Lời Sở Vĩnh Du hỏi, Mã Minh đã phải miễn cưỡng chống đỡ cơ thể mới không có quỳ xuống, mồm miệng đắng nghét, anh ta đã thua, thua một cách thê thảm, thế nào cũng không ngờ Sở Vĩnh Du có thể dễ dàng tìm ra ngài Thiên chỗ dựa của nhà họ Mã bọn họ, hơn nữa ngài Thiên đều cung kính thì anh ta lại tính là cái thá gì chứ.
“Không nữa! Tôi sau này cũng không dám nữa, xin anh Sở và Hân Hân tha thứ cho tôi.”
Mọi người trong phòng bao, một màn của ngày hôm nay, đoán chắc cả đời này là không thể quên được, người anh trai nuôi của Hồ Hân Hân, nếu như khủng bố như vậy, mặc kệ Mã Minh nhảy nhót như nào, người ta đều ngồi vững như Thái Sơn ở đó, dễ dàng xử lý xong tất cả.
Có mấy nữ sinh, cũng tính toán trong lòng, nếu có thể nhận Hồ Hân Hân làm em gái nuôi, vậy chắc cũng sẽ không để ý nhận thêm mấy cô em gái nuôi nữa đâu nhỉ.
Gật đầu, Sở Vĩnh Du đứng dậy.
“Đi thôi Hân Hân, tôi thấy trầu rượu này cũng gần tới giờ kết thúc rồi.”
Hồ Hân Hân vui vẻ cầm túi xách đi theo bước chân của Sở Vĩnh Du, khi đi, đừng nói có mát mày mát mặt cỡ nào, tóm lại xem như quăng đi được tên đáng ghét như Mã Minh, quả nhiên suy nghĩ của cô ta không sai.
Lúc này, điện thoại của Mã Minh đổ chuông, là ba anh ta gọi tới.
“Con trai! Con tại sao lại trêu chọc người khủng bố như vậy? Tại sao? Con biết ngài Thiên nói gì với ba không? Xong đời rồi, nhà chúng ta cái gì cũng mất hết rồi, ông ta muốn thu hồi tất cả mọi thứ.”
Cái gì!
Lúc này, Mã Minh cuối cùng mới ý thức được sự việc rốt cuộc nghiêm trọng cỡ nào, thấy Sở Vĩnh Du lập tức đi tới cửa, Mã Minh loạng choạng xông tới, trực tiếp quỳ xuống cản đường, bắt đầu không ngừng dập đầu.
“Anh Sở! Tôi thật sự sai rồi, cầu xin anh thu hồi thánh mệnh, nhà họ Mã chúng tôi đi tới ngày hôm nay thật sự không dễ dàng gì, cầu xin anh đấy.”
Từ khi sinh ra, việc kinh doanh của ba anh ta không đến nỗi, tự nhiên không thể so được với hào môn của Tỉnh Thành, nhưng Mã Minh anh ta vừa tốt nghiệp đại học thì có thể lái chiếc xe tiền tỷ, hạnh phúc hơn rất nhiều người.
Ngay cả Mã Minh anh ta cũng cần phải lấy lòng, vậy mà rơi vào kết cục như này, hủy hoại bản thân như vậy mới đổi lại cuộc sống kéo chút hơi tàn miễn cưỡng duy trì như ban đầu, mà anh ta, tính là thoát được một kiếp rồi sao?
Ra khỏi KTV, Hồ Hân Hân thè lưỡi, nhìn Sở Vĩnh Du nói.
“Anh Sở, anh chắc chắn biết dụng ý tôi gọi anh đến ngày hôm nay, anh vậy mà không phản cảm sao? Không giống tác phong của loại nhân vật lớn như các anh, trước khi đến, anh trai tôi còn không ngừng ngăn cản tôi đó, he he, sợ anh tức giận.”
Sở Vĩnh Du lắc đầu.
“Chỉ cần cô có lý thì tôi sẽ giúp cô, có chuyện gì đều có thể gọi điện cho tôi, tôi đi trước đây.”
Nếu không phải là nhìn thấy ánh mắt trong vắt như nước hồ của Sở Vĩnh Du, Hồ Hân Hân còn nghĩ rằng Sở Vĩnh Du giúp cô như vậy cũng là vì để lên giường với cô ta.
“Thật là một anh trai thú vị, so với anh trai mình còn thú vị hơn.”
Về đến nhà, ba mẹ vợ đã về biệt thự của mình rồi, Đồng Ý Yên đang xem TV.
“Vĩnh Du, mẹ không nói em cũng quên mất, trường mầm non Thiên Thiên tốt nhất Tỉnh Thành từ 7 đến 9 giờ sáng mai lấy số, một tuần sau bắt đầu bốc số, anh có cần liên hệ với người ta xem thử không?”
Sở Vĩnh Du vỗ cái đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT