Cô bắt gặp ánh mắt khao khát của anh, rồi sau đó cô bước đến trước mặt của anh. Cố Thành Trung ngây người tại chỗ, anh không có bất kỳ lý do gì để từ chối. Lúc đầu, dục vọng của anh vừa mới đè nén xuống, nhưng trong nháy mắt như là bị tạt dầu vào, lập tức liền hừng hực khí thế. Anh nhìn ngắm cô bước tới bên mình, và sau đó…Bên trong ngôi nhà, một căn phòng bốc lửa.
Vẫn còn có chút thời gian nữa mới đến bữa tiệc sinh nhật, cho nên Hứa Trúc Linh vẫn có cơ hội chuẩn bị.
Nhật Kinh Lê Sa nhìn thấy thiệp mời, tò mò nói rằng: “Tiệc sinh nhật của cậu tôi, ông ấy luôn kiêng kỵ. Nhưng sinh nhật đã trôi qua nhiều năm như vậy, hẳn là cô ép anh ấy, nếu không anh ấy sẽ không tham dự.”
"Chuyện gì đã xảy ra cho đến ngày hôm nay.”
“Thực ra cậu tôi là người đã có vợ con. Khi bà ngoại còn sống, bà luôn ngăn cản mọi người không để họ có thể làm hại cậu. Nhưng khi bà ngoại vừa mất, mọi người trong nhà đều ra tay hãm hại cậu ấy.”
“Bọn họ đi tới Đà Nẵng để bắt cậu của tôi rồi muốn ở trước mặt mọi người giết chết cậu ấy, hủy bỏ thanh danh của nhà họ Nhật Kinh. Nhưng thật không nghĩ đến rằng, cậu của tôi là một người có năng lực, trưởng họ nhà Nhật Kinh đã nhìn thấy cậu của tôi hữu ích, vì vậy đã giữ cậu ấy lại.”
“Ba năm nay, cậu của tôi ở nhà họ Nhật Kinh đã giúp trừ khử rất nhiều mối nguy hiểm tiềm ẩn và làm cho nền tảng gia tộc càng thêm vững chắc hơn. Cuối cùng, cậu của tôi hứa rằng sẽ không bao giờ lấy vợ sinh con trong suốt quãng đời còn lại. Cậu của tôi không muốn sinh ra huyết thống này, sẽ làm vấy bẩn thanh danh của nhà họ Nhật Kinh.”
"Sau đó, cậu của tôi đến Đà Nẵng và thành bộ dạng như thế này. Tôi nghe nói, vào ngày sinh nhật của cậu, vợ con của cậu đã bị tai nạn. Khi đó, cả gia đình đang tổ chức sinh nhật linh đình cho cậu, mọi người đều vui vẻ thì đột nhiên sự việc xảy ra.”
“Sao cô lại biết nhiều chuyện như vậy?” Hứa Trúc Linh nhìn cô ta đầy nghi hoặc.
"Bởi vì trong gia đình này, tôi với cậu có mối quan hệ tốt nhất. Suốt ba năm ở nhà tôi, cậu của tôi luôn nhìn tôi một cách ngu ngốc và nói rằng cậu cũng có một đứa con gái, trạc tuổi tôi, và rất xinh đẹp…Cậu của tôi ở trong gia đình tôi hầu như lúc nào cũng điên điên khùng khùng, ốm yếu bệnh tật quanh năm, ba năm nay rất không vừa ý.”
“Vậy bây giờ vợ con của chú ấy sao rồi?”
“Có lẽ, họ đã chết hết rồi. Bằng không, đã nhiều năm trôi qua như vậy, sao cậu ấy vẫn không có manh mối gì? Hơn nữa, cậu của tôi cũng không cử người đi tìm, có lẽ là ngay cả xương cốt cũng không còn nữa. Cậu của tôi thực sự là một người rất đáng thương.”
"Nhắc tới chuyện như vậy, thực sự rất đáng thương. Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử tổ chức tiệc sinh nhật, trong lòng của cô ta chắc là cũng không thoải mái."
