Cô sợ đến mức vội vã quay lưng lại, liên tục tự nhủ với bản thân rằng không thể nghe, không thể nhìn. Cho đến khi cô hoàn hồn lại, quay đầu nhìn vào phòng thì hai người kia đi đã mất rồi.

Cô cố sức dụi mắt mình, thậm chí còn nghi ngờ có phải mình vừa nhìn thấy ảo giác hay không. Chuyện đầu tiên khi cô đi vào là vội vã rót một ly nước cho mình để trấn an bản thân lại.

Vừa rồi trong phòng khách không hề có một người hầu nào, vì thế chắc chắn là cô thấy ảo giác rồi, nếu không thì làm sao cô lại nhìn thấy chuyện nhảm nhí như vậy được chứ.

Vào lúc này, Diên cũng tìm được Hứa Trúc Linh, dẫn cô đi dạo phố mua đồ khắp nơi. Cô cũng đã đến pháo đài này mấy lần rồi, nhưng chỉ quanh quần chỗ Diễn ở, vì chỉ cần là con cháu dòng chính của dòng họ Kettering thì sẽ có một biệt thự thuộc về mình. Pháo đại của Josh và Diên lần lượt nằm sát nhau, có hơi xa với nhà chính, nhưng mỗi trường sống thì thuộc diện tốt nhất.

Chỉ cần nhìn nơi ở là có thể thấy đẳng cấp của người đó trong dòng họ, càng ở gần nhà chính thì quyền lực càng lớn.

Trong nhà bọn họ, nơi gần nhà chính đầu tiên là hai vợ chồng chủ nhà Kettering, tiếp đến là Lance và Lucia, cuối cùng mới là hai anh em bọn họ,

Cô đã đến London được vài ngày, cũng nghe được tiếng gió phong phanh. Hoàng thất thay máu, vị vua mới lên ngôi, Lance chiếm được ưu thế lớn nhất. Mà Josh có quan hệ rất tốt với vương hậu Diana và hoàng từ Halley, chẳng có được nửa phần thắng nào.

Chỉ là Lance cũng không thừa thắng xông lên, vì trong quy tắc gia đình của bọn họ viết rất rõ ràng rằng mặt ngoài không được để thấy máu, để đề phòng anh em trong nhà chém giết lẫn nhau.

Nhưng có người chủ nhà nào lại không đạp lên máu tươi để ngồi lên nơi cao nhất?

Thời thể tạo anh hùng, nếu không đi ngược dòng nước xiết thì có thể sẽ trở thành tù nhân của người khác. Muốn sống sót, thì chỉ phải mạnh hơn người khác, khi ấy mới có thể nắm giữ được số phận của bàn thân. khi cô và Diên đang đi dạo, Chủ Strzyga nói: "Cô chủ, hoàng từ Halley và công chúa Cecilia đến rồi "Còn Josh thì sao?" "Bọn họ đã gặp cậu hai rồi, công chúa đang ở bên chỗ cậu hai, còn hoàng tử thì đi qua đây."

Diên nghe thể bên nhíu chặt mày. Hứa Trúc Linh nhận ra có gì đó sai sai, cô bèn nói: "Sao thế? Hoàng từ này muốn làm gì à?" "Cô Trúc Linh có chuyện không biết, vị Nhị hoàng từ này vẫn luôn theo đuổi cô chủ nhà chúng tôi."

Hiếm khi Chủ Strzyga can đảm trêu đùa Diên một tỉ. Từ khi biết Halley thích mình, Diên cảm thấy ghê tờm trong một khoảng thời gian dài, luôn luôn trốn tránh anh ta bất kỳ nơi đâu. Không ngờ là anh ta lại chạy đến đây, đúng là âm hồn không tan.

Hứa Trúc Linh nghe vậy, cô bèn vỗ vai Diên, vui vẻ mà nói: "Được đó nha, hoàng tử còn phải xum xoe xung quanh cô, đúng là đỉnh ghê. Diên xinh đẹp như thể này, nếu tôi là đàn ông thì cũng sẽ chọn cô! Có phải tôi nên rời khỏi đây hay không, tôi không thể làm đèn pin hạng nặng ở đây được nhiều

Diện nghe cô nói thế, trong lúc gấp gáp, Diện túm chặt tay cô. "Dung di." Cậu ấy không muốn đối mặt một mình với Halley, cũng không muốn cô vừa đến đây mà đã đi rồi, "Nhưng mà..."

Hứa Trúc Linh còn chưa nói xong, chợt nghe thấy một giọng nói trầm thấp hiền lành, cực kỳ gợi cảm, cách mà đối phương nói giọng tiếng Anh nghe rất đã tai. "Diễn, lâu rồi không gặp"

Hứa Trúc Linh nhìn theo hướng giọng nói kia vang lên, trông thấy một người đàn ông mặc áo bành tố, cao lớn cường tráng, nhìn qua thì chỉ khoảng hai mươi lắm, hai mươi sáu, cho người khác cảm giác rất là thành thục, chín chắn.

Mặt mũi cũng khá là đẹp trai, để râu ít, đôi mắt sâu hun hút như biển rộng mênh mông không nhìn thấy đến bờ.

Anh ta nhanh chóng bước tới chỗ bọn họ rồi cúi người nắm tay Diên lên, đặt một nụ hôn coi như là chào hỏi. Diễn vội vã rút tay về, bắt đầu ra dấu bằng thủ ngữ. “Sao anh lại đến đây?" "Vừa rồi tôi bận vì chuyện của hoàng thất, ngắm lại thấy lâu rồi không gặp em, tôi nhớ em nên mới đến đây thăm

Halley rất thắng thần, nói rõ tình cảm ngưỡng môi của bản thân với Diên. Dường như trong ánh mắt anh ta không nhìn thấy ai nữa, chỉ có thể nhìn thấy Diên. "Chắc là hoàng tử bận rộn nhiều việc quan trọng, đừng phí thời gian đến thăm một người không có danh tiếng, không có vai trò gì như tôi." “Diễn, em là công nương tương lai của tôi, làm sao đến thăm em lại là chuyện phí thời gian được. Tôi đã bàn chuyện hỏi cưới với bác gái rồi, bác gái nói cho bố em, chắc là sẽ có kết quả nhanh thôi."

Hứa Trúc Linh đứng bên cạnh nghe xong, mắt chữ A mồm chữ O, tốc độ sét đánh gì thế này? Đã hỏi cưới luôn rồi!

Diên nghe xong cũng nhíu chặt mày, không ngờ tốc độ của Halley lại nhanh đến thế. Halley không biết mình là đàn ông nhưng vương hậu Diana biết mà. "Xin lỗi, tôi đã có người trong lòng rồi. Mẹ tôi biết điều này, tôi không thể đồng ý với lời cầu hôn của anh." “Cái gì?”

Halley kinh ngạc, vẻ mặt anh ta trở nên nặng nề. “Là ai? Có người đàn ông nào vĩ đại hơn cả tôi? V tôi không thừa kế ngôi vua nên em mới từ chối tôi tạ "Cũng không phải vậy, tôi thật sự có người mình yêu rồi, tôi giấu sâu dưới đáy lòng mình, nên đành phải xin lỗi anh thôi.”

Diên không hề do dự nói từ chối. Hứa Trúc Linh đứng bên cạnh, tuy là cô không hiểu được những động tác của Diễn, nhưng từ những lời Halley nói, cô cũng hiểu được chút chút.

Diên có người mình thích rồi? Sao cô chưa từng nghe Diên nói

Nhưng nhìn hoàng tử Halley này rất là chính trực, chắc anh ta sẽ không buông tha dễ như thế này. "Dù gì thì tôi cũng sẽ không bỏ cuộc đấu” Halley bình tĩnh nói: “Tôi cũng muốn biết, rốt cuộc có ai cảng vĩ đại hơn hoàng tử tôi đây, đáng để em đối xử khác biệt!"

Diên mấp máy cánh môi, nhìn Hứa Trúc Linh bên cạnh mình theo bản năng.

Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.

Diên không nói tiếp nữa, mà cuối cùng Halley cũng nhìn Hửa Trúc Linh. "Cô là ai? Sao trước kia tôi chưa từng thấy có bao gid?" "Cô ấy là Hứa Trúc Linh, bạn của tôi, cô ấy đến từ thủ đô phương Đông"

Halley nghe cái tên này xong, anh ta cảm thấy hình như hơi quen quen, sau đó mới nhớ ra rốt cuộc có là thần thánh phương nào.

Tên của Cổ Thành Trung nức tiếng gần xa, trong hai năm ngắn ngủn thôi mà đã mở rộng thị trường thương mại ở nước ngoài, thành lập công ty chi nhánh của nhà họ Cổ ở thủ đô các nước.

Việc giao thương giữa hai nước cũng diễn ra thường xuyên.

Nghe nói Cổ Thành Trung này là một người si tình, yêu vợ như mạng, khiến cả thủ đô đều ổn ào rần rần. Nếu nhấp vào danh sách những người nóng bỏng tay trong tin tức, lần nào Cổ Thành Trung cũng đứng ở đầu bảng. Không chỉ vì anh có được thành tựu hết sức huy hoàng, mà còn có chuyện yêu thương vị hôn thê nhà mình đến mức cuồng sĩ. Thậm chí còn công khai thể hiện tình cảm trong cuộc họp báo lần trước, được đưa vào chương trình phát sóng trực tiếp toàn cầu.

Halley lập tức nghiêm túc hắn ra, một tay chấp sau lưng, tay còn lại giơ ra chủ động chào hỏi cô. "Chào cô, tôi là Halley, rất vui khi được quen biết

CÔ." "Xin chào thân vương Halley.

Hứa Trúc Linh run rẩy giơ tay qua

Trước mắt, Charles đã lên ngôi, Halley được phong làm thân vương, có lãnh địa của riêng mình. Nhưng vì bây giờ chính quyền hoàng thất có vấn đề nên Halley không rời khỏi London, cũng chứng minh là nhóm Josh vẫn còn đường sống để vùng dậy.

Nếu Halley đi rồi, thì mới là khó nói trước.

Khi Halley cúi đầu hôn bàn tay Hứa Trúc Linh coi như chào hỏi, anh ta cảm nhận được sự hồi hộp của cô. Halley mim cười thân thiện: "Đừng sợ, cô là bạn của Diên thì cũng là bạn của tôi. Ở London này, nếu như cô gặp chuyện gì khó xử thì cứ nói cho tôi biết, chắc chắn tôi sẽ giúp đỡ cô."

Hứa Trúc Linh gật đầu liên tục, cô cảm thấy cuộc sống thật là kì diệu.

Kể từ lúc quen biết Cổ Thành Trung, hình như cô đã bước vào thế giới kia, làm cho cô có cảm giác tép riu đã bước vào thế giới của những người tại to mặt lớn, quyền cao chức trong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play