Fenster đứng dậy, trên mặt có phẫn nộ, càng nhiều hơn dường như là một loại mờ mịt.

“Sư phụ... sư phụ bị bắt cóc? Sư huynh, sao em lại không hiểu lời nói này của anh vậy?”

Sư phụ Vô Phong Tử là ai, người đó trong lòng anh đó chính là một sự tồn tại giống như thần tiên, là nhân vật lợi hại nhất, bị bắt cóc hả? Nói đùa cái gì vậy.

“Những gì anh nói là thật, thật sự sư phụ đã bị bắt cóc rồi, hơn nữa anh còn biết là sư phụ đã được đưa đến đâu, nhưng mà... anh không thể vào đó, cho dù có tiến vào thì bây giờ cũng không có năng lực để cứu sư phụ ra ngoài.”

Nó đến đây, Sở Vĩnh Du cảm thấy vô cùng bất lực.

Dường như là nhìn ra cái gì đó, Fenster vỗ vỗ vai Sở Vĩnh Du.

“Sư huynh, bây giờ em cũng chỉ là tiên thiên võ giả, muốn tiến thêm một bước cũng vô cùng khó khăn, trách nhiệm cứu sư phụ giao lại cho anh vậy. Nếu như anh cần cái gì thì cứ nói với em, cho dù có tán gia bại sản thì em cũng sẽ không hề chối từ.”

Sở Vĩnh Du gật đầu, muốn cứu sư phụ đã không phải là vấn đề tiền bạc. ngôn tình hài

Đợi đến khi xe đã được chuẩn bị xong rồi, hai người rời khỏi cửa hàng 4S đi đến nhà hàng Thiên Hi các của Ngu Thư Di.

Ngu Thư Di cũng ở đây, nhìn thấy Sở Vĩnh Du thì cười nói.

“Vĩnh Du, cảm ơn cậu nha, bây giờ tôi với Quang Phấn đã tiến vào Tạc Thiên Bang rồi. Ha ha, đăng nhập vào trò chơi, sau khi danh hiệu được lộ ra, chói sáng biết bao nhiêu.”

Sở Vĩnh Du gật đầu.

“Ừm, trò chơi vốn dĩ là muốn để thể xác và tinh thần thoải mái mà chơi. Thư Di, vẫn là mấy món ăn đó, bọn tôi đi lên trước đây.”

Đi vào trong phòng ngồi xuống, Fenster tò mò nói.

“Sư huynh, lúc nãy Ngu Thư Di nói Tạc Thiên Bang cái gì vậy? Chính là trò chơi Truyền Nhân Của Rồng đội mũ ba D của nước R bọn anh phát minh hả.”

“Đúng vậy, sao thế?”

Fenster cười khổ.

“Bắt đầu một năm trước kể từ khi trò chơi này được phát hành, anh căn bản không biết trên thế giới này đã xảy ra những sự kiện chấn động như thế nào đâu. Các quốc gia khác liên hợp với nhau yêu cầu nước R giao ra kỹ thuật nghiên cứu phát minh, cung cấp cho tất cả mọi người trên thế giới sử dụng, nhưng mà lại bị từ chối, nói thật thì em có muốn chơi cũng không được.”

Đương nhiên là Sở Vĩnh Du biết chuyện này, Truyền Nhân Của Rồng bởi vì có liên quan đến thuật cận chiến tổng hợp toàn dân, chỉ có người nước R chính gốc mới có thể chơi được, người nước ngoài hoặc là những người cư trú vĩnh viễn ở nước R cũng không có cách nào được đăng nhập trò chơi, cho dù có lấy được hồn khôi thì cũng không làm nên chuyện gì.

“Thực ra thì lần này em đến đây là còn có một nhiệm vụ chính trị, nên em cũng chỉ có thể tìm tới sư huynh, bây giờ ở các quốc gia khác bởi vì khí H tràn lan nên các động vật đều bị biến dị. Mặc dù bọn nó đều tụ tập ở những nơi cố định, cũng không tạo thành tổn thương lớn là bao, nhưng mà vẫn để cho người ta cảm thấy lo lắng, có một vài động vật mà vũ khí bình thường đều không có cách nào tạo thành tổn thương cho nó.”

Nói đến đây, Fenster trở nên nghiêm túc.

“Hơn nữa, bây giờ các quốc gia trên thế giới cũng có những người khó hiểu xuất hiện, những người này mặc kệ là vân tay hay là DNA thì cũng không thể điều tra ra được bất cứ thân phận gì. Sư huynh, chắc là anh biết chuyện của trùng động.”

Sở Vĩnh Du gật đầu, anh cũng hiểu những người không có thân phận đều là quân tiên phong và Huyền Hoàng Tinh phái đến đây để điều tra, chẳng mấy chốc các quốc gia khác sẽ bị xâm lấn.

Về điểm này, anh cũng phải bất lực, chỉ có thể thỏa thuận điều kiện cho nước R có mười năm để phát triển đã là cực hạn rồi, anh cũng muốn cống hiến cho nhân loại. Đáng tiếc là liên minh Huyền Hoàng Tinh nói chuyện quá cứng rắn, chỉ cho một điểm như thế.

Thật ra thì đây cũng chính là nguyên nhân chân chính mà nước R không muốn truyền kỹ thuật hồn khôi cho người khác cùng hưởng, bởi vì hoàn toàn không kịp nữa rồi, nếu như cùng hưởng thì rất dễ dàng bị người Huyền Hoàng Tinh lợi dụng.

Những người Huyền Hoàng Tinh đến đây, bạn có thể chơi đùa, nhưng tuyệt đối không thể nắm bắt được những tinh túy trong thiết kế của trò chơi. Bởi vì dựa theo những gì mà Khổng Lưu đã nói, kỹ thuật được vận dụng trong thời điểm này vẫn là thứ mà mọi người Huyền Hoàng Tinh đang nghiên cứu, không có tiến triển gì lớn.

Hai điểm khó khăn của nhân loại, hoặc là lĩnh vực thần bí nhất, thời gian và không gian, Huyền Hoàng Tinh công khắc không gian, cho nên có thể chế tạo ra trùng động, nhưng mà đối với thời gian thì vẫn không có phương pháp khả thi.

Thấy Sở Vĩnh Du không lên tiếng, Fenster thở dài rồi nói.

“Bọn em đang nghi ngờ những người không có thân phận là đến từ trùng động, sư huynh, anh có thể lộ ra một chút tin tức cho em được không, để đến lúc em trở về cũng có thể ăn nói.”

Sở Vĩnh Du cười khổ.

“Sư đệ, đúng là người ngoài hành tinh đến từ trùng động ở bên kia, tinh cầu của bọn họ có tên là Huyền Hoàng Tinh, cấu tạo giống y như đúc so với địa cầu của chúng ta. Có biết cái gì gọi là giống nhau như đúc không, bọn họ cũng được chia ra rất nhiều quốc gia, đối ứng với mỗi một trong chúng ta, cũng có Thái Bình Dương, cũng có Hoàng Hà, chỉ có điều là tên gọi khác nhau mà thôi, mỗi một trùng động đều tương ứng với mỗi một quốc gia. Ở bên kia, con người cũng hoàn toàn tương tự.”

Cái gì!

Fenster hoảng sợ tột độ, e là phim khoa học viễn tưởng cũng không dám quay như vậy.

“Thực lực cá nhân, khoa học kỹ thuật Huyền Hoàng Tinh đều không phải là thứ mà địa cầu của chúng ta có thể so sánh. Bọn họ có thể tạo ra trùng động, cậu cũng đã có thể nghĩ được một chút rồi.”

Quốc gia khác bị xâm lược chỉ là vấn đề nằm ở thời gian, hơn nữa, liên minh Huyền Hoàng Tinh đã đồng ý với anh, cho dù quốc gia khác có bị xâm lược đi nữa thì cũng sẽ không phát động tiến công với nước R trong vòng mười năm, liên minh đã đồng ý thì sẽ không làm trái với điều ước.

“Không có cách nào khác hả?”

Fenster nhìn rồi nói.

“Tôi có thể để cậu và người nhà của cậu có quốc tịch nước R, những gì mà tôi làm được cũng chỉ có như vậy thôi.”

Nghe thấy câu nói này, Fenster kích động xoa tay.

Từ nhỏ, anh ta đã lớn lên ở nước R, nơi mà anh ta có tình cảm nhất đương nhiên là tổ quốc của mình, huống hồ gì xã hội chủ nghĩa tư bản vốn dĩ là một nơi nuốt chửng con người.

“Được, sư huynh, chờ đến khi em sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa thì sẽ đến tìm anh.”

“Ừm, tốt nhất nên nhanh lên một chút, bởi vì phía bên kia sẽ xâm chiếm với quy mô lớn vào lúc nào tôi cũng không thể cho cậu đáp án chính xác.”

Bởi vì những tin tức này đã được lộ ra, Fenster ăn xong rồi thì liền vội vàng về nước Mỹ, không dám tiếp tục chờ đợi thêm nữa, anh phải trở về sắp xếp một vài thứ, bao gồm cả di chuyển nguồn tài chính.

Bước ra khỏi Thiên Hi các, Sở Vĩnh Du trở về Vân Vụ Chi Hải, thế mà lại nhìn thấy Khổng Lưu đang đứng ở đó, không biết là đã chờ bao lâu rồi.

“Khổng Lưu?”

Khổng Lưu bước qua, cung kính nói.

“Thiếu chủ, tôi tin là mình đã hiểu cách sống ở nơi này rồi, tôi sẽ không để ngài phải thất vọng nữa đâu, xin ngài hãy để tôi ở lại bên cạnh ngài.”

“Được rồi, trước tiên trở về với tôi, sau đó lập tức đi ra ngoài một chuyến.”

Vừa ngồi vào tay lái phụ, Khổng Lưu đột nhiên kinh ngạc nói.

“Thiếu chủ, thực lực của ngài lại tăng lên nữa rồi?”

Sở Vĩnh Du cười nói.

“Gặp đúng dịp mà thôi.”

Nhưng mà Khổng Lưu lại lắc đầu.

“Không phải, đây không phải là do trùng hợp đâu. Thiếu chủ ngài có thể trở thành chủ nhân nhẫn Vũ Lam, chuyện này đã được chú định rồi, cho nên để thực lực của ngài vượt qua tôi chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

Cuộc trò chuyện với Fenster vào ngày hôm nay đã để Sở Vĩnh Du biết được không thể tiếp tục chờ đợi nữa, anh phải nhanh chóng đến Cửu Long vực một chuyến để cũng giới cảnh cố hiện tại.

Nói với Đồng Ý Yên một tiếng, tất cả sắp xếp ổn thỏa, Sở Vĩnh Du nhìn Khổng Lưu đang muốn mở miệng, đột nhiên trong đầu lại lóe lên một suy nghĩ.

Thực lực hiện tại của Khổng Lưu... có phải là bây giờ đã có tư cách đến Cửu Long vực nội vực cứu sư phụ rồi không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play