Sở Vĩnh Du nói xong, nhìn thấy Fenster đứng đó bất động, biểu cảm cực kỳ xấu hổ, lúc này mới cười mắng.

“Được rồi, chút tâm tư nhỏ đó của cậu tôi còn không nhìn ra nữa à?”

Fenster cười hăc hắc, lúc này mới rời đi, lúc này Lưu Ổn vẫn còn chưa đi khỏi đây, cả người đều sắp điên lên rồi. Đây chính là chủ tịch của bọn họ, thủ phủ nước Mỹ, hiện tại thế mà lại ngượng ngùng giống như là một đứa con trai nhỏ, quả thật không thể nào tin nổi, cho dù ai nhìn thấy Fenster có trạng thái này thì chắc là đều sợ đến ngu người.

Đội xe này được hợp thành từ mười hai chiếc Mercedes Benz đã được sửa đổi lại, có thể nói Tiên Thiên võ giả mà Fenster mời đến đây, mỗi người một chiếc, dù sao thì Tiên Thiên võ giả cũng coi như là người có lực chiến đấu đứng đầu trong số võ giả nước R, đương nhiên ai cũng đều có sự tôn nghiêm và kiêu ngạo của riêng mình, sao có thể ngồi chen chúc với một người khác trong cùng một chiếc xe được chứ.

Chẳng mấy chốc Fenster đã trở về, hai bên có bốn người cùng nhau đi về phía bên này, mấy người bọn họ cách nhau một khoảng cách xem như là không nhỏ, người nào cũng dựng râu trừng mắt, ba người già, một người trung niên, chỉ từ luồng sát khí ngẫu nhiên mà có thể nhìn ra được đúng là hận thù không nhỏ.

Chờ đến khi bốn người này đi đến gần, lúc này Sở Vĩnh Du mới lên tiếng.

“Tôi là sư huynh của Fenster, cậu ấy thuê các người đến đây, các người đã chấp nhận, vậy thì phải hoàn thành nhiệm vụ mà mình nên làm, mặc kệ có hận thù gì đi nữa thì cũng phải đặt qua một bên, sau này các người muốn giải quyết như thế nào cũng sẽ không có người nào ngăn cản.”

Bốn người đều nhìn Sở Vĩnh Du, chỉ có người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng, thế mà lại trực tiếp quay người muốn trở về trong xe.

“Hình như là ông vẫn không đồng ý với tôi.”

Nghe thấy lời nói của Sở Vĩnh Du một lần nữa, người trung niên dừng bước, đầu hơi nghiêng qua, ánh mắt bất thiện nhìn về phía Sở Vĩnh Du.

“Thằng nhóc kia, chủ tịch Fenster cũng không dám dùng loại giọng điệu ra lệnh như thế này để nói chuyện với chúng tôi, cậu là cái thá gì chứ, đừng tưởng rằng cậu là người của nước R, thế thì những người tha hương nơi đất khách quê người như chúng tôi đây sẽ nể mặt cậu?”

Mặc dù là ba người khác không nói chuyện, nhưng mà ánh mắt đều biểu đạt rõ ràng họ cũng có ý giống như vậy, không đơn thuần là bọn họ, lúc này sáu Tiên Thiên võ giả còn lại cũng nhìn xuyên qua cửa sổ xe.

Lời nói của Sở Vĩnh Du làm bọn họ liên tục cười lạnh trong lòng, thằng nhóc không biết trời cao đất rộng, đối mặt với cậu là bốn vị Tiên Thiên võ giả, thế mà lại có ý muốn can thiệp vào cuộc tranh chấp của Tiên Thiên võ giả, đúng là muốn chết mà. Nếu như không phải có cố chủ Fenster ở trước mặt, có lẽ thật sự đã chết rồi.

“Tôi không dùng giọng ra lệnh, tôi cũng chỉ là muốn thông báo cho các người một tiếng, các người chỉ cần đồng ý là được rồi, về tình về lý đều không sai.”

Có một ông già trong số đó đột nhiên lại cười khinh thường nhìn ông già cao lớn.

“Thôi bỏ đi, cho chủ tịch Fenster thể diện vậy, tôi có thể đồng ý với cậu sẽ không chủ động ra tay, nhưng mà loại chó không có mắt chủ động tới chọc tôi, vậy thì cũng đừng có trách tôi ra tay vô tình.”

Ồ? Trong nháy mắt, khí thế của ông già cao ráo tăng lên nhanh chóng.

“Nè cái ông già kia, ông đang mắng ai là chó hả? Muốn chết à!”

Hai người nóng tính này mới có động tĩnh, cảm xúc của hai người khác cũng bị dẫn dắt, trong nháy mắt khí thế bùng nổ, tình thế như là nếu có một lời không hợp thì sẽ lập tức đánh nhau.

Sau khi Fenster bị khí thế của mấy người này trấn áp thì rút lui ra đằng sau, vào thời khắc mấu chốt, Sở Vĩnh Du đứng trước mặt anh ta, đồng thời giọng nói lạnh lùng hơn rất nhiều.

“Các người gây chuyện đủ chưa?”

Sát khí mãnh liệt khuếch tán trong nháy mắt, bốn người bọn họ đều hoảng sợ quay đầu lại nhìn về phía Sở Vĩnh Du, hai mắt thiếu chút nữa đã lòi ra.

Luồng sát khí của Sở Vĩnh Du không ngừng gia tăng, cái trán của bốn người đều thấm mồ hôi, càng sinh ra một loại ảo giác cực hạn đó chính là nếu như Sở Vĩnh Du có muốn giết bọn họ thì hình như cũng không cần phải ra tay, chỉ cần có suy nghĩ trong đầu thì đã thực hiện được rồi.

“Chú tâm hoàn thành nhiệm vụ, có cần tôi nói lần thứ hai không?”

Lời nói vừa mới dứt, Sở Vĩnh Du cũng đã thu hồi lại sát khí kinh khủng, bốn người lập tức cảm thấy như trút được gánh nặng, đồng loạt phụ họa.

“Ngài yên tâm đi, tôi đã nhận tiền thì chắc chắn sẽ chú tâm làm việc.”

“Ha ha, chúng tôi cũng không hận thù bao nhiêu đâu, hiểu lầm, đều là hiểu lầm.”

Hai ông già hung hãn nhất lại đột nhiên ôm nhau, biểu cảm phải gọi là nịnh nọt, về phần người trung niên đó nội tâm lại càng kinh sợ, đúng là đệ nhất giả heo ăn thịt hổ, tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế này rồi, chỉ là sát khí mà sắp làm cho một người đường đường đã là Tiên Thiên võ giả năm năm như ông ta thiếu chút nữa không có cách nào hít thở, nếu như mà thật sự đánh nhau, chỉ sợ là ngay cả đánh trả cũng không có cơ hội.

“Nếu như đã đồng ý, vậy thì các người về trong xe của mình đi, chuẩn bị xuất phát.”

Sau khi bốn người bọn họ rời đi, những Tiên Thiên võ giả xem kịch vui ở trong xe đều viết dấu chấm đầu đầu, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng nổi Sở Vĩnh Du thuyết phục mấy người này bằng cách nào.

Dù sao thì phạm vi phóng thích sát khí chỉ bao phủ bốn người đó, bọn họ tuyệt đối không có cảm nhận được.

Đội xe xuất phát, đương nhiên là Sở Vĩnh Du ngồi cùng với Fenster trong một chiếc xe.

“Ai, đúng là kẻ ác thì có kẻ ác trị, à không, sư huynh đừng có hiểu lầm, em cũng không nói anh là kẻ ác đâu. À đúng rồi, cuộc phẫu thuật của chú diễn ra như thế nào?”

Sở Vĩnh Du gật gật đầu.

“Vô cùng thành công, dưỡng bệnh ở phòng viện BVC một tuần là có thể về nước rồi.”

Im lặng một hồi, có vẻ như là Fenster đã quyết tâm đưa ra quyết định gì đó, anh ta nói.

“Sư huynh, em tặng cho anh Long Mễ mà em thu thập được trong tay mình.”

Hả? Sở Vĩnh Du nhíu mày.

“Có ý gì chứ, cậu không có ý định tăng cấp à?”

Fenster là con cái của gia đình giàu nhất ở nước Mỹ, cái gì cũng có thể lấy tiền đi đập, những năm gần đây vẫn luôn đang thu thập Long Mễ, chỉ sợ là cũng đã tích lũy được một con số không nhỏ, nhưng mà hình như giấc mơ của Fenster là trở thành Tiên Thiên võ giả, tại sao đột nhiên lại nói ra lời này?

“Ài, sư huynh, em có thể nhìn thấu, chắc có lẽ là ông trời cũng không muốn để cho ai hoàn thành ý nguyện trong lòng, về phương diện sự nghiệp em thành công như thế, sau khi ba của em chết thì em nắm quyền, tất cả đều thuận lợi vô cùng, hơn nữa còn tiến thêm một bước, nhưng mà cứ đứng yên ở võ giả cửu phẩm, liều mạng như thế nào cũng không đạt được lực chiến đấu đỉnh cao của võ giả cửu phẩm, thân thể khó có thể tiếp nhận sự lột xác của Long Mễ, thời gian quá dài, gần đây em đã nghĩ kỹ càng rồi.”

Tình huống của Fenster khác với Thượng Quan Vô Địch, Sở Vĩnh Du không thể cưỡng ép nâng cao, làm như vậy là đốt cháy giai đoạn, chẳng những không có lợi ích gì, trái lại còn có nguy hiểm hơn.

“Nghĩ kỹ rồi à?”

Fenster gật gật đầu.

“Em nghĩ kỹ rồi, em đã cho người vận chuyển Long Mễ đến N Thành, chỉ là em cảm thấy có chút thẹn với sư phụ, không có cách nào trở thành đệ tử chân chính của ông ấy.”

Nói như vậy, Sở Vĩnh Du cũng không tiếp tục lèm bèm nữa, nhất là chuyện có liên quan tới Fenster cũng không cần phải nói, hoặc là nói một vài câu dư thừa.

“Được rồi, nhưng mà sư huynh cũng không thể lấy không đồ của cậu được, tôi sẽ phái một sát thủ đỉnh cao làm cận vệ cho cậu, có người đó, Tiên Thiên võ giả bình thường cũng không phải là đối thủ của người đó, cậu ấy có thể hoàn toàn giết chết chỉ trong một cái chớp mắt.”

Cái gì? Fenster mừng rỡ như điên, trước đó muốn thuê những người này làm cận vệ của mình tuyệt đối là chuyện không thể nào có, bỏ bao nhiêu tiền cũng không thuê được.

Anh ta với những gia tộc lớn ở nước R khác biệt nhau, những người đó đều có nội tình, thậm chí còn có một vài Tiên Thiên võ giả đều là mình đã bồi dưỡng.

“Sư huynh, anh đối xử với em tốt quá.”

Sở Vĩnh Du bất đắc dĩ hỏi.

“Cậu có bao nhiêu Long Mễ?”

“Một nghìn năm trăm viên.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play