Còn đẹp hơn so với những ngôi sao sáng trên bầu trời, rất giống Charlotte, nhưng lại không phải.

“Ừ, không nói hai lời. Lần sau gặp lại, hôm nay không còn sớm nữa, tôi còn có chuyện khác phải làm”

“Hả? Lần sau gặp lại, anh muốn làm cái gì? Tôi và anh, dường như không có gì để nói cả?”

William nghe thấy vậy, không khỏi cau mày.

Tối nay cũng đã giao lưu sâu như vậy rồi, bọn họ không có gì để nói sao?

Rốt cuộc con nhóc này là đang lạt mềm buột chặt, hay là giả vờ không biết gì?

Anh đối mắt với đôi mắt ngây thơ đơn thuần của cô, không nhìn ra chút giả dối nào, lông mày càng nhíu lại sâu hơn.

Kỷ Nguyệt Trâm ngây thơ, không hiểu chuyện nam nữ, bình thường cô dành nhiều thời gian đối phó với ma hơn là giao lưu với con người.

Trong nhà có một người anh trai, bình thường cũng không tiếp xúc với người khác giới nào.

Cô không hề cảm thấy hôn môi là vấn đề gì lớn cả, dù sao một tuần Kỷ Thiên Minh đổi bạn gái một lần, ở cùng nhau ôm nhau, cũng không có gì cả.

Trước khi cưới, mình hôn ai cũng được, vui vẻ là được rồi.

Huống hồ, cả đời này cô đã xác định không kết hôn rồi.

“Lần sau, liên quan đến chuyện gọi hồn, tôi muốn nghiên cứu sâu hơn với cô”

Sâu hơn.

Hai chữ này, anh ta nghiến răng nói mạnh.

“Không phải chứ. Cái này không có gì nghiên cứu đâu.”

Cô ta lộ ra dáng vẻ khó xử, hận không thể cả đời này không gặp lại William nữa.

Cô không thế quên được dáng vẻ lạnh nhạt của anh ta ngày hôm nay, thật sự khiến cô cảm thấy kinh hãi.

William không nói nhiều nữa, mà cầm lấy tay cô ta, đặt vào trong tay cô ta thứ gì đó, năm chặt lại một chút.

Nhưng trong tay cô ta trống không, không có gì cả.

“Anh đặt cái gì vào vậy?”

“Lần sau nói với c‹ Không phải cô biết gọi hồn sao?

Vậy anh ném linh hồn của mình ở đây, lần sau lại gặp lại.

Cô nhóc này dường như cho mình một bất ngờ không nhỏ.

William trực tiếp mở cửa xe xuống dưới.

“Này, tôi phải trở về thế nào đây? Anh ta bị ngất rồi”

“Đợt một lát, anh ta sẽ tỉnh lại”

Anh ta không thèm quay đầu lại, nhàn nhạt nói, sau đó lên xe của mình.

Trong xe bầu không khí rất kỳ lạ.

Constantine vẫn luôn nói nhiều, cũng lựa chọn im lặng.

William nhận ra bầu không khí trong xe có chút kỳ lạ, một tay chống lên cửa xe, đè vào thái dương nói: “Tối nay các người có chút kỳ lạ”

“Trưởng quan, người kỳ lạ không phải chúng tôi, mà là anh mới đúng?” Constantine mạo hiểm nói.

“Sao lại nói như thế?”

“Từ khi nào… anh giết người bắt đầu dùng miệng vậy? Hơn nữa cũng không thấy máu. Lần đầu tiên tôi đích thân đi thực hiện nghiệm vụ, mức độ hoàn thành nhiệm vụ bằng không”

William bị nói có chút hơi xấu hổ, anh ta quả thật quên mất mục đích tối hôm nay đến đây.

“Lần này là ngoại Anh ta ho nhẹ một tiếng, che giấu sự xấu hổ của mình.

“Thật sao? Chỉ có một mình cô Trâm là ngoại lệ sao, hay là sau này anh thực hiện nhiệm vụ có liên quan đến phụ nữ, đều sẽ xuất hiện ngoại lệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play