Nhưng hơi khó cho cô là cô lại trở về nhưng năm 60, lúc này mọi thứ đều cực kì thiếu thốn, thứ hữu dụng và dùng để giao dịch bây giờ chỉ là "tem phiếu"
Mọi người đều chật vật kiếm sống, cầu cho đủ ăn đủ mặc là đã hạnh phúc lắm rồi.
Cô cảm thấy thật may mắn vì mình có một không gian bên người, không lo phải chết đói.
Nơi đây có một trung tâm mua sắm, đầy đủ mọi thứ. Mà cô càng may mắn hơn nữa vì có gia đình luôn yêu thương mình, thậm chí sau này còn có một người sẽ hết mực sủng ái, cưng chiều cô.