“Haizz, cậu của tôi thật đáng thương.” Nhật Kinh Lê Sa lắc đầu, bất lực nói.
Dù bất lực nhưng cô ta vẫn ân cần nhắc nhở: "Chị gái của tôi không phải là người tử tế. Chị ấy sẽ không chủ động ra tay với cô trong bữa tiệc. Chị ấy là một người kiêu ngạo và cho rằng đây là một hành vi bỉ ổi. Nhưng chị ấy nhất định sẽ mượn tay những người khác để hành sự. Nếu cô cư xử một cách hèn nhát, chị ấy sẽ rất coi thường cô. Còn nếu như cô thể hiện mạnh mẽ, ngược lại chị ấy nhất định sẽ đánh gia cô rất cao.”
"Cô ấy sẽ đánh giá cao tôi sao, sau đó thì như nào vậy?"
"Sau đó, chị ấy sẽ cố gắng giết chết cô thôi.”
Nhật Kinh Lê Sa nhún vai: “Chị ấy không thích người yếu đuối, và chị ấy muốn giẫm lên những người mạnh, chị gái tôi... là một cô gái kỳ lạ, một người phụ nữ rất mạnh mẽ.”
Hứa Trúc Linh sau khi nghe xong, cũng có chút dở khóc dở cười, cho nên dù sao cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì cả? Xem ra lần này đi tới bữa tiệc, chỉ sợ người xấu sẽ không đến.
"Tuy nhiên…"
Nhật Kinh Lê Sa lộ ra sự xảo trá của một tiểu hồ ly, nói: “Thực ra, tôi nghĩ ra một cách, chỉ e là cách không được thôi.”
“Cách gì vậy?”
“Nhật Kinh Xuyên Hi là chú của chúng tôi. Nếu Cố Thành Trung có cách gì để nói chuyện với chị ấy thì mọi chuyện cũng sẽ được xử lý một cách dễ dàng. Địa vị của cô thua nàng một bậc, chị ấy chính là đàn chị của co.”
“Hắt xì.”
Vừa dứt lời, Hứa Trúc Linh liền hắt hơi một cái.
"Cô bị ốm sao?"
“Không đâu…hắt …xì.”
Cô hắt xì thêm vài lần nữa, như thể cô đã bị trúng phải cái gì đó. Một lúc lâu sau, cô mới có thể ngừng lại. Nhật Kinh Lê Sa liên tục vỗ sau lưng của cô, một lúc lâu sau, cô mới có thể trở lại bình thường. Cô dụi mũi, nước mắt trực trào rơi xuống.
“Chỉ là, không còn cách nào khác sao? Cậu Nhật Kinh cũng đã năm mươi tuổi rồi, làm ba của tôi cũng không sao mà. Nhưng sao lại cùng thế hệ với anh được, như vậy không đúng phép tắc cho lắm.”
“Chuyện cứ như thế nhé.”
“Anh là một người có tấm lòng nhân hậu. Mặc dù, gia đình chấp nhận anh nhưng anh lại không đặt nặng tâm tư vào gia đình. Chỉ cần cô và anh có mối quan hệ tốt, chị gái của tôi cũng sẽ nể tình mà không gây khó dễ cho cô đâu.”
“Tôi sẽ cố gắng, không sao đâu, tôi tin rằng Cố Thành Trung sẽ bảo vệ cho tôi.”
“Tôi cũng mong là như vậy.” Nhật Kinh Lê Sa nói một cách đầy ẩn ý. Cô ấy là người hiểu rõ chị gái của mình nhất, thậm chí cô ấy còn có thể đoán được bước tiếp theo chị gái của cô ấy sẽ làm gì.
Sau bữa tiệc sinh nhật lần này, cô ta chắc chắn sẽ hồi sinh một số ngành công nghiệp thẩm mỹ trực thuộc Công ty Nhật Kinh rồi sau đó tìm cách đưa người phù hợp vào Hiệp hội thương mại. Bước tiếp theo chính là dựa vào những người ở Hiệp hội thương mại, đe dọa và mua chuộc họ, làm cứ điều gì mà họ muốn.
Cô ta sẽ không đối đầu trực tiếp với tập đoàn Cố Linh, bây giờ là lúc thu phục lòng người, lôi kéo họ về phía cô ta. Đêm qua, cô ta đã phân tích cụ thể sức mạnh của các nhóm lớn ở Đà Nẵng. Thậm chí, Xuyên Lăng Tử còn toan tính xong sẽ bắt đầu với nhóm nào trước.
“Ái chà, cô biết nhà họ Ngôn sao?"
"Nhà họ Ngôn sao?"
“Thương hiệu sản phẩm trang điểm của nhà họ Ngôn là thương hiệu hàng đầu ở Đà Nẵng và cả trong nước. Ở nước ngoài, họ còn có rất nhiều đại lý. Sản phẩm của họ có phần giống với sản phẩm của công ty Nhật Kinh, chị gái của tôi nhất định sẽ thăm dò trước để tìm hiểu.”
"Anh Ngôn Phúc Lâm sẽ không dễ dàng đầu hàng, anh ta là người chính trực."
"Này, chị gái của tôi thích nhất là những người liêm khiết và chị ta cũng thích nhìn những người liêm khiết thất bại, thua cuộc một cách thảm hại. Hãy quên đi, tôi chỉ ban cho một ơn huệ mà thôi. Về sau, tôi sẽ không giúp cô đối phó với chị gái của tôi đâu.” Nhật Kinh Lê Sa lấy hết dũng khí để nói.
Cô ta biết rằng nợ ơn cứu mạng thì phải báo đáp, nhưng cô ta không thể vì báo đáp ơn cứu mạng mà làm tổn thương Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử được. Cho nên, cô ta chỉ tiết lộ thông tin lần này, một lần duy nhất mà thôi.
Rất nhanh cũng đã đến tiệc sinh nhật của Nhật Kinh Xuyên Hi. Mọi người tụ tập ở lối vào của biệt thự nhà họ Nhật Kinh, chuyện này cũng khiến giới truyền thông kinh động. Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đã đến Đà Nẵng, tin tức đã lan truyền khắp các con phố, nhưng không ai có thể nhìn thấy cô ấy tận mắt. Giới truyền thông đều đã biết thông tin rằng cô ấy sẽ ở đấy, vậy nên mỗi một người đều chờ sẵn ở đấy. Xe đỗ trước cổng biệt thự, Hứa Trúc Linh nắm tay Cố Thành Trung, hai người cùng nhau xuống xe. Nhiều người bước đến chào hỏi hai người, họ đều nói những lời lịch sự.
Hứa Trúc Linh cũng không có gan như vậy, cô chỉ có thể gật đầu mỉm cười, bình tĩnh đối phó với mấy bộ mặt đạo đức giả này. Thậm chí, cô ấy còn có thể hòa nhập với những quý cô giàu có, từ mỹ phẩm đến trình diễn thời trang và từ trang sức đến thiết kể trang trí nhà cửa. Hiện tại, cô là một người vợ giàu có đủ tiêu chuẩn. Hai người họ đi vào, Nhật Kinh Xuyên Hi đang nói chuyện với quan khách, nhìn thấy họ đi tới, liền lập tức chào hỏi.
“Hai người đã tới rồi.” Nhật Kinh Xuyên Hi bưng rượu. Ông ta nhìn chằm chằm vào Hứa Trúc Linh không rời, ánh mắt của ông ta vô cùng khó hiểu.
“Ngồi đi, đừng đứng nữa, bữa tiệc một lát nữa mới bắt đầu.”
“Tôi biết cô thích ăn đồ ngọt, cho nên tất cả các loại bánh ở đây đều được làm bởi những vị đầu bếp làm bánh giỏi nhất. Cô không thể uống rượu, ở đây đều là nước ép trái cây tươi ngon. Hãy nếm thử nhé.” Nhật Kinh Xuyên Hi vội vàng nói. Ông ta sợ không tiếp đón chu toàn, khiến cô cảm thấy khó chịu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT