Nơi tọa lạc của nhà hát Gia Đại sừng sững, ai cũng không ngờ, tổng bộ liên minh dị năng là ở đây.

Đã vào đêm, tổng bộ dị năng ở chếch về phía ngoại ô, diện tích có thể lên đến hai trăm ngàn mét vuông.

Ở giữa là một tòa nhà hình trụ cao hai mươi tầng, bốn phía là khu nhà ở, đều là biệt thự hai ba tầng, xung quanh vô cùng đẹp.

Nước Gia Đại này cho tổng bộ dị năng rất nhiều đãi ngộ, mảnh đất này, chu vi mười km đều là khu vực quản chế quân sự, tất cả đều không cần lo lắng có người thường xâm nhập.

Lúc này, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được mấy người từ trên trời đáp xuống, là thật sự đang bay lượn, nhưng mà cũng chỉ là cọng lông của tổng bộ liên minh dị năng mà thôi. Truyện Đam Mỹ

Ở đây, bạn có thể nhìn thấy được dị năng muôn hình muôn vẻ, tuyệt đối có thể làm bạn mở rộng tầm mắt.

Trên con đường nào đó cách tổng bộ dị năng khoảng mười km, một người đàn ông trung niên nước R hình như đang đợi gì đó.

Rất nhanh, có xe đến gần, từ trên xe bước xuống là ba người Sở Vĩnh Du, Phồn Hoa và Ngô Siêu.

“Ha ha! Bang chủ, đã lâu không gặp.”

Người đàn ông trung niên cười thành tiếng, trực tiếp nghênh đón, cúi chào một cái, rất rõ ràng, đúng là tôn trọng Phồn Hoa từ trong lòng.

“Viêm Lăng, anh đã rời khỏi Tạc Thiên Bang rồi, không cần phải gọi tôi là bang chủ, lần này anh có thể giúp đỡ, tôi rất cảm kích.”

Sở Vĩnh Du đến nơi này thu phục, không phải đánh nhau, đương nhiên nếu có thể hòa bình đi vào, trực tiếp gặp Minh trưởng, thì không còn gì tốt hơn, cho nên sự giúp đỡ của Viêm Lăng vô cùng quan trọng.

“Bang chủ ngàn vạn đừng nói như vậy, hùng tài vĩ lược của ngài, tình cảm đối với các huynh đệ, Viêm Lăng tôi cả đời này sẽ không quên.”

Vươn tay phải ra Phồn Hoa gật gật đầu, sau đó lại nói.

“Đây là chủ nhân của tôi, Sở Vĩnh Du.”

Cái gì!

Viêm Lăng nhìn về phía Sở Vĩnh Du, trong lòng vô cùng rung động.

Nơi tọa lạc của nhà hát Gia Đại sừng sững, ai cũng không ngờ, tổng bộ liên minh dị năng là ở đây.

Đã vào đêm, tổng bộ dị năng ở chếch về phía ngoại ô, diện tích có thể lên đến hai trăm ngàn mét vuông.

Ở giữa là một tòa nhà hình trụ cao hai mươi tầng, bốn phía là khu nhà ở, đều là biệt thự hai ba tầng, xung quanh vô cùng đẹp.

Nước Gia Đại này cho tổng bộ dị năng rất nhiều đãi ngộ, mảnh đất này, chu vi mười km đều là khu vực quản chế quân sự, tất cả đều không cần lo lắng có người thường xâm nhập.

Lúc này, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được mấy người từ trên trời đáp xuống, là thật sự đang bay lượn, nhưng mà cũng chỉ là cọng lông của tổng bộ liên minh dị năng mà thôi.

Ở đây, bạn có thể nhìn thấy được dị năng muôn hình muôn vẻ, tuyệt đối có thể làm bạn mở rộng tầm mắt.

Trên con đường nào đó cách tổng bộ dị năng khoảng mười km, một người đàn ông trung niên nước R hình như đang đợi gì đó.

Rất nhanh, có xe đến gần, từ trên xe bước xuống là ba người Sở Vĩnh Du, Phồn Hoa và Ngô Siêu.

“Ha ha! Bang chủ, đã lâu không gặp.”

Người đàn ông trung niên cười thành tiếng, trực tiếp nghênh đón, cúi chào một cái, rất rõ ràng, đúng là tôn trọng Phồn Hoa từ trong lòng.

“Viêm Lăng, anh đã rời khỏi Tạc Thiên Bang rồi, không cần phải gọi tôi là bang chủ, lần này anh có thể giúp đỡ, tôi rất cảm kích.”

Sở Vĩnh Du đến nơi này thu phục, không phải đánh nhau, đương nhiên nếu có thể hòa bình đi vào, trực tiếp gặp Minh trưởng, thì không còn gì tốt hơn, cho nên sự giúp đỡ của Viêm Lăng vô cùng quan trọng.

“Bang chủ ngàn vạn đừng nói như vậy, hùng tài vĩ lược của ngài, tình cảm đối với các huynh đệ, Viêm Lăng tôi cả đời này sẽ không quên.”

Vươn tay phải ra Phồn Hoa gật gật đầu, sau đó lại nói.

“Đây là chủ nhân của tôi, Sở Vĩnh Du.”

Cái gì!

Viêm Lăng nhìn về phía Sở Vĩnh Du, trong lòng vô cùng rung động.

“Đúng thế anh Sở, lửa của tôi ở trạng thái lỏng, có chút tương tự với nham thạch nóng chảy.”

Đưa tay phải ra, lời nói của Sở Vĩnh du làm Viêm Lăng và Ngô Siêu lập tức ngẩn người.

“Lấy ra một chút, cho tôi cảm nhận xem.”

Phồn Hoa đương nhiên là không biết nói gì, có thể làm chủ nhân của cô, tuyệt đối là cường giả trong cường giả, lời này đương nhiên không phải nói giỡn.

“Anh Sở, tôi…dị năng hỏa diệm của tôi, nhiệt độ vô cùng cao, ngay cả sắt tấm cũng có thể nóng chảy lập tức.”

Phản ứng lại, Viêm Lăng nhắc nhở xem như cũng vô cùng uyển chuyển rồi, Ngô Siêu cũng nhỏ giọng nói.

“Đúng vậy anh Sở, nhiệt độ lửa của đại nhân Viêm cũng không phải giống như tôi, rất nguy hiểm.”

“Không sao.”

Đơn giản phun ra hai chữ, Viêm Lăng bất đắc dĩ, trong lòng càng có chút khó chịu, dù ông ta là Nhất Bộ Võ Vương, nhưng mà phối hợp với dị năng, cho dù là Tam Bộ Võ Vương cũng chưa chắc có thể thắng được, ông ta đã từng đánh chết một Tam Bộ Võ Vương, dị năng hỏa diệm lập tức xuyên thủng thân thể của Võ Vương này, chỉ có thể nói Sở Vĩnh Du quá khinh người rồi.

Nhưng mà Phồn Hoa ở đây, ông ta cũng không thể thể hiện ra quá nhiều, lúc này ngón tay run run, nhỏ một giọt hỏa diệm vào lòng bàn tay của Sở Vĩnh Du.

Ngay lúc thứ này xuất hiện, nhiệt độ trong xe đã lập tức tăng lên, nói gì đến chạm vào.

Nhưng mà, sau khi giọt hỏa diệm này rơi vào lòng bàn tay Sở Vĩnh Du, tất cả lại bình an vô sự, thậm chí Sở Vĩnh Du còn cười nói.

“Ừ, nhiệt độ thật đúng là không tệ.”

Tay phải nắm lại, rồi lần nữa mở ra, hỏa diệm đã biến mất.

Lúc này, Viêm Lăng và Ngô Siêu đều hít vào một hơi, nhất là người đằng trước, dị năng của ông ta kinh khủng đến mức nào, chính ông ta có thể không rõ sao?

Bây giờ chẳng những không thể nào chạm đến Sở Vĩnh Du, còn bị nhẹ nhàng bóp nát, không còn lại gì cả.

“Viêm Lăng! Anh Sở cũng là chủ nhân của tôi, nếu như anh cũng có thể làm bị thương được anh ấy, há không phải là nhận thức của tôi có vấn đề.”

Phồn Hoa lạnh giọng mở miệng, cô biết hành động này của Sở Vĩnh Du, tuyệt đối không phải tò mò, mà để cho Viêm Lăng hiểu, lần này đến, không phải đùa giỡn.

Đến lúc này, Viêm Lăng liên tục cười khổ, vốn là còn một chút kiêu ngạo đã hoàn toàn bị đánh nát, đối với Sở Vĩnh Du là thật sự phục tùng.

Đến tổng bộ liên minh dị năng, sau khi xuống xe, những nơi đi qua, phàm là gặp người, đều dừng bước lại cúi đầu hỏi thăm Viêm Lăng, đây là địa vị.

“Anh Sở, Bang chủ, Minh trưởng chúng tôi đã đợi sẵn ở tầng trên cùng.”

“Ừ.”

Sau khi vào tòa nhà, chuyện quỷ dị xuất hiện, ở đây, thế mà căn bản không có thang máy, chỉ có thang bộ.

“Có thể đến đây, đều là những người có dị năng, cho nên Minh trưởng không xây thang máy, muốn đi lên, dùng bản lĩnh của mình, bình thường nhất chính là ngoan ngoãn bò thang bộ.”

Gần như là vừa lúc Viêm Lăng nói xong, một người nước ngoài tóc vàng xuất hiện, trong mắt lộ vẻ khinh miệt.

“Viêm Lăng, đây là bạn bè ở nước R của anh? Chỉ với bọn họ, có tư cách gì trực tiếp gặp Minh trưởng? Quả là khôi hài.”

Đối với người đàn ông tóc vàng này, Sở Vĩnh Du căn bản không để ý, cầm lấy tay Ngô Siêu rồi nói với Phồn Hoa.

“Đừng chậm trễ thời gian.”

Bụp!

Một giây sau, Sở Vĩnh Du nhảy dựng lên, Phồn Hoa cũng cầm tay Viêm Lăng nhảy lên, nháy mắt đã ở trên tầng hai mươi.

Người đàn ông tóc vàng kia hừ lạnh một tiếng, áo choàng phất ra, cả người cũng giống như đạn pháo bắn lên, đáng sợ nhất là, anh ta thế mà lơ lửng giữa không trung, đối diện với tầng hai mươi.

“Mấy người nước R này, muốn gặp Minh trưởng, phải qua được cửa ải gió cuốn này của tôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play