Nhật Bản,

Hai thân ảnh mặc quần áo đơn giản, ngồi đối diện nhau trên bàn ăn chứa đầy những món truyền thống, Sushi, Sashimi, Bento, cơm lươn... đủ loại màu sắc.

Lặng lẽ nhấp một ngụm rượu sa kê, cảm giác ấm áp lan tỏa, nét mặt Alan hơi hiện vẻ kinh ngạc.

“Thiết lập học viện đào tạo Blazer, Akatsuki, kiếm cớ thoát khỏi Liên Minh? Xem ra Tsukikage lần này muốn chơi lớn rồi?”

Các đại học viện bồi dưỡng Blazer tại Nhật, từ trước tới giờ vẫn là đặt dưới danh nghĩa và kiểm soát của Liên Minh. Điều này thật ra vẫn chưa phải chuyện gì đáng kể.

Vấn đề ở chỗ, do vị trí địa lý tách biệt, Nhật Bản từ sau thế chiến II tới giờ, hoàn toàn bỏ qua chiến loạn ảnh hưởng, nền kinh tế phát triển vượt trội, nhưng dù vậy vẫn phải bất đắc dĩ thường xuyên tiếp viện cho các nước khác tại Liên Minh, tổn thất người lẫn của năm nào cũng có, bù không được mất.

Kazamatsuri Kouzou cười khổ gật đầu, chậm rãi giải thích.

“Bakuga muốn mượn một số tinh anh trẻ tuổi từ Phản Loạn Quân... để tham gia đại hội Kiếm Vương Thất Tinh sắp tới. ”

Nghe tới đó, Alan đã đại khái đoán được nội dung. Thủ tướng Tsukikage Bakuga dự tính là nhờ đại thế từ việc giành thắng lợi tại đại hội, sau đó tuyên bố Nhật Bản hoàn toàn có thể tự bồi dưỡng Blazer cường đại mà không cần Liên Minh nhúng tay, kêu gọi ủng hộ của quốc dân trong nước, thậm chí là trên toàn thế giới.

Liên Minh tới khi ấy đuối lý... sợ rằng khó mà trắng trợn trả thù, đành phải công nhận Nhật Bản độc lập.

“Ha ha, không hổ là thủ tướng đại nhân của chúng ta. ” Alan không keo kiệt tán thưởng.

“Vậy Alan, ngươi định làm thế nào?”

Nhật Bản độc lập, chuyện này ở hắn xem ra vẫn có hơi mạo hiểm, lực lượng của Liên Minh tuy so kém Đồng Minh, nhưng cũng không phải đùa giỡn. Bên cạnh đó, lập trường của bản thân bây giờ...

Trầm tư một hồi, Alan dứt khoát cho ra cam đoan.

“Người, ta sẽ tự tay lựa chọn. ”

Tổng cộng Chiến Lược Cấp phái đi Trung Đông trợ giúp Naseem trong chiến tranh cũng chỉ khoảng hơn phân nửa mà thôi, số còn lại Alan dùng để trợ giúp mình quản lý Phản Loạn Quân, và tất nhiên, vẫn dành một ít trung thành tuyệt đối như Vier thủ hộ hoàng cung Vermillion.

Nghe vậy, Kouzou thấp giọng tiếp lời, dứt khoát đem bạn thân bán sạch sẽ.

“Bakuga còn nói riêng với ta... hắn đã âm thầm liên hệ được Liệt Phong Kiếm Đế. ”

— QUẢNG CÁO —

“A, đúng là đủ cẩn thận?”

Sức mạnh của Ouma cùng đám học sinh chơi trò thi đấu hoàn toàn chênh lệch như trời với đất, đừng bảo Kiếm Vương Thất Tinh năm nào cũng là Blazer hạng B trẻ tuổi, phần lớn Blazer hạng A đều đã không đặt ở đối phương trong mắt.

Dựa theo thủ tướng Tsukikage suy nghĩ, Kurogane Ouma, nói cho cùng vẫn là người thuộc về dòng họ Kurogane, thuộc về Nhật Bản. Đến lúc bắt buộc phải lựa chọn, về tình về lý rất có khả năng sẽ thiên hướng quốc gia của mình.

Có điều...

Alan sâu kín thì thầm:

“Ngươi hoàn toàn không hiểu chút gì về Liệt Phong Kiếm Đế, hắn cũng không phải là Ryouma hay Itsuki, thủ tướng các hạ. ”

Alan thực tế chưa từng tính thành thật mà trợ giúp Bakuga, để cho Nhật Bản dễ dàng rời khỏi Liên Minh như thế, Phản Loạn Quân còn thế nào lăn lộn.

Bên cạnh đó, qua cầu rút ván cái gì... So với hợp tác cùng Phản Loạn Quân đang ở thế yếu, ngã hướng phe Đồng Minh cường đại hơn chẳng phải càng thơm ư, hắn không dám quá tin tưởng vào tiết tháo của lão cáo già đầy râu đó.

“Ngài Kouzou, không cần phải để ý, cứ theo hắn sắp xếp! ” Đại Boss sau màn khẽ mỉm cười, rất tự nhiên tiếp tục thưởng thức bữa ăn.

...

“Ta chi khế ước giả, vượt qua cấm địa xa xôi, nhữ rốt cuộc đã đến rồi!”

Một tiếng kêu la quen thuộc vang lên, Kouzou theo phản xạ lấy tay xoa xoa hai huyệt thái dương, mí mắt co giật liên tục nhìn về phía thân ảnh màu hồng không kịp chờ đợi nhảy vào lòng của nam tử trẻ tuổi, hoàn toàn chưa để ý tới người khác tồn tại.

“Chủ tịch! Còn có... Alan điện hạ. ” Charlotte theo sau lễ phép cúi đầu, có điều khi nhìn thấy nam tử tóc đen, không hiểu sao bả vai vị hầu gái này có hơi dao động một chút.

“Rinna, còn ra thể thống gì, đừng quá làm phiền Alan. ” Kouzou hơi nhíu mày nghiêm túc nhắc nhở, nhưng trong lòng thì đột nhiên cảm thấy cay đắng khó tả.

Ta mới là phụ thân của ngươi a!

“Rõ rồi rõ rồi! ” Thiếu nữ vui vẻ trả lời, nhưng thân hình mềm mại vẫn cứ dính sát vào người Alan.

Kouzou vô lực lắc đầu.

— QUẢNG CÁO —

Con gái của ta... ngươi hoàn toàn là không có nghe đi vào...

Không nói gì thêm, chủ tịch tập đoàn Kazamatsuri dứt khoát rời khỏi, đồng thời ánh mắt lơ đãng lướt qua người Alan, cảnh cáo đối phương đừng nháo ra mạng người, nữ nhi ta còn nhỏ tuổi các loại...

Sau bữa trưa,

Gương mặt hồng nhuận, Rinna hôn mê ngã gục xuống sàn.

“Tửu lượng kém như vậy, vẫn cố uống làm gì. ” Alan khẽ lắc đầu, cưng chiều lấy một chiếc chăn mỏng đắp lên cho thiếu nữ.

Con ngươi hổ phách vô cùng thanh tịnh, thành thật mà nói, Kouzou vẫn quá lo lắng rồi, so với đại tiểu thư Chuunibyou tinh nghịch, có người lúc này tạo cho hắn hứng thú nhiều hơn.

“Charlotte... ”

Âm thanh nhẹ nhàng, nhưng bất ngờ lại khiến cho thân hình nữ hầu gái đứng bên cạnh căng thẳng.

“Ngài có việc gì phân phó sao, điện hạ. ” Lời nói cung kính, tuy nhiên vẫn khó mà che giấu được mùi vị sợ hãi, xen lẫn một chút... chờ mong?

Alan không nói gì, chỉ yên lặng ngồi trên ghế, lấy tay vỗ vỗ một bên đùi.

“Ta... ” Thiếu nữ cắn môi nhè nhẹ, nhưng rốt cuộc vẫn phải ngoan ngoãn ngồi xuống.

Làm một trong số những cá nhân được lựa chọn đến cuối cùng trong khóa huấn luyện, Charlotte tất nhiên hiểu rõ thân phận của Alan. Đối mặt thủ lĩnh Phản Loạn Quân, cấp trên của cấp trên của cấp trên, cùng với tình hình tiểu thư nhà mình hoàn toàn bị luân hãm như hiện tại, vị hầu gái cao lãnh này đành phải bất đắc dĩ... khuất phục.

Không cần được tiếp tục nhắc nhở, đôi tay mảnh khảnh theo thói quen bắt đầu xoa bóp bả vai của nam tử trẻ tuổi.

“Mạnh hơn một chút! So với tháng trước, tay nghề của ngươi có tiến bộ rồi, Charlotte. ” Alan ca ngợi, bàn tay vẫn liên tục hoạt động.

“Vô... cùng cảm tạ, điện... hạ. ” Cố nén phản ứng cơ thể theo bản năng, hô hấp của Charlotte đã hoàn toàn rối loạn.

Xúc cảm mềm mại đúng thật khiến người thư thích, Alan bỗng dưng nhếch miệng, tăng mạnh lực đạo.

“A! ” Âm thanh tế nhị rốt cuộc không nhịn được mà phát ra, Charlotte vội vàng dùng tay bịt lại miệng.

— QUẢNG CÁO —

Qua nhiều phen ‘trao đổi’ thân mật, Alan bất ngờ phát hiện Charlotte thực chất là một M, tương tính với người hiền lành Rinna thật sự không hợp chút nào. Vì thế, hắn đành phải phí chút tâm sức chiếu cố, dù gì cũng là thuộc hạ trên danh nghĩa sao?

Chứng kiến thiếu nữ như mọi khi vừa vui sướng vừa đau khổ chịu đựng, nụ cười Alan lúc này tràn đầy ác thú vị.

“Thả lỏng, ta đã dùng năng lực cách âm. Rinna... hoàn toàn không thể nghe được. ” Lời thì thầm qua tai, khiến cho gò má nàng càng trở nên đỏ rực.

Nhìn vào gương mặt ngây thơ đang ngủ say của thiếu nữ tóc hồng gần đó, Charlotte chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.

Ta... ta là đang cứu vớt đại tiểu thư!

Charlotte cố gắng tự thuyết phục lấy bản thân, nhưng cũng khó mà ngăn cản một cảm giác tội lỗi nổi lên trong lòng. Thiếu nữ càng ngày càng hối hận chuyện mình vì tăng cường thực lực, tự nguyện tham gia cái trại huấn luyện đáng chết kia. Tiếng kêu rên bất tri bất giác vang dội hơn vài phần.

Thấy vị hầu gái trước mặt mình đã bắt đầu có dấu hiệu đầu hàng, tâm trạng Alan vô cùng sảng khoái.

“Charlotte, ngươi không phải luôn chán ghét nhất ta sao?” Hắn rất tùy ý hỏi thăm.

Charlotte thầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn ráng dùng giọng nói êm ái để đáp trả.

“Không hề... ta kính yêu ngài cũng giống như đối với đại tiểu thư, thưa điện hạ!”

Thiếu nữ, ngươi có thể nhìn thẳng vào mắt bản hoàng tử mà nói câu đó sao?

Tuy nhiên, bộ dáng miệng nói không phục nhưng phản ứng thân thể lại thành thật tới mức này, chỉ càng tăng thêm hứng thú mà thôi.

“A ha, vậy kêu ‘chủ nhân’ nghe thử một chút?”

“Chủ.. Chủ nhân!!” Lần nữa chịu đựng xung kích, Charlotte rên rỉ thành tiếng.

Điều giáo hầu gái, lại một lần hoàn thành

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play