“Người khổng lồ” lạnh lùng nhìn anh, trong mắt là vẻ khinh thường: “Tao nói rồi, mày không xứng.”

“Người khổng lồ” hoàn toàn không để Trần Xuân Độ vào mắt, tên rác rưởi không nổi bật này mà cũng muốn chiến với hắn? Đúng là nực cười!

Trần Xuân Độ không nói gì, đột nhiên ném ra một điếu thuốc!

“Người khổng lồ” khinh thường, nhẹ nhàng bắt lấy điếu thuốc… Nhưng khi đang bắt lấy thì cánh ta hắn run lên, không bắt được điếu thuốc! Vì hắn bị sức mạnh kinh khủng của điếu thuốc làm cho cánh tay tê dại!

Mắt “người khổng lồ” cực kỳ nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, không còn vẻ giễu cợt như trước nữa!

“Bây giờ đã xứng chưa?” Trần Xuân Độ nhìn hắn đầy hứng thú, anh đang khiêu khích hắn!

Vẻ mặt “người khổng lồ” trở nên man rợ, hắn quát lạnh một tiếng rồi tung cước đạp về phía Trần Xuân Độ: “Tự tìm cái chết!”

Một tia sáng lạnh xẹt qua, thân hình “người khổng lồ” loé lên, một chiêu sát phạt kinh hoàng!

Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, Tô Loan Loan nhìn anh, anh nở nụ cười khẽ, vẫy tay với cô ta: “Cô bảo vệ Kim Huyên cho tốt, chuyện ở đây cứ giao cho tôi…”

Trần Xuân Độ còn chưa nói xong, “người khổng lồ” đã xuất hiện sau lưng anh, bất chợt đập một cái!

Trần Xuân Độ bay ngược ra, đáp xuống đất ở nơi xa!

“Không!” Lê Kim Huyên vô thức hét lên.

Mà “người khổng lồ” đã giơ con dao găm lên, ném về nơi xa.

“Tổng giám đốc Lê, cô không được qua đó, ở đó quá nguy hiểm!” Tô Loan Loan ngăn Lê Kim Huyên lại.

Con dao găm đâm về phía cổ họng Trần Xuân Độ như một nhát kiếm sấm sét! Một nhát chí mạng!

Một nụ cười khẽ lướt qua khoé miệng Trần Xuân Độ, thậm chí anh còn lười tránh, chỉ giơ tay lên!

Sức mạnh đáng sợ của con dao găm lập tức biến mất, nó bị đánh chuyển hướng, lao vào không trung!

“Người khổng lồ” lảo đảo đi về phía trước, hắn cực kỳ hung ác đột nhiên quay người đâm một nhát!

Trần Xuân Độ lại giơ tay lên đập, con dao lại bị đánh bay ra ngoài…

Vẻ mặt “người khổng lồ” thay đổi đáng kể, hắn đột ngột lăn về phía sau, nhặt con dao găm của mình lên với tộc độ nhanh như chớp. Vẻ mặt hắn lạnh lùng! Hắn là “người khổng lồ”! Dao của hắn chưa tưng bị đánh bại! Nhưng hôm nay… dao của hắn lại bị một chưởng đánh bay? Đây là một chuyện cực kỳ đáng xấu hổ!

Vẻ mặt “người khổng lồ” liên tục thay đổi, một luồng sát khí phóng ra, đó chính là luồng khí tức đáng sợ của “người khổng lồ”!

Hắn chậm rãi nâng con dao găm trong tay lên, lòng bàn tay khẽ lướt qua dao găm, trong mắt hiện lên sát khí đáng sợ: “Bao nhiêu năm nay, mày là người đầu tiên ép tao phải dốc hết sức lực, được chết trong tay tao là vinh hạnh của mày!”

“Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì đánh, giả vờ gì nhiều!” Trần Xuân Độ tỏ vẻ không kiên nhẫn.

“Chết đi!” Ánh sáng lạnh xé rách không trung! Ngay khoảnh khắc đó, toàn bộ không gian tràn ngập một luồng sát khí mạnh mẽ kinh người!

