 2021
Thời gian đăng: 0 giờ 0 phút
Ad đã thi xong 6 môn rồi, cũng quen rất nhiều bạn mới ở trong phòng thi. Ngày hôm nay sẽ là ngày phải thi 2 môn học thuộc. Ad rất lo lắng nha!