Lãnh Tử Nguyệt đứng nhìn bốn đệ tử của mình cùng......nữ chủ - Tề Vũ
" Chuyện là thế này, hôm qua Vũ Nhi vừa tiến cấp, con bé cũng cần kinh nghiệm thực chiến để nâng cao kĩ năng nên lần này cũng sẽ đi cùng, không có vấn đề gì chứ? " Thấy Lãnh Tử Nguyệt nhìn chằm chằm bọn họ, Lăng Hàn hướng về phía nàng, giọng nói ôn hòa giải thích
Khóe miệng Lãnh Tử Nguyệt giật giật
Trẫm đang cố gắng không gây chuyện với nàng, ngươi lại đẩy nàng đến chỗ của trẫm, muốn hại trẫm hay sao!!!?
Lãnh Tử Nguyệt trong nội tâm gào thét một trận nhưng bên ngoài vẫn là một bộ băng sơn mĩ nhân ngàn năm
[ Thật muốn cho họ biết suy nghĩ của kí chủ mà....] Nhưng nó không dám a
" Được rồi, chuẩn bị đi thôi " Lãnh Tử Nguyệt mặt không cảm xúc nói
Nàng vừa dứt lời, thanh linh kiếm màu lam từ trên người bay lên trời rồi biến lớn, Lãnh Tử Nguyệt nhảy lên trên đó ngồi dẫn đến một trận xôn xao
" Đó là băng linh căn phải không? "
" Đúng vậy, thì ra Lãnh trưởng lão là băng linh căn loại hiếm a "
" Thật đẹp!! "
Đám đệ tử phía dưới mỗi người một lời khen ngợi, nhưng trong lòng bọn họ nghĩ gì thì chả ai mà biết
" Thì ra sư phụ là băng linh căn aaaaa!!! " Mắt
Hồng Lăng sáng lên, không thèm để ý đến hình tượng mà hét lên
Tử Thiên chỉ nhàn nhạt cười nhìn nữ tử như trích tiên ngồi trên linh kiếm
Quân Triệt thì nhìn nàng một cái rồi cúi đầu xuống: Thật muốn mang nàng dấu đi mà
Chỉ có Mạc Phong là biết, nàng không đơn giản chỉ có băng linh kiếm thôi đâu, ánh mắt hắn nhìn Lãnh Tử Nguyệt mang theo hâm mộ cùng sùng bái
Thấy nàng ngự kiếm, những đệ tử khác cũng triệu hồi linh kiếm của mình ra
Lăng Hàn còn nói thêm gì đó rồi tất cả bắt đầu lên đường
Đích đến của bọn họ chính là Châu Thành, cách Thiên Sơn Môn khá xa nên phải đi khoảng ba ngày mới đến nơi
" Nghe nói Châu Thành kia mấy ngày trước bị một cổ ma khí bao phủ, sau đó người ở đấy dần dần chết đi, nhưng điều kì lạ là, sau khi chết, xác của họ lại có thể cử động rồi đi giết người khác "
" Đáng sợ như vậy sao? Liệu chúng ta đến đó có sao không? "
" Nếu sợ, thì các người có thể đi " Tề Vũ lạnh lùng nhìn mấy đệ tử trong đội vừa nói chuyện
Bị uy áp Tề Vũ dọa sợ, đám đệ tử kia cúi đầu xuống, không dám nói gì nữa
Cả đoàn tiếp tục đi về phía trước, nhưng càng đến gần nơi cần đến thì đầu mày nhóm người Tề Vũ và Quân Triệt càng nhíu chặt lại
MA KHÍ QUÁ NỒNG NẶC!!!
" Hiện tại trời còn sớm, trời tại sao lại tối như vậy? "
Có người đột nhiên nói một câu, âm thanh bàn luận im bặt lại, nhìn xung quanh, trời quả nhiên tối đen!
" Ma khí, là ma khí!! "
Đây không phải trời tối, mà là ma khí dày đặc bao quanh nơi này, nghĩ đến tin đồn kia, sắc mặt bọn họ tất cả đều chuyển thành màu trắng
" Mọi người bảo vệ tốt bản thân, thoát khỏi nơi này đã! " Lãnh Tử Nguyệt bình tĩnh ra lệnh cho mọi người
Không hiểu sao, sau khi nghe thanh âm nữ tử vang lên, nỗi kinh hoảng trong lòng họ vơi đi hẳn, chúng đệ tử vội vàng làm theo, Tề Vũ nhìn thoáng qua nàng rồi tập trung cùng giúp đám người di tản
Sương đen dần dần tới gần, mang theo áp lực cùng mùi máu tanh nồng đậm
Lãnh Tử Nguyệt liếc nhìn nó trong chốc lát rồi cũng dời đi
[ Kí chủ, đừng để thẻ tích phân tiếp cận ma khí, cho dù bây giờ hắn đã không cần dựa vào ma khí mà mạnh lên nhưng thân thể hắn rất thích hợp cho ma khí chú ngụ, tốt hơn hết vẫn là cho hắn cách xa cái đám khí chết tiệt kia ra ]
" Biết " Phiền phức chết đi được
Lúc này khí đen đã hoàn toàn bao vây mọi người ở giữa, đã không còn đường thoát
" Sư phụ, làm thế nào bây giờ? "
Sắc mặt Quân Triệt ngưng trọng, hỏi ý kiến Lãnh Tử Nguyệt, dù cách một đoạn khá xa nhưng hắn cũng có thể cảm giác được, đám ma khí này rất nguy hiểm
Tuy rằng những người khác không nói gì nhưng từ vẻ mặt bọn họ cũng có thể biết được bọn họ rất lo lắng, nhất là những người có thực lực cao như nhóm người Tề Vũ hoặc Tử Thiên thì càng nhận thấy được sự nghiêm trọng của sự việc lần này
Đột nhiên cách đó không xa, có tiếng kêu cứu của một vị nữ tử, mấy người nhìn sang, có thể nói, hình ảnh đó đời này bọn họ cũng sẽ không thể quên
Ở đó, một đám người đang vây quanh một nữ tử, bàn tay của những người đó đang lôi từng bộ phận trên cơ thể nữ tử cho vào miệng, trong đó có cả ruột gan gì đó
Có người không nhịn được mà chạy sang một bên nôn, người thì tay chân bủn rủn mà ngã khụy xuống đất
Không nghĩ tới, lúc này mùi hôi tanh đột nhiên ập tới, cách đó không xa có mấy thôn dân động tác vặn vẹo đang đi đến, trên tay còn cầm một số bộ phận của con người mà gặm
Khuôn mặt bọn chúng cứng đờ, xung quanh nhiễm hắc khí, tròng mắt trắng dã, hàm răng dính máu há to
" Lãnh trưởng lão! chúng ta nên làm gì bây giờ " Người nói lời này giọng đã run run, ẩn còn giống như sắp khóc
" Bình tĩnh đi "
***********
Định T2 bão nhưng bây giờ rảnh, vừa viết xong liền đăng luôn🥰🥰
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT