*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi tôi không biết phải làm sao, băng bị vỡ và nước suối nóng được phục hồi trở lại Lãnh Mạch bước đến gần tôi, năm lấy tay tôi và xem xét nó một lúc, và nói với tôi: “Em có thể thử lại băng cách nói với anh “ Đừng qua đây”: Tôi nghe lời anh, đưa tay lên đối mặt với anh và hét lên: “Đừng qua đây!”

Tuy nhiên, không có gì xảy ra.

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Tôi hoàn toàn chết lặng.

Lãnh Mạch suy tư một chút: “Hiện tại em coi anh là tên biến thái, còn muốn đánh chết anh… Em sử dụng cảm xúc này quát anh một lần nữa”

..” Đây là sở thích đặc biệt biến thái sao?

Lãnh Mạch không đợi tôi phản ứng, đã lao thẳng về phía tôi một cách quyết liệt.

“Chờ một chút!” Tôi bị anh làm cho kinh ngạc, đưa hai tay trước mặt hét lớn một tiếng.

Sương giá đóng băng suối nước nóng một lần nữa!

“Lãnh Mạch, cái này…” Tôi kinh hãi nhìn Lãnh Mạch.

Lần này Lãnh Mạch đã chuẩn bị sẵn sàng và không bị băng của tôi đóng lại: “Xem ra anh đoán đúng. Sau khi thay máu của anh cho em thì em cũng có năng lực băng, nhưng là vân không biết sử dụng năng lực băng mà thôi, tại thời điểm căng thẳng, khả năng băng thoát ra ngoài mà em không kiểm soát được”

Trước đây tôi đã nghĩ về việc liệu tôi sẽ có khả năng băng của Lãnh Mạch sau khi thay máu cho Lãnh Mạch hay không, nhưng tôi không ngờ răng tôi thực sự sẽ có khả năng của anh ấy!!!

“Tuy nhiên, Xích Băng được sinh ra cùng với anh.

Loại băng mà em có thể sử dụng là băng thông thường” Lãnh Mạch nói với tôi.

Có thể sử dụng băng như Lãnh Mạch đã là một điều không tưởng, ai còn có thể nghĩ xem nó có mạnh hay không!

“Xem ra, nhóc con của anh bây giờ càng ngày càng tuyệt vời” Lãnh Mạch liếc mắt nhìn tôi, nở nụ cười nhạt: “Ngay cả năng lực đặc biệt của anh cũng đã học được”

“Vậy thì anh có thể dạy em cách điều khiển khả năng của băng được không?” Tôi ngước nhìn anh.

Anh ta từng bước đi đến gần tôi, khẽ cười: “Đương nhiên”

“Tốt quá rồi! Vậy nói như thế là, sau khi học được khả năng băng, em có thể dùng băng làm cái gì đều có thể phải không?!” Có phải, sau này có thể khắc những thứ mình thích thành tác phẩm điêu khắc trên băng được không? Như vậy hẳn là rất đẹp! Nghĩ đến đây, tôi vân có chút kích động “Em muốn dùng băng làm cái gì?” Lãnh Mạch nhìn tôi chăm chăm: “Em muốn làm dưa chuột bảng đá sao? Anh còn không thỏa mãn được em sao?”

“.. Tư duy của người biến thái luôn khác với người bình thường.

Mặc kệ anh, tôi vui vẻ đứng dậy khỏi hồ bơi và lấy khăn lau người bên cạnh: “Lãnh Mạch, đi nhanh thôi.

Anh có thể dạy em cách sử dụng băng trên đường đến núi tuyết!”



Khi tôi và Lãnh Mạch mặc quần áo và chuẩn bị rời khỏi suối nước nóng bên căn nhà gỗ thì đã bốn giờ sau.

Tống Tử Thanh, Bạch Hổ, Đồng Sênh, Hàn Vũ, và Lục Quy đang đợi chúng tôi bên ngoài.

“Lãnh Mạch, vừa mới hồi phục đã kịch liệt như vậy rồi, không sợ bị ảnh hưởng sao. Cũng không sợ thân thể chưa hồi phục đã bị thương sao?” Hàn Vũ trêu chọc chúng tôi.

Tống Tử Thanh xoay người lại, đưa lưng về phía tôi, không muốn cùng tôi nói chuyện.

Lãnh Mạch lười biếng ôm tôi qua: “Có như vậy, chúng ta mới có thể duy trì hiệu quả chiến đấu tốt hơn”

Không biết xấu hổi Tôi chỉ dám mắng thầm trong lòng.

Đồng Sênh lắc đầu với tôi: “Mẹ nhỏ, mẹ không sợ bị thận hư sao?”

“Thăng nhóc con, con thì biết cái gì! Không nên tham gia bàn luận chuyện người lớn như vậy!” Ta đỏ mặt trừng thăng bé.

“Ở một mức độ nào đó, con còn thông minh hơn mẹ nhỏ, được chứ?” Đồng Sênh hất căm lên.

Đứa nhỏ này thông minh cũng ranh ma, ai có thể hơn thăng bé?

“Việc này cũng không nên chậm trê, chúng ta lên đường thôi” Lãnh Mạch nghiêm túc trở lại.

Mọi người đều gật đầu.

Bạch Hổ gọi tôi: “Lên”

“Bạch Hổ, không cần, tôi có thể tự mình đi…”

“Lên!” Nó lên giọng.

Không đợi tôi lên tiếng, Lãnh Mạch đã ném tôi cho Bạch Hổ: “Người yếu nhất trong chúng ta nên dưỡng thương thật tốt đi”

Tôi biết họ vẫn lo lăng cho cơ thể của tôi, tôi cũng không trốn tránh nữa.

Hàn Vũ âm thầm chen vào một câu: “Có vẻ như…

Tôi mới là người yếu nhất trong các người? Cô gái nhỏ này yếu ở chỗ nào? Trong trận chiến, giết hết người này đến người khác không thương tiếc.”

Tất cả mọi người đều cười, kể cả Tống Tử Thanh cũng nhàn nhạt câu môi.

Tôi biết rằng anh ấy chắc hẳn rất không hài lòng về mối quan hệ giữa tôi và Lãnh Mạch. Tất cả những gì tôi có thể làm là tránh nói vê Lãnh Mạch càng nhiều càng tốt trước mặt anh ấy. Những người khác… Tôi cũng rất đau khổ…

Chúng tôi từ biệt Ác Ma Vương, Tiểu Long rất là không chịu nổi xa Lãnh Mạch, trong lời nói không lưu loát, lắp bắp nói: “Lãnh Mạch đại nhân, chờ tôi. Chờ tôi lớn lên một chút, biến thành cô gái xinh đẹp, liên đến tìm Lãnh Mạch địa nhân, trở thành vật cưỡi của Lãnh Mạch đại nhân và làm vợ của Lãnh Mạch đại nhân!”

Lãnh Mạch nhìn tôi.

“Hả” Tôi quay đầu đi với khuôn mặt phùng mang.

Lãnh Mạch cười tủm tỉm nói với Tiểu Long: “Lớn lên con có thể đến chơi với tôi, nhưng làm vợ thì không được. Vợ thì tôi đã chọn được rồi.”

“Chẳng lẽ vợ thì chỉ có thể là một người, không phải mấy người sao?” Tiêu Long bĩu môi hỏi.

Lãnh Mạch dừng lại, tôi lại nghe anh nói: “Minh giới tuy đa thê, nhưng trong lòng tôi không thể dung nạp một người phụ nữ thứ hai.”

Tiểu Long tức giận kêu lên, năm ở trên vai Ác Ma Vương khóc: “Cha, người giúp con bắt lấy anh tai”

Ác Ma Vương bất lực vây tay với chúng tôi: “Các người đi nhanh đi, tôi không cản nổi tiểu tổ tông này”

Thế giới cường đại như vậy Lạc Nhu cùng Tống Lăng Phong không thể sánh với Ác Ma Vương, nhưng Ác Ma Vương lại không thể quản được Tiểu Long, quả nhiên nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Vài người trong chúng tôi đã cười lớn, rời khỏi tâng mười chín của địa ngục.

Truyền tống trận lúc trước đã bị Lạc Nhu đóng trước đây, nhưng để đưa tôi và Lãnh Mạch đến địa ngục thứ mười chín, Nhũng và Chung Nhiễm đã mở lại một mảng truyền tống bí mật mới cho chúng tôi. Bây giờ Tống Tử Thanh đang dân đầu.

Trên đường đi, Lãnh Mạch hỏi Hàn Vũ về tình hình hiện tại của Minh giới, đặc biệt là tin tức vê Dạ Minh, Hàn Vũ nói rằng anh ấy đã ở trong địa ngục những ngày này và không rõ ràng lắm về tình hình ở Minh giới. Một ngày nào đó, Minh giới cũng không chuyển tin tức nào cho chúng tôi, có lẽ đang có biến ở Băng Thành của Minh giới, và Si Mị không có thời gian để cử người chuyển tin tức.

Tình hình trở nên căng thẳng, và một vài người trong chúng tôi không thể không đẩy nhanh tốc độ của mình.

Chúng tôi đã tìm thấy mảng truyền tống, với sự trợ giúp của mảng truyền tống này, một lần nữa, chúng tôi quay trở lại Minh giới.

Lần này, người trở về Minh giới là Lãnh Mạch sau Thiên Lôi kiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play