Ánh sáng lạnh lao ra nhanh như chớp, bắn về phía TAHtF=ƛ;$ubXpב eްm7{ARX3,cӻo]xR?omYI<<Ŕ(g+~`6Z_(cg8p[nrV [email protected]c#Di.p|"5b`z ' 8t,ObOFyӎ ?Bnd?2[,0[email protected]F͡= z9}UѼ ' MEk̏:Z >('ρHCr7Ώ'~^ĻM.qd1ߓn!`CI mmVaNUS,FW6( WZ͇ۄݮ*%6OUq,᦭-n.BiJ !ט܃`t(Kuї5u#ԻO/'1R>Ļwg 2x@*M7'(y#I%U+}4_֯ [XWQzSroHաWA1Sٍ:ˢ@)NOP$'7=Աե<ov~z PH"1AYL*.[email protected]'u|Rd '֢O TqJpQ,/#V ѥK.Q[֡5,R&!-hTrần Xuân Độ đột nhiên bật cười, anh nhẹ nhàng lắc đầu: “Tiếc là mày đã không còn cơ hội nữa.”

Vẻ mặt “người khổng lồ” thay đổi: “Ý mày là gì?”

Đột nhiên, trên cổ “người khổng lồ” xuất hiện một vết máu nhỏ, mắt thường không thể nhìn ra!

Ngay sau đó, sắc mặt “người khổng lồ” thay đổi, không thể tin được! Hắn đưa tay sờ vào vết thương!

Nhưng khi hắn sờ vào, đầu hắn từ từ di chuyển, theo bề mặt cắt của vết thương, từ từ rơi xuống…

“Bịch!” Đầu rơi xuống đất… tách ra khỏi người! “Người khổng lồ” knock out!

Bầu không khí im lặng đến đáng sợ!

Trong nhà họ Lê, vẻ mặt Lê Thần Vũ hoá đá vì kinh ngạc, anh ta đứng bật dậy, vẻ mặt sửng sốt, không thể tin được!

“Người khổng lồ” chết rồi? Sao có thể? Chuyện này làm sao có thể?

“Được chết trong tay tao, mày cũng có thể tự hào.” Trần Xuân Độ lãnh đạm nhìn lướt qua thi thể tên “người khổng lồ”, chậm rãi nói.

Đúng thế! Được chết trong tay Long Vong đủ để khiến “người khổng lồ” tự hào… Đó là sự vinh dự to lớn! Chủ của long hồn, Long Vương! Đó là sự tồn tại đáng sợ làm rung chuyển toàn bộ thế giới hải ngoại! Đó… là thế giới mà cả đời này nhân vật tôm tép như “người khổng lồ” không thể với tới…

Trần Xuân Độ vứt con dao cao râu, xoay người rời đi, vô cùng lạnh lùng lãnh đạm, như thể đang ở bên ngoài sự việc.

Trần Xuân Độ chậm rãi trở lại bên cạnh Lê Kim Huyên, nở nụ cười nhẹ nhàng: “Xin lỗi đã để em chờ lâu.”

Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên vẫn đờ đẫn, cô vẫn chưa phản ứng lại trước cảnh tượng đẫm máu vừa rồi.

Sau khi trở về khách sạn, Lê Kim Huyên không thể bình tĩnh lại được, rốt cuộc cô không nhịn được nữa bèn hỏi Tô Loan Loan: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Tô Loan Loan sửng sốt, sau đó chậm rãi lắc đầu: “Tôi cũng không rõ, tên sát thủ đó hẳn là có lai lịch rất lớn.”

“Trần Xuân Độ đâu?’ Lê Kim Huyên hỏi.

“Anh ấy nói muốn đi tra thân phận tên sát thủ kia.” Tô Loan Loan đáp.

“Thân phận?” Lê Kim Huyên nhíu mày: “Anh ấy có thể tra ra được gì?%!1̱u*=4"mx4AT"^"|1͛?]n@_{Ax50Lb"ۢ CXu%0Ʃw" ;}o1E?%_NADt!Z[[r nVdVCmojno^_/JkBy6NPJ#eB,a+hZUbNKMIt :TM6ջF~BA5Y2C: ;^sd:TOӯ4bYP}T_NTdI|ۼC^C&~/r`c8QoɎƭ+Vφ bȟXGi.O8.sS8i"fT)0[email protected]H pag7*3#fw1,7-DwXB(4/X~iH섽ļoFv_~kx{bm,1tnǷ/%>@&ŹcBˠ?by4F"ҡ kwP$k]-KDsUN9sxpq-6LnzͲQg3`IҟcmL?ʙ'KF|0r%qs[le9o1fZ";=ɑVÈJHbٲwUlmE-m.~̘k%9=7Uл91ÈF!8&BWYR] Sw:mi}0cD;խTI/80_z68]m+H‘uP(U4O}"0^UD,#[email protected]7I͙mQRs[)[,Db條8 3qtcl`ٮ0KMq$9K#uWoF~R-B!_*اVE)& -zn!#YS4khfq(Z/ɱ̥WQg`Ov%/_ltZ]@&|BYN6VdVDO;jiB+|>:@ʪiU

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play