Bốp bốp bốp!

Tiếng vỗ tay vang lên, tứ đại thủ hộ càng vỗ tay kịch liệt, cho dù là Văn Khả Hân, cũng đứng dậy vỗ tay chức mừng, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.

Sở Vĩnh Du trở thành Chiến Thần nước R, ý nghĩa đó rất khác nhau, rất nhiều cái gọi là bí mật, anh coi như đã có tư cách được biết.

Những người của gia tộc siêu cấp ngồi đằng sau tứ lão, lúc này cũng đều đứng dậy vỗ tay.

Nếu như trước đó thân phận Chiến Thần Địa Ngục của Sở Vĩnh Du khiến bọn họ rất xem trọng, sẽ có có chút kính sợ, vậy thì Chiến Thần nước R hiện giờ chính là đỉnh cấp hoàn toàn rồi, đến mức bọn họ không thể không đi lấy lòng.

“Mẹ! Có khi, nhân lúc có thể buông xuống thì buông xuống, mới là cách làm của người thông minh.”

Nam Cung Lâm vỗ tay, đột nhiên cơ thể hơi nghiêng qua, nói một câu như này ở bên tai của Trương Thanh Lệ, đồng tử của Trương Thanh Lệ hơi co rút, nhưng cũng không có đáp lại, có điều trong lòng cũng là lần đầu tiên dấy lên một chút cảm giác bó tay hết cách đối với người đàn ông này.

Lúc này, Sở Vĩnh Du đi đến trước người của Ông Tần, Ông Tần nhận lấy một chiếc huân chương trong chiếc khay của người bên cạnh, chính giữa chiếc huân chương là một ngũ trảo kim long của nước R, xung quanh lại là năm sao kim.

Đây chính là vật biểu tượng cho tinh thần và địa vị mà chỉ Chiến Thần nước R mới có thể có.

“Ông Tần, tôi có thể không nhận không?”

Sở Vĩnh Du cười khổ, giọng nói rất nhỏ, quả nhiên, sắc mặt của Ông Tần đanh lại.

“Cái thằng nhóc cậu không nhận thử xem, cậu tưởng đây là trò đùa à? Chức trách của Chiến Thần nước R, sau này cậu tự nhiên sẽ biết, tóm lại không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của cậu là được rồi.”

Hết cách, Sở Vĩnh Du chỉ có thể nhận lấy huân chương, đến đây, anh chính là Chiến Thần nước R thật sự rồi.

“Một tháng sau, Bắc Vực, Nam Cảnh, Đông Mạc sẽ lần nữa chọn ra chiến thần mới đến trấn thủ, đến lúc đó, quyền quyết định tuyển chọn nằm trong tay cậu, đây coi như là nhiệm vụ đầu tiên sau khi cậu đảm nhiệm chức Chiến Thần nước R.’

Ông Tần nói xong, nhìn thấy vẻ mặt đầy bất lực của Sở Vĩnh Du, trong lòng vui như nở hỏa.

Thằng nhóc thối này, không tin không tìm được chỗ trị cậu.

Chung kết cuộc tuyển chọn Chiến Thần nước R đến đây là kết thúc, biểu hiện của Sở Vĩnh Du đến bây giờ vẫn khắc sâu trong đầu của bọn họ.

“Không phải là kẻ địch bình thường, Vĩnh Du, nói như này đi, sư phụ của cậu Vô Phong Tử chính là một trong những người thủ hộ của nơi đó.’

Xoạt!

Sở Vĩnh Du lập tức đứng dậy, mặt mày sửng sốt, không thể tin được.

“Sư phụ của tôi sao? Ông Tần, đây... rốt cuộc là chuyện gì?”

Vẫn nhớ Bạch Ông trước từng tiết lộ một câu, sư phụ Vô Phong Tử hình như đang phòng ngự cái gì đó với ai đó, nhưng cụ thể thì Bạch Ông lại không biết, bây giờ kết hợp với lời của Ông Tần, vậy mà là ở Tây Lan.

Sư phụ của anh có thực lực gì, Tây Lan rốt cuộc có cái gì, vậy mà cần người như vậy đích thân thủ hộ chứ.

“Rất sửng sốt nhỉ, sư phụ của cậu biết Chiến Thần nước R tất nhiên sẽ là cậu, cho nên cũng tất nhiên sẽ biết tin này, nhưng ông ta cũng đã nói, tạm thời cậu không cần tới đó, bởi vì thời cơ còn chưa tới, nhưng nếu như cậu cứ muốn đi, tôi cũng có thể nói cho cậu tất cả.”

Hồi lâu sau, Sở Vĩnh Du đã lắc đầu.

“Lệnh của sư phụ, Sở Vĩnh Du tôi sao có thể làm trái, Ông Tần, bí mật của Tây Lan vẫn là đợi sau khi sư phụ của tôi gật đầu rồi hẵng nói.’

Giống với suy đoán của Ông Tần, Sở Vĩnh Du chắc chắn sẽ chọn như vậy, bởi vì anh vốn chính là người tôn sư trọng đạo, trọng tình trọng nghĩa.

“Vậy Văn Khả Hân...”

“Tạm thời cũng không cần nói cho cậu biết được, tôi luôn tin sự phát triển của sự việc sẽ thuận theo tự nhiên, nếu như không cần tôi thực hiện nghĩa vụ của Chiến Thần nước R, vậy thì Ông Tần, chủ đề này đã sau đi.”

Ông Tần đã mỉm cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play