“Vĩnh Du, anh nói xem sao lại có nhiều nhãi nhép như vậy, đánh cũng đánh không hết, trước đó lúc tôi hăng hái cũng đã thu dọn không ít rồi, bây giờ cũng cảm thấy thành quen, chịu không được chút sóng gió của anh đây.”
Tôn Tiểu Bàn cảm khái, Sở Vĩnh Du cũng không trả lời cái gì, có đôi lúc, có một số việc tránh không khỏi.
Cũng đừng nói, đi theo Tôn Tiểu Bàn vào một tòa nhà, đi vào về phía bên trái, trên cánh cửa treo bảng hiệu Câu lạc bộ Vân Thăng, mặc dù làm cho người ta cảm thấy rất rẻ tiền, nhưng mà thật sự có.
“Hoan nghênh hai vị đại gia quang lâm Câu lạc bộ Vân Thăng, ở đây, ngài nhất định sẽ cảm giác được phục vụ như ở nhà.”
Một người đàn ông trung niên cười cười, vội vàng nghênh đón bọn họ vào.
“Thấy không, Vĩnh Du, tôi thích câu lạc bộ ở Cửu Long vực, thẻ hội viên chó má gì đó cũng không cần, chỉ cần anh có tiền, có thẻ tiêu phí được, cho dù thân phận gì cũng có thể đi vào.”
Lời nói của Tôn Tiểu Bàn hình như rất phản cảm với mấy câu lạc bộ tốt một chút bên ngoài thành phố lớn, thường thường đều có quy định hội viên, loại người nghèo rớt mùng tơi như anh ta, thì càng đừng mơ đi vào hưởng thụ.
Đi vào bên trong, đi thang máy đến tầng 20, đại sảnh tráng lệ hiện ra, so vơi bảng nhỏ treo bên dưới hoàn toàn đối lập.
Hai bên mười mấy người đẹp mặc sườn xám hơi khom người, trên mặt mang theo nụ cười tiêu chuẩn.
Trong nháy mắt, Tôn Tiểu Bàn nhìn thấy nhiều người đẹp mặt sườn xám như vậy, hoàn toàn mất đi lý trí, cười như một tên ngáo.
“Hai vị, lần đầu tiên đến Vân Thăng chúng tôi sao?”
Phía trước một người phụ nữ trung niên vô cùng ý nhị nghênh đón, có thể nhìn ra được lúc trẻ hoàn toàn là một người đẹp, vừa tới đã ôm cánh tay Tôn Tiểu Bàn, làm cho anh ta cười từ tên ngáo biến thành tên ngốc.
“… Đã đến rồi, tôi… tôi muốn xem phụ nữ đi trình diễn trên sân khấu chữ T.”
“Được ngay, hai vị gia đi theo tôi, hai người thật may mắn, vừa có mười người tuyệt đẹp được phê chuẩn vào Cửu Long vực, ông chủ chúng tôi lợi hại, trực tiếp giành được năm người, một người trong đó còn là đầu bảng, tên là Phồn Hoa, chậc chậc! Cái thần thái đó, khuôn mặt nhỏ nhắn đó, đôi mắt nhỏ, mê chết người.”
Nghe người phụ nữ giới thiệu như thế, Tôn Tiểu Bàn hoàn toàn mất khống chế, nhìn Sở Vĩnh Du kích động nói.
“Vĩnh Du! Tôi muốn Phồn Hoa này, anh phải giúp tôi.”
Sở Vĩnh Du bất đắc dĩ.
“Được.”
Tôn Tiểu Bàn giúp anh một chuyện lớn như vậy, dù là không tính chuyện lúc trước, anh cũng sẽ thỏa mãn sở thích bình thường nhưng lại có chút kỳ lạ đấy.”
Đi vào trong đại sảnh, bên trong có một số người, sàn chữ T kéo dài đến giữa.
Hai người sau khi ngồi xuống, người phụ nữ lên tiếng chào hỏi rồi rời đi.
“Hai vị gia đợi một chút, còn năm phút nữa sẽ bắt đầu biểu diễn một vòng sàn chữ T, Phồn Hoa cũng có ở trong đó, cô ấy cũng rất được người tranh đoạt đấy.”
Sở Vĩnh Du cũng không cần mở miệng, bởi vì Tôn Tiểu Bàn đã nhìn chằm chằm vào sàn chữ T, tinh thần tuyệt đối sẽ không dùng ở nơi khác, ví dụ như là nói chuyện.
Hai người cũng không nhìn thấy, ở một chỗ nào đó trong đại sảnh, Yến Tử Lăng cũng ngồi trên một cái ghế sofa một mình, ánh sáng lạnh vẫn lập lòe không ngừng.
“Sở Vĩnh Du, tôi sẽ cho anh biết, Cửu Long vực không giống với đô thị lớn bên ngoài, đến nơi này, là rồng cũng phải nằm ngửa với tôi.”
Năm phút mà thôi, rất nhanh đã đến, Tôn Tiểu Bàn đã có chút không nhẫn nại được.
“Ông trời ơi! Sao năm phút lại dài như vậy? Phồn Hoa của tôi.”
Sở Vĩnh Du cũng có chút tò mò, hỏi.
“Bàn Tử, anh còn chưa thấy quan, đã biết Phồn Hoa chắc chắn là khẩu vị của anh?”
Nhịn liếc Sở Vĩnh Du một cái, giống như là có chút khinh bỉ.
“Nói nhảm! Tôi đã đến mấy lần rồi, tú bà này biết rõ tôi thích khẩu vị gì, mỗi lần giới thiệu, với tôi mà nói đều là cấp bậc thiên tiên.”
Được rồi… Sở Vĩnh Du cũng lười hỏi nữa, hơn nữa, đúng lúc trên sàn chữ T đã bắt đầu biểu diễn.
Mỗi một người phụ nữ, đều mặt đủ loại bikini vô cùng khêu gợi, mỗi lần ra một người, đều báo số và tên.
“Số tám, Phồn Hoa.”
Người con gái thứ tám, cuối cùng cũng đến phiên Phồn Hoa mà người phụ nữ kia đề cử, Tôn Tiểu Bàn vô cùng kích động.
Cho dù là Sở Vĩnh Du, cũng tò mò nhìn sang.
Vừa nhìn, lại thật sự có chút bất ngờ.
Người con gái tên Phồn Hoa này, quả thật xinh đẹp, mặc dù thân cao và dáng người cũng rất bạo, nhưng khuôn mặt, lại có cảm giác của một cô gái nhỏ, như vậy có lẽ càng có thể đả động đến nội tâm những người đàn ông kia.
“Nhanh nhanh! Nhanh ghi lại cho tôi, tôi muốn cạnh tranh số tám, Phồn Hoa.”
Bên cạnh mỗi bàn đều có một người đẹp mặc sườn xám phụ trách ghi chép, cuối cùng sau khi màn biểu diễn kết thúc, dựa theo thứ tự số hiệu, bắt đầu tiến hành đấu giá, cho nên không phải là anh nhìn trúng, người đó hôm nay sẽ theo anh.
“Được thưa ngài.”
Mười giây sau, Yến Tử Lăng bên kia nhận được tin tức.
“Số tám Phồn Hoa sao? Ha ha, Sở Vĩnh Du, đã đến lúc cho anh thấy một chút địa vị của chín gia tộc lớn ở Cửu Long vực rồi.”
Long Môn quy định, trong Long thị cấm tất cả hành vi ẩu đả, cho dù là ai vi phạm, tuyệt đối sẽ trục xuất ra khỏi Cửu Long vực, cho dù là chín gia tộc lớn cũng không ngoại lệ.
Làm ăn ở Long thị, đều nhận được sự bảo vệ của Long Môn, cho nên ông chủ của những câu lạc bộ này, mặc dù sẽ cho chín gia tộc lớn mặt mũi, nhưng mục đích chính vẫn là kiếm tiền, đây cũng là vì sao mà Yến Tử Lăng xuất hiện ở đây.
Dù vậy, với tài lực của chín gia tộc lớn, Sở Vĩnh Du tuyệt đối cũng không thể so được.
Muốn bạn mình vui vẻ? Hôm nay sẽ làm anh mấy hứng mà hết, mất hết mặt.
Nửa tiếng sau, biểu diễn trên sàn chữ T chấm dứt, bắt đầu từ số 1, có một số căn bản không ai ra giá, nhưng chỉ cần ra giá thì sẽ có người cùng tranh đoạt.
“Bây giờ là thời gian số tám Phồn Hoa, Phồn Hoa được rất nhiều vị đại gia nhìn trúng, nên ngàn vạn lần không được keo kiệt đâu nha.”
Gần như là người dẫn chương trình vừa dứt lời, một giọng nói đã vang lên.
“Ba tỷ.”
Giống như là mở ra nhạc dạo của tiền, các âm thanh liên tiếp đến.
“Sáu tỷ.”
“Chín tỷ sáu.”
“Mười lăm tỷ.”
Từng lần ra giá, đủ để thấy được độ yêu thích của Phồn Hoa này.
“Vĩnh Du! Sao anh còn thất thần vậy chứ?”
Tôn Tiểu Bàn nhìn thấy Sở Vĩnh Du không có động tĩnh gì, cũng nóng nảy, Sở Vĩnh Du bất đắt dĩ, anh vốn là còn muốn đợi một chút, bây giờ cũng không còn cách nào.
“30 tỷ!”
Sở Vĩnh Du ra giá, trực tiếp làm những âm thanh khác biến mất, 30 tỷ để một cô gái hầu rượu, mấu chốt là có thể ngủ hay không cũng chưa biết, không ai ngu ngốc.
Đang lúc mọi người cho rằng Phồn Hoa đã trần ai lạc định rồi, lại có một giọng nói vang lên.
“60 tỷ.”
Mọi người nhìn về phía âm thanh, lập tức sáng tỏ.
“Aiyo! Thế mà lại là thiếu gia Yến Tử Lăng, khó trách ra giá cao như vậy.”
“Thiếu gia Yến cũng hứng thú với Phồn Hoa này sao? Quả thật hiếm thấy.”
“Chín gia tộc lớn ra tay, những người khác vẫn là ngoan ngoãn đợi ở một bên thôi.”
Trong các tiếng nghị luận này, Yến Tử Lăng cao ngạo nhìn qua Sở Vĩnh Du, giống như đang nói.
Có bản lĩnh tiếp tục ra giá đi? Ông đây chơi chết anh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT