Đến nhà hàng, sau khi Đồng Ý Yên đi vào phòng thì thấy ngoài ba người đàn ông của Ngân hàng Hoa Thụy mà cô mời ra còn có hai người phụ nữ.

“Giám đốc Lý, thật ngại quá, hơi kẹt xe.”

Người đàn ông đeo kính ngồi ở vị trí đầu, lưng to rộng, nghe vậy mỉm cười.

“Chúng tôi cũng vừa mới đến, Chủ tịch Đồng ngồi đi, giới thiệu cho cô, hai cô gái này nhân viên mới của Ngân hàng Hoa Thụy chúng tôi, đưa họ ra ngoài để va chạm xã hội.”

Sau khi giới thiệu một lượt, bữa tiệc đi vào chủ đề chính, chưa đến hai giờ đã uống hết năm bình rượu Mao Đài.

Ngay cả Đồng Ý Yên cũng có chút bội phục, hai nhân viên nữ của ngân hàng kia thật sự uống rất được, một mình có thể uống trọn một bình.

“Giám đốc Lý, khoản vay của Công ty bất động sản Thiên Nguyên chúng tôi...”

Gần như Đồng Ý Yên vừa mở lời thì Lý Quốc mặt đỏ ửng liền phất tay cắt lời.

“Chủ tịch Đồng, tôi có một quy tắc, trên bàn rượu không nói chuyện làm ăn, hi vọng sẽ không để tôi phải nói nữa.”

“Đúng đúng, Giám đốc Lý, là tôi bốc đồng.”

Lúc này, Lý Quốc đứng lên, thân thể lắc lư hai lần.

“Được...được, gần đủ rồi, nên đi cuộc tiếp theo.”

Đồng Ý Yên đứng dậy, cũng cảm thấy hơi váng đầu, vội vàng đỡ cánh tay Lý Quốc.

“Giám đốc Lý, chậm một chút.”

Trước đó Lam Mị đã nói qua với cô, cái gọi là chiêu đãi, bình thường đều là hai cuộc, cuộc đầu tại nhà ăn, khá nghiêm chỉnh, cuộc thứ hai chính là đến câu lạc bộ ca hát, mà nhất định phải tìm nơi có người phục vụ thì mới có thể làm cho những người này chơi vui vẻ tới bến.

“Đồng... chủ tịch Đồng, tôi phải xem cuộc thứ hai cô bố trí như thế nào.”

Lý Quốc cười tủm tỉm, dường như đối với điều này vô cùng chờ mong.

Nửa giờ sau, cách nhà hàng không xa, trong một câu lạc bộ tên là Bát Hỉ, Đồng Ý Yên và nhóm người đi vào, nơi này đã được Lam Mị đặt trước ổn thỏa rồi.

Gần như là vừa mới ngồi xuống, Lý Quốc đã giơ ngón tay cái lên với Đồng Ý Yên.

“Chủ tịch Đồng thật đẳng cấp, Bát Hỉ có thể coi là câu lạc bộ vô cùng cao cấp của thành phố Ninh, tôi chỉ thuận miệng nói, cô thật đúng là quyết định ở đây.”

Đồng Ý Yên phất tay, quản lý nói gì đó qua bộ đàm, ngay sau đó một hàng chân dài từ cửa chính tiến vào, tổng cộng có mười lăm mười sáu người đẹp, ăn mặc đủ loại quần áo hở hang, quần áo này có thể khơi gợi hormone giới tính nam, huống chi bây giờ ba người đàn ông bọn Lý Quốc đã có chút men say.

“Cô, cô, cô, cả cô nữa, đều tới đây ngồi đi!”

Lý Quốc tiện tay chỉ vào bốn người, hai người đàn ông đó đương nhiên sẽ không có ý kiến gì đối với sự sắp xếp của lãnh đạo.

Nhưng mà, trong khi hai người phụ nữ ở giữa muốn ngồi vào hai bên trái phải cạnh Lý Quốc thì Lý Quốc lại có chút khó chịu.

“Loại đồ chơi hèn mạt không có mắt chút nào, các cô có tư cách gì mà ngồi bên cạnh tôi? Cút!”

Hai cô gái này cũng là tay chơi lão luyện của sàn diễn đêm, lúc này hiểu rõ, chia nhau ra ngồi bên cạnh hai người đàn ông khác, họ cũng coi như là trái ôm phải ấp thành công.

Ngay sau đó, Lý Quốc chỉ vào Đồng Ý Yên, mắt cụp xuống lộ ra một nụ cười rất là kì quái.

“Chủ tịch Đồng, cô không lại đây ngồi sao? Chẳng lẽ còn để tôi phải mời cô?”

Hơi sững sờ, Đồng Ý Yên do dự một chút vẫn ngồi xuống bên cạnh Lý Quốc.

Lúc này, hai nhân viên nữ ngân hàng kia dường như cũng không cảm thấy ngạc nhiên về điều này, họ đã bắt đầu chọn bài và hát khuấy động bầu không khí.

Mà một công chúa trong phòng giờ phút này lại đột nhiên ra khỏi phòng, sau đó lấy điện thoại ra gửi đi một đoạn video vừa quay lén được, sau đó mới quay trở lại phòng.

Cùng lúc đó, trên một chiếc xe ở ngay cổng cư xá tại Đông Thành, sau khi Lam Mị xem hết video thì đôi mày thanh tú nhíu chặt, khẽ gắt.

“Chết tiệt, quả nhiên vẫn xảy ra chuyện.”

Trong video, Đồng Ý Yên và Lý Quốc ngồi cùng nhau, sau đó không có hành động dư thừa gì, nhưng điều khiến Lam Mị thật sự lo lắng chính là Lý Quốc không có cô nào phục vụ, đây chính là điểm nghi vấn lớn nhất, từng đi theo bên cạnh Hướng Hợp, những trường hợp như thế này cô ta đã từng tham gia rất nhiều lần. Đàn ông, nhất là sau khi uống rượu, đến chỗ đó có thể không gọi phụ nữ sao? Gần như không có, cho nên chuyện này tất phải có điều khác thường.

Không chút do dự, Lam Mị gọi điện thoại cho Sở Vĩnh Du, không bao lâu sau Sở Vĩnh Du liền đi từ trong nhà ra, gõ cửa sổ xe.

“Lam Mị, cái gọi là chuyện gấp của cô, là cái gì?”

Ra hiệu cho Sở Vĩnh Du lên xe, Lam Mị mở đoạn video ra.

Sau khi xem hết, Sở Vĩnh Du cười nói.

“Xã giao bình thường thôi mà, không có gì, tinh thần dành cho sự nghiệp của Yên rất mạnh, những chuyện này chính tôi đã lên tiếng muốn chào hỏi với giám đốc, kết quả là cô ấy lại không chịu.”

Biết khoản vay vẫn chưa được phân bổ xuống, Sở Vĩnh Du đã từng đề cập là nói một tiếng với Giám đốc Từ Trung là được rồi, nhưng Đồng Ý Yên không chịu, còn trách anh một trận, nào là không thể chuyện gì cũng dựa vào ân tình trước đó mà đi làm phiền người khác, như thế không tốt, đủ các loại.

“Vấn đề mấu chốt là Lý Quốc không gọi phụ nữ phục vụ, anh không cảm thấy kì quái sao? Tôi cũng đã từng tiếp xúc với mấy công ty trong vùng, thư ký nói cho tôi biết, khi Lý Quốc đến câu lạc bộ trong tình huống bình thường thì thường gọi ít nhất là hai người phụ nữ, mà lần này thế mà một người cũng không cần.”

Sở Vĩnh Du nhíu mày, mặc dù bên cạnh Đồng Ý Yên có Ảnh Vệ bảo vệ, nhưng anh cũng không muốn vợ mình bị lợi dụng một chút nào, không thể không nói, Lam Mị phân tích vẫn có lý.

“Vậy qua đó một chuyến đi, đến lúc đó tôi chờ ở bên ngoài, cô đi vào, hễ có chút gió thổi cỏ lay nào, tôi có thể xông vào đầu tiên.”

Thời gian trôi qua, trong một gian phòng riêng nào đó tại câu lạc bộ Bát Hỉ, sau khi Đồng Ý Yên nôn thốc nôn tháo xong, ngẩng đầu nhìn vào tấm gương thì thấy mặt mình đã từ đỏ biến thành trắng, chứng tỏ đã uống rất nhiều, đây là lần thứ hai cô nôn.

Bởi vì bây giờ lại uống trộn lẫn bia với rượu tây, thực sự quá khó chịu rồi.

“Việc kinh doanh thật khó làm, nhưng cho dù như thế nào cũng nhất định phải khởi đầu tốt đẹp thành công, nếu không Vĩnh Du sẽ chê cười mình, trải nhiều đường như vậy, mình lại bị một hòn đá nhỏ làm trượt chân.”

Sửa sang lại một chút, Đồng Ý Yên mở cửa phòng vệ sinh ra, sau khi đi đến phòng khách rộng rãi thì cả người có chút trợn mắt tròn.

Âm nhạc đã ngừng, trên ghế sô pha to lớn trong phòng ngoài một mình Lý Quốc ra thì những người khác đều không có ở đây, ngay cả các công chúa phục vụ cũng không có ở đây.

“Giám đốc Lý, họ... về rồi?”

Lý Quốc gật đầu.

“Đúng vậy, còn sót lại chúng ta đây.”

Nói xong, Lý Quốc đột nhiên đứng dậy, sau đó lao về phía Đồng Ý Yên, người sau giật nảy mình, vội vàng tránh sang một bên.

“Giám đốc Lý! Anh làm gì?”

Lý Quốc nơi nới lỏng cúc áo sơ mi, ánh mắt sáng quắc.

“Làm gì? Chủ tịch Đồng, cô không cần khoản vay đó sao? Nếu như cần, vậy thì phục vụ tôi thật cẩn thận, tôi đã đuổi hết người khác đi rồi, cô đừng ngại. Tôi biết chồng cô là đến ở rể, đoán chừng một số phương diện cũng không được như ý muốn, hay là cô kiểm tra tôi một chút?”

Phì!

Giờ phút này Đồng Ý Yên vô cùng thất vọng với Lý Quốc, nhìn kẻ đáng ghét lại lao tới một lần nữa, Đồng Ý Yên không biết sự liều lĩnh ở đâu ra, thế mà cầm chai bia lên đập vào đầu Lý Quốc.

Mặc dù không đập vỡ, nhưng Lý Quốc vẫn ôm đầu liên tục lùi về phía sau, đồng thời hung tợn quát.

“Mẹ nó! Đừng mẹ nó xem trò vui, ông đây đã nói một mình tôi không giải quyết được, uống rượu quá nhiều.”

Nghe nói vậy, cảm giác sợ hãi trong lòng Đồng Ý Yên lập tức tăng vọt.

Còn có người khác?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play