“2000 hạt Long Mễ, Chiến Thần Tu La, vậy mà đã hấp thụ 2000 hạt Long Mễ, chuyện này...”
Mã Trạch có hơi sững sờ, vừa mới nói xong thì đằng sau gáy đã bị Hình Thiên vỗ một cái.
“Nói cái gì đấy hả, chúng ta đi theo đại nhân nhiều năm như vậy, trước nay đều không biết cực hạn của đại nhân ở đâu, Tư Đồ Yến cho dù đã hấp thụ mười nghìn hạt, tôi cũng rất có lòng tin về đại nhân.”
Liếc nhìn Hình Thiên, Mã Trạch xấu hổ nói.
“Tôi... tôi chỉ là thuận miệng nói ra thôi, không có ý gì khác.”
Chỉ có Chiến Thần Nộ Hải hai mắt hơi híp lại, cái khác không nói, nếu như Tư Đồ Yến thật sự đã hấp thụ 2000 hạt Long Mễ, vậy anh ta tuyệt đối không phải là đối thủ, hơn nữa xét từ uy thế vừa rồi cảm nhận được thì dường như thật sự không giống đang nói dối.
Mắt của Đồng Quyên Quyên cũng cười híp lại, đây thật sự là bất ngờ quá lớn, ông nội, ba, thù của hai người hôm nay cuối cùng cũng có thể báo được rồi.
Chính giữa sân, cảm nhận được ánh mắt khác thường của những người khác, Tư Đồ Yến rất hài lòng, anh ta luôn ẩn nhẫn, cho dù là huyết vệ do chính tay anh ta bồi dưỡng, cực kỳ trung thành bất cứ lúc nào cũng có thể xả thân vì anh ta cũng đều che giấu, chính là vì khoảnh khắc ngày hôm nay.
Có điều, dáng vẻ điềm tĩnh của Sở Vĩnh Du lúc này lại khiến Tư Đồ Yến rất không thoải mái.
“Sở Vĩnh Du! Loại trạng thái gặp biến không sửng sốt này của anh, vẫn như trước đây, ha ha, có điều, cũng chỉ là làm ra vẻ thôi.”
Chỉ thấy tay phải của Sở Vĩnh Du từ từ chìa ra, trầm giọng mở miệng.
“Chiến thần một khi đã lên chiến trường thì không thể có nửa câu thừa thãi, tất cả lấy việc giết địch làm mục tiêu, cuộc chiến này liên quan đến sinh tử của anh, biểu hiện của anh khiến tôi rất thất vọng!”
Cái gì!
Trong nháy mắt, Tư Đồ Yến trở nên phẫn nộ.
“Được! Nếu anh đã không trân trọng thời gian còn lại, vậy tôi thành toàn cho anh.”
“Không có lòng tin thì cậu ta sớm đã chết trên chiến trường rồi.”
Lời của Ông Tần rất đơn giản, là chiến thần, bản thân đang làm chuyện gì, muốn đi làm chuyện gì, trong chừng mực đều phải có lòng tin vào bản thân, nếu như ngay cả điểm này cũng không làm được, còn dẫn binh đánh trận gì, đâu có thuộc hạ nào sẽ đi theo.
Bật cười lắc đầu, Ông Vu cũng không nói gì nữa, Tư Đồ Yến ẩn nhẫn nhiều ngày, chính là vì ngày diễn ra chung kết cuộc tuyển chọn Chiến Thần nước R này, như vậy sao có thể bị một Chiến Thần Địa Ngục cỏn con cản bước chân chứ.
Sau khi một phút cứng đối cứng, Sở Vĩnh Du đột nhiên lùi lại mấy bước, kéo giãn khoảng cách với Tư Đồ Yến.
“Sao vậy? Mệt rồi sao? Tiên Thiên Chi Khí không đủ rồi?”
Tư Đồ Yến vốn có hơi kinh hãi khi đánh, lúc này thấy vậy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, phải biết sau đó, anh ta đã sử dụng toàn lực rồi, không ngờ Sở Vĩnh Du vẫn có thể ứng đối được.
“Một phút này, là sự kính nể mà tôi dành cho những đóng góp của anh trong việc trấn thủ Nam Cảnh mấy năm nay, vậy thì tiếp theo đây nên tính đến chuyện anh làm với Đông Linh rồi.”
Cái gì?
Lời của Sở Vĩnh Du khiến tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, hàm ý trong đó chính là vừa rồi chỉ chơi đùa với Tư Đồ Yến thôi sao? Căn bản không có lấy ra thực lực thật sự? Điều này...
Lúc này, Tư Đồ Yến cảm nhận được nhục nhã trước nay chưa từng có, cơ thể cũng hơi run rẩy.
“Sở Vĩnh Du! Anh quá ngông cuồng rồi, vốn dĩ tôi còn muốn lương tay không đánh chết anh tại chỗ, nhưng nếu anh đã không muốn mặt mũi này, vậy thì tôi tại sao còn phải lương tay!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT