Đưa mắt nhìn Dwarf đoàn người đi xa, Alan hơi nở nụ cười.
Goblin Slayer thì đã sớm rời đi, hắn trong bữa tiệc ăn cũng không nhiều, có lẽ là nhớ nhung cô bạn thanh mai trúc mã làm đồ ăn khuya đi.
Còn về Lily, cuối cùng cũng không nhịn được lén nhấp vài ngụm rượu, kết quả là phải nhờ cả bọn tiễn nàng về khu túc xá của thần điện.
“Xem như là một tốt bắt đầu. ” Ngước nhìn bầu trời với hai ánh trăng quen thuộc, Alan hơi lẩm bẩm.
Hắn vào khúc cuối của bữa tiệc, tranh thủ lúc không khí vui sướng, đã đối với đoàn người phát ra lời mời tham gia hành trình trở thành tác gia vĩ đại.
Tất nhiên kết quả là không có hoàn toàn suôn sẻ như vậy, chuyện quan trọng như thế không phải ai cũng có thể dễ dàng quyết định. Nhất là đối với Goblin Slayer cái này cố chấp cuồng, chỉ muốn giết Goblin. Nhưng không sao, Alan hắn vẫn có chút thời gian để chờ đợi.
Đồng bạn phải là người mình chân chính có thể yên tâm giao cho phía sau lưng. So với mạo hiểm giả khác, hiểu biết gốc rễ, năng lực đều xuất sắc như Goblin Slayer đoàn đội, đã là trước mắt lựa chọn tối ưu.
Tuy nhiên, dù là không được thì lấy danh tiếng của Black Fang, mời vài cái rank Silver gia nhập vào hắn cũng là có lòng tin, ít nhất không đến mức có người kéo chân sau.
Nhiệm vụ ban đầu của nhóm ba người Lizard tư tế, Dwarf pháp sư, và Elf nữ cung thủ khi được gửi đi làm đại diện cho chủng tộc, vốn là điều tra và xử lý đám Goblin tại di tích gần khu rừng của tộc High Elf, đảm bảo hậu phương an toàn, về cơ bản là đã hoàn thành.
Lúc đó bọn họ còn hợp sức xử lý một chỉ ma vật cấp cao Ogre, tình huống rất hung hiểm, nhưng cũng tính là một cuộc mạo hiểm đáng nhớ.
Nhóm người bây giờ vẫn còn ở lại nơi này, ngoài việc cảm thấy Goblin Slayer là một người thú vị, năng lực đồng thời chiết phục bọn họ, một phần chính là vì tận hưởng mạo hiểm giả cuộc sống.
Cho nên,
Khi Alan có ý muốn mời ba người nhập đội đi thám hiểm khắp nơi để hoàn thành 《bách khoa ma vật》, còn đưa ra giấy chứng nhận từ Tối Cao Thần giáo hội, do chính tay Sword Maiden đóng dấu, kết hợp với uy tín và thực lực cường đại của hắn, đúng là khiến cho bọn họ cảm thấy khá hứng thú.
Đầu tiên là Dwarf pháp sư,
Nếu nói kinh nghiệm trong nhóm ai già dặn nhất, thì chính là cái này lão râu dài hay nói nhiều. Ban đầu hắn chỉ liếc mắt một chút là đoán được việc Goblin Slayer mang khôi giáp bằng sắt rẻ tiền và sử dụng vũ khí ngắn lý do.
Trong cuộc sống mạo hiểm của vị này Dwarf pháp sư, đã chứng kiến biết bao lần đồng đội gia nhập rồi rời đi, thậm chí là bất hạnh hi sinh. Đơn thuần tình hữu nghị, chắc chắn không đủ để níu lấy hắn, khỏi đi làm chuyện mà bản thân cho là đúng đắn.
Vì thế, tuy Dwarf pháp sư đối với làm nhiệm vụ cùng Goblin Slayer đoàn người cũng cảm thấy thật vui vẻ, nhưng so với tương lai an nguy của số lớn mạo hiểm giả và dân chúng, Alan đề nghị thật sự là có ý nghĩa hơn rất nhiều.
“Tính thêm ta vào!” Dwarf pháp sư lúc đó không nói hai lời, lập tức tại chỗ đáp ứng.
Lizard tư tế,
Tên này mãnh nam có vảy, cũng công nhận lý tưởng của Alan, nhưng lại dường như nghĩ tới gì đó, hơi trù trừ nói ra có chuyện cần suy xét một hồi.
“Bỉ nhân... cần suy nghĩ một chút. ” Lizard tư tế là như thế đáp lời, tiếp đó lại lâm vào trầm tư, miệng còn thỉnh thoảng cổn động nhai vài cái.
Người khác có thể không biết lý do, nhưng theo Alan suy đoán, tám phần là cái này gia hỏa bên ngoài lịch sự trầm ổn, bên trong muộn tao, là nhớ thương ở nơi này phô mai đi.
Chờ hắn mua mấy trăm cái bánh phô mai chất đầy tinh thần không gian thiếp thân mang theo, sẽ không sợ Lizard tư tế không đáp ứng.
Về phần Lily, cũng là lần đầu tiên nghe Alan đề cập tới chuyện này.
Nàng thật sự là vô cùng kinh ngạc, chỉ có thể ấp úng không biết là có nên mở miệng nhận lời, chuyện trọng yếu như vậy, sợ mình không giúp được gì. Thiếu nữ vẫn còn là như thế không quá tự tin.
Còn về cuối cùng Elf nữ cung thủ,
Được rồi, Alan tên này lão sói xám thật sự là không dự định để cho nàng chạy.
Chuyên nghiệp trinh sát, thần xạ thủ, lại là công chúa của tộc High Elf, người cũng dễ nhìn, tuy vóc dáng hơi có chút cằn cỗi nhưng thật sự là hiếm có. Người như vậy biết đi đâu mà tìm.
Hắn tin chắc chỉ cần những người khác đồng ý, tên này tiểu công chúa ưa thích ra ngoài mạo hiểm cũng là sẽ tham gia.
...
Nửa tháng sau,
Dã ngoại, bên cạnh một dòng suối nhỏ,
Khí trời tốt lành, tia nắng chiếu xuống xung quanh cỏ cây xanh biếc cũng làm cho mặt nước bên cạnh ánh lên một màu màu lam tuyệt đẹp. Tiếng suối chảy róc rách, tiếng côn trùng và chim hót thi nhau kêu vang.
Nhưng bên cạnh âm điệu của tự nhiên, tiếng nhạc phát ra mới càng khiến cho người ta cảm thấy vui thích. Ít nhất Elf thiếu nữ là có như vậy cảm giác.
Trên những sợi dây đàn mảnh mai của chiếc đàn Lyre Harp, đôi tay Alan thoan thoắt gảy lên từng giai điệu, hắn lúc này cũng là hiếm thấy tập trung.
Từng âm thanh du dương trầm bổng như tô điểm cho cảnh vật thêm sắc màu.
“Thật đúng không thể tin nổi...” Vừa vui thích lắng nghe Alan tiếng đàn, Elf thiếu nữ cũng không nhịn được cảm thán.
Hơn 10 ngày trước, Alan còn thỉnh giáo nàng như thế nào dùng đàn Harp đâu. Mà bây giờ đã có thể biểu diễn như thế êm tai. Hơn nữa, khúc nhạc này trong suốt tháng ngày sinh sống, nàng cũng là chưa hề nghe qua.
【Âm nhạc lv2 (75/100)】
Kiếp trước, Alan thường xuyên hay chơi piano vào những lúc rảnh rỗi, xem như giải tỏa học tập và làm việc áp lực. Tất nhiên hắn cũng chỉ là biết đánh vài bài kinh điển đơn giản, nhưng nhạc lý thì nắm rất vững.
Đã có cơ bản, cộng thêm bây giờ thân thể tố chất và cảm quan vượt trội, nhờ hệ thống số liệu nhắc nhở, mày mò những cái khác nhạc cụ không phải việc khó. Lấy Alan trình độ hiện tại, nếu đặt ở kiếp trước, khoảng cách với huyền thoại còn xa nhưng cũng đã có thể so sánh với nghệ sĩ chuyên nghiệp.
Alan đoàn người xem như là đang cắm trại dã ngoại sau một lần nhiệm vụ. Còn về phần là cái gì nhiệm vụ, dĩ nhiên như cũ là xoát Goblin.
Một lát sau,
Bản nhạc tuyệt vời kết thúc, cũng là lúc vài tiếng vỗ tay vang lên.
“Thật dễ nghe, Alan tiền bối!” Lily trước nhất lên tiếng khen ngợi. Đôi con ngươi xanh lam càng sáng lên rực rỡ. Hầu hết nữ giới đối với những thứ nghệ thuật đều rất là ưa thích.
“Dáng vẻ đánh đàn của tiền bối thật sự rất.. lãng mạn a.” Thiếu nữ nội tâm là như thế suy nghĩ, khuôn mặt cũng hơi có chút nóng lên.
“Ực, phải công nhận là so với mấy cái ngâm du thi nhân đàn phải tốt hơn một chút!” Lại nốc một hớp rượu, Dwarf pháp sư cho ra mình đánh giá.
“Không khó nghe!” Lizard tư tế cái này dân mù âm nhạc cuối cùng chỉ có thể đưa được như vậy khích lệ.
“Ngươi thấy thế nào, Orcbolg? ” Elf nữ cung thủ cũng khẽ lay lay Goblin Slayer bả vai.
“Rất tốt...” Goblin Slayer đáp lại vẫn là như vậy ngắn gọn, tuy nhiên Alan có thể nhận thấy trong giọng nói hắn đã buông lỏng không ít.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT