Thiếu niên tóc dài với gương mặt lạnh lùng, đang cố sức dùng hết ma lực hình thành cuồng phong. Uy thế khiến cây cối xung quanh ầm ầm lay động, đất đá cuốn lên. Nhưng đáng tiếc ngay trong lúc này, cũng chỉ là để phòng thủ mà thôi.
Từng đợt công kích vô hình thay phiên ập đến.
“Khục!” Nội tạng trong cơ thể như bị người nhào nặn. Kurogane Ouma khó khăn lắm mới đứng vững. Phòng thủ ứng đối gần như là vô dụng.
Từ khi đạt được giải quán quân thế giới dành cho Blazer dưới 12 tuổi cho đến nay, hắn đã không thể nào mà tìm được đối thủ xứng tầm.
“Thi đấu kiểu hữu nghị... Thực sự có thể trợ giúp cho ta trở nên mạnh mẽ sao?”
Ouma là thiên tài, và thiên tài thì luôn kiêu ngạo, mục tiêu của hắn trước giờ không phải chỉ thỏa mãn với danh hiệu mạnh nhất trong đồng lứa tuổi. Cường giả đứng đầu thế giới như Chiến thần Torajirou Nangou, Bạch Tu Công, mới là những ngọn núi trong tương lai mà hắn nhất định cần vượt qua.
Làm Blazer với khả năng can thiệp tự nhiên, tuyệt kỹ của Ouma, Long nhãn, có thể dựa vào ma lực lưu động trong gió nhằm định vị đối thủ, bán kính rà soát lên tới hàng trăm cây số.
Một trong hai thanh Device của tổ phụ Ryouma, do từ lúc nhỏ đã từng chứng kiến rất nhiều lần, khí tức quen thuộc phát ra trong khu vực phía trước, hắn khó thể nào nhận lầm được.
“Thủ lĩnh của Phản Loạn Quân, Tyrant còn chưa chết!” Thiếu niên từng khẳng định trong lòng.
Trải qua nhiều năm liều mạng rèn luyện trong thế giới ngầm, hắn đã không kịp chờ đợi để mà chứng minh mình đã bắt kịp bước chân của tổ phụ. Nhưng mà...
“Thật nực cười... ” Máu tươi thấm đẫm quần áo. Ouma tất nhiên là cười chính bản thân mình vô tri.
Kết quả, cuối cùng lại thất bại, còn là bại một cách thê thảm. Đến cả mặt mũi của đối phương cũng chưa thấy được đã bị đánh gần chết.
Ouma dựa theo gió lưu động có thể cảm giác ra được, năng lực của kẻ giấu mặt vô cùng kinh khủng, bẻ cong không gian để ẩn thân, công kích vô hình khó đón đỡ. Ảo giác, liên tiếp hiện lên khiến đầu óc choáng váng.
Mạo hiểm dùng công kích trên phạm vi rộng... thì đối phương lại dịch chuyển tức thời để né tránh.
Kurogane Ouma, người với danh hiệu Liệt Phong Kiếm Đế, giờ phút này đã kỹ cùng lực kiệt.
“Đúng là... vẫn có chút không cam lòng!”
Cảm giác được sát khí lần nữa khóa chặt chính mình, tay cầm kiếm đã bắt đầu run rẩy.
Đại khí rung động, vô hình năng lượng được nén thành lưỡi dao sắc bén, tốc độ ít nhất phải gấp chục lần vận tốc âm thanh. Dù là một chiếc chiếm hạm đối mặt, sợ rằng cũng sẽ bị dứt khoát chia làm hai nửa.
Có điều, khi công kích đến gần thiếu niên đã sẵn sàng cho việc tử trận thì lại bị người ngăn cản.
Lấy thị lực trải qua cường hóa của Ouma chỉ miễn cưỡng thấy được có vệt sáng lóe lên.
— QUẢNG CÁO —
Tóc dài màu bạc theo ma lực phát tán phập phồng, khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết nhưng khí thế tỏa ra sắc bén đến nỗi khiến toàn thân người như trải qua kim châm đau nhức.
Kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, Twin-Wings Edelweiss.
“Người thiếu niên này, ta nhất định phải bảo vệ!”
Ánh mắt yên tĩnh nhìn chăm chú vào phía trước, nữ vũ thần giơ lên hai thanh song kiếm, tựa như đưa ra thề ước.
...
Hoàn cảnh nơi đây yên tĩnh đến làm người ớn lạnh, nam tử tóc đen chậm rãi bước đi.
Kazamatsuri tất nhiên không thể nào đồng ý tiết lộ. Bất đắc dĩ, Alan đành phải tới cứng. Thêm chút tinh thần uy áp và thôi miên, tiếp đó để vị chủ tịch kia ngủ một hồi. Cũng may trò chuyện tại phòng làm việc riêng của Kazamatsuri, không có vệ sĩ hay theo dõi. Nếu không... được rồi, vẫn sẽ chỉ là phí thêm vài giây.
Đợi đối phương thức dậy, mọi chuyện chắc hẳn đã xong xuôi! Mặc kệ kết quả là tốt hay xấu.
Chính giữa gian phòng, khối băng khổng lồ sừng sững đứng yên như một chiếc vương tọa, ánh lên lam sắc.
“A ha, ta đã đoán được là không dễ dàng như vậy. ” Nhẹ nhàng nhún chân, thân hình Alan lập tức lùi về phía sau hơn 10 mét.
“Crack!” Mặt đất bị lực lượng vô hình liên tiếp đánh lõm thành hố sâu. Nhưng điều kỳ lạ là không khí lại chưa hề dâng lên gợn sóng.
“Niệm lực?” Alan nhìn chăm chú về phía mấy thân ảnh dần dần hiện ra trong bóng tối.
Tổng cộng ba người, mặc đồng phục tác chiến che đậy toàn thân, và đáng nói nhất, ma lực trên cơ thể đều đạt đến cấp A, hơn nữa lại cực kỳ nồng nặc chẳng khác nào...
“Desperado? Còn là 3 tên?”
Hắn cảm thấy thật sự khó có thể tin. Lực lượng của Đồng Minh từ khi nào mà mạnh tới mức như vậy. Dùng 3 tên Desperado làm lính gác? Chẳng lẽ... tổng thể số lượng phải có đến mấy chục hoặc là hơn trăm?
Ma nhân khác với rau cải trắng a! Nên biết cho dù tại Nhật Bản, thời điểm này trên mặt nổi cũng chỉ có 2 người phá vỡ giới hạn đạt tới Desperado mà thôi. Gom góp toàn bộ các nước ở Liên Minh, theo Alan dự đoán chỉ tồn tại chưa tới 7 vị.
Đương nhiên, kinh ngạc thì kinh ngạc. Ba tên trước mặt, so với cường giả như Naseem còn kém xa lắm. Và bây giờ, Bladelord đã không cần e ngại việc dùng toàn lực, bởi vì hắn chắc chắn sẽ không có kẻ nào sống xuống để mà tiết lộ bất cứ thứ gì.
Ma lực trảm kích lướt qua, nhưng khi vừa tới gần thì kẻ địch đã biến mất.
“Dịch chuyển, a a, ta cũng biết chơi cái này!” Xuất hiện phía sau một tên Desperado, Alan thấp giọng mỉa mai, thanh kiếm trên tay lại tiện thể đánh ra kiếm kỹ Vacuum Slash.
— QUẢNG CÁO —
Dưới cảm giác nhạy bén của hắn, dù địch nhân có dịch chuyển hay ẩn thân cũng không đường có thể trốn. Màn phòng hộ ma lực dưới hàng loạt đặc tính dược thêm vào như sắc bén, phá hư, gia tốc... chẳng khác nào trang giấy mỏng, thân hình lập tức bị chia làm mấy mảnh.
Niệm lực mà đối phương phản kích vào trên người, lấy trình độ khống chế ma lực tinh tế đến mức bảo vệ được cả nội tạng bên trong như Alan, hoàn toàn không thể dấy lên nổi một tia bọt sóng.
Chỉ trong phút chốc,
Nhìn trước mặt mình 3 cỗ thi thể, Alan cảm thấy thật im lặng.
“Yếu như vậy?” Đây đã là lần thứ hai hắn ngạc nhiên.
Desperado mà cũng có hàng dỏm? Mấy tên này, e rằng cả Stella 12 tuổi đều sẽ dễ dàng treo đánh, mỗi cá nhân chỉ miễn cưỡng đạt tới Blazer hạng A, Chiến Lược Cấp mà thôi.
Ma lực, đúng thật nồng nặc không khác gì một Desperado, nhưng mà tinh thần lực chỉ tương đương Blazer thông thường, hoàn toàn khác hẳn với kẻ đã giải phóng dã tính chi hồn. Nhất là cách thức bọn chúng vận dụng kỹ năng ở trong mắt Alan... thật sự vô cùng kém cỏi. Bên cạnh đó, sử dụng đều là ‘niệm động lực’?
Trùng hợp? Alan hơi cau mày, lập tức vung lên một tay.
Ba chiếc mũ giáp trùm đầu bị từng lưỡi dao gió đánh nát vụn, lộ ra khuôn mặt bên trong.
“Sinh ba? không, phải là người nhân bản mới đúng. Và gương mặt này... Abraham Carter!! ”
Abraham Carter, biệt hiệu Anh Hùng, người chỉ huy của lực lượng đặc nhiệm siêu tự nhiên tại Mỹ, PSYON, đồng thời cũng được tôn xưng làm Blazer tối cường tại Đồng Minh, địa vị ngang ngửa với Bạch Tu Công Arthur Bright.
“Xem ra... Đồng Minh, chính xác hơn, là riêng nước Mỹ, cường đại hơn ta nghĩ rất nhiều. ”
Có thể không mạnh sao? Sản xuất dây chuyền Desperado, nếu toàn bộ mấy trăm thành viên của PSYON đều là nhân bản của Abraham Carter, tuy chỉ là sản phẩm phục chế nhưng vẫn phải sánh ngang hàng trăm Blazer hạng A. Đều sở hữu ‘niệm lực’, diễn hóa ra kỹ năng toàn diện và cường đại, lại rất dễ phối hợp. Đọc tâm, khống vật, tinh thần công kích, dịch chuyển,... Tụ tập sức mạnh đủ để nghiền nát bất cứ quốc gia nào trên thế giới.
“Được rồi, dù sao đó cũng là vấn đề về sau. ” Alan chưa bao giờ dự tính đơn độc đi đọ sức với cả một quốc gia. Hiện tại, quan trọng hơn, vẫn phải xử lý chuyện của Tyrant!
Và đó, chính là lý do hắn đi tới nơi này.
Ngắm nhìn khối băng to lớn phía trước, một thân ảnh mà không thấy rõ khuôn mặt, nhưng trước ngực, thanh kiếm đâm sâu vào lồng ngực vô cùng nổi bật. Qua lời kể của Kazamatsuri, Alan biết được đây không gì ngoài chìa khóa để phong ấn Tyrant, một trong hai thanh Device của samurai Kurogane Ryouma.
Device vốn là một phần linh hồn cụ hiện hóa, tách rời linh hồn của mình để phong ấn địch nhân, Ryouma dù đã trở thành Desperado cũng khẳng định sẽ không chịu nổi, linh hồn lẫn cơ thể đều bị tổn thương nghiêm trọng. Và chính nguyên do này dẫn đến sau thế chiến thứ II, hắn là vị Desperado duy nhất xui xẻo phải chết già.
“Đây đã là vô tận tới gần độ không tuyệt đối! Không hổ là Blazer với khả năng khống thủy cường đại nhất trong lịch sử Nhật Bản. ”
Sở hữu tâm nhãn siêu phàm, Alan có thể cảm nhận rõ rệt được dưới lớp băng, đến phân tử, thậm chí cả nguyên tử cũng dường như ngừng chuyển động, thời gian bị đọng lại. Kể cả Blazer đứng hạng 2 của Liên Minh bây giờ, Thí Thần Giả Carlo Bertoni với tuyệt kỹ có thể nhấn chìm cả lục địa hàng trăm cây số, chắc chắn vẫn phải kém một bậc.
Vì thế muốn phá hủy phong ấn của vị samurai quá cố đó, Kỹ năng bình thường hẳn sẽ vô dụng. Nhưng tất nhiên, Alan là ngoại lệ trong ngoại lệ.
— QUẢNG CÁO —
Vòng xoáy ma lực tụ tập trên mũi kiếm, không gian xuất hiện vặn vẹo nhưng lại chưa hề phát ra một tia tiếng động.
“Kịch!” Đây là âm thanh khi vũ khí va chạm vào khối băng, chưa tới 1 giây sau, hàng loạt những tiếng vỡ vụn xuất hiện.
“Crack! Crack!”
Giờ phút này, Alan cũng đã sớm tự động cách xa đến cả trăm mét.
“Vẫn còn ý thức sao... ” Cảm thụ được một cỗ tinh thần lực kinh người bắt đầu xao động bốc lên, tâm trạng Alan chưa từng bao giờ trở nên trịnh trọng như lúc này.
Tyrant, không hề nghi ngờ gì chính là Blazer đáng sợ nhất trong lịch sử nhân loại. Thôi miên tẩy não người bình thường lẫn siêu phàm giả như chơi một dạng. Khôi lỗi vương Or-Gaule với năng lực sở trường khống chế địch nhân trong mắt đối phương chẳng khác gì trò trẻ con. Sức mạnh thì càng ngoại hạng.
Vào thế chiến thứ II, khi đối đầu với Tyrant, Liên Minh lẫn Đồng Minh không biết đã hy sinh nhiều ít Blazer cường đại, phí hết bao nhiêu công sức, đến phút cuối mới may mắn tạo cơ hội để Ryouma phong ấn được hắn mà không phải triệt để tiêu diệt.
Alan sắp sửa đối đầu, chính là như vậy một vị bá chủ khoáng thế.
Và đương nhiên, nên nhiệt tình chút vẫn tốt hơn!
Ma lực khổng lồ lan tỏa như bão táp mãnh liệt thổi về bốn phương tám hướng kèm theo là vô số dị năng được thôi động.
“Thời không kết giới!”
Trong phạm vi hơn 1 cây số lấy Alan làm trung tâm, cấu trúc không gian hoàn toàn thay đổi, biến thành cực kỳ kiên cố. Sóng điện từ bao bọc phía ngoài khiến cho từ trường nhiễu loạn, năng lượng như sánh sáng chiếu vào lần lượt bị hấp thu hoặc phản xạ. Đến cả vệ tinh cũng khó thể nào quan sát được hình ảnh bên trong. Thiết bị điện tử thì đừng nói, xem như trở thành đống phế thải.
Đây là kỹ năng mà Alan sáng tạo ra chuyên để khắc chế sức mạnh liên quan đến thời không, và tất nhiên, đồng thời đoạn tuyệt mất khả năng đối phương chạy trốn, chỉ có thể thành thành thật thật lưu lại mà ‘công bình’ chiến đấu.
Dịch chuyển, thời gian tạm ngừng, gia tốc hay đảo lưu là hoàn toàn bị cản trở, trừ phi đối thủ sở hữu lượng ma lực lẫn kỹ năng khống chế thời không áp đảo Alan gấp nhiều lần.
Mà trên thế giới hiện tại, có người như vậy sao?
Dưới lớp băng đang rạn nứt, một đôi mắt lóe lên hồng quang, tràn đầy bạo ngược.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT