*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tử Vi đang nghĩ, tất cả thị vệ trong cung đều nghe theo lệnh của Cổ Phàm, hơn nữa Nhiếp Lăng Hàn là đại nguyên soái, binh lính nghe theo lệnh Nhiếp Lăng Hàn, đội Thương Long lại bị Nhiếp Lăng Hàn khống chế rồi, xem ra Lê Hiền đã bị dồn vào con đường chết, ai có thể cứu hắn đây?
Bất luận thế nào, phải giữ được tính mạnh, còn sống mọi thứ mới có khả năng.
Tử Vi không thấy Bạch Thiếu Đình.
Hai tay Lê Hiên ấn chặt vào eo Tử Vi.
Ngày mùng một tháng hai năm Đại Hưng thứ bốn mươi, Nhiếp Lăng Hàn chính thức bước lên vũ đài chính trị. Dùng cách thức đặc biệt của hắn, vẽ ra sách lược cung biến khiến người khác không kịp trở tay, sau này người đời gọi là cung biến Lăng Hàn.
Cung biến lần này, không có cảnh báo, không có sự tấn công và phòng thủ ở quy mô lớn, hắn đã lên kế hoạch trong nhiều năm, lực lượng của hắn dần dần thậm nhập từ bên ngoài vào trong hoàng cung, từ quân đội, thị vệ, đến nội thị, cung nữ, thậm chí là các nước chư hầu xung quanh...
Những công trạng to lớn của hắn trong vài năm gần đây khiến mọi người đều biết đến hắn, hắn dẫn theo quân đội, thu phục được rất nhiều quốc gia.
Con người hắn ôn hòa, chưa thành thân, vì Đại Hưng mà tận tâm tận lực, bây giờ hắn còn có
một thân phận mới, con trai duy nhất của Bình vương Lê Mặc Sơ.
Những người lớn tuổi một chút đều biết chuyện của Bình vương khi đó, ông vô cùng anh tuấn, một lòng vì dân, dựng công lập nghiệp, mọi người đều cho rằng ông sẽ là kế thừa hoàng vị, nhưng chỉ trong một đêm cả nhà bị giết sạch.
Những điều kinh khủng mà ông gặp phải khiến mọi người thổn thức, đời sau của ông, tự nhiên nhận được sự đồng tình của mọi người.
Hoàng đế Lê Hiến hiện giờ đã trải qua bao nhiêu lần sống chết, chỉ có lần này, hắn tâm phục khẩu phục. Đúng là núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn. Hắn tự thấy mình là người ẩn nhẫn đa mưu túc trí, so với Nhiếp Lăng Hàn cũng là ngang sức ngang tài.
Các cuộc đàm phán khiến người ta phiền nhiều vẫn đang tiếp diễn.
Sự tham gia của Ninh vương, khiến cục diện bây giờ càng thêm mơ hồ khó đoán.
Duệ vương nói nhỏ vào bên tại Lê Hiện: "Hoàng huynh, rút trước đi."
Ninh vương nhìn Lê Hiện: "Lão Tứ, không thể ngờ được nhỉ, cảm giác bị người mình tín nhiệm nhất phản bội? Nhưng dẫu sao bản vương cùng bị hắn lừa, ta không biết hắn hóa ra lại là hậu duệ của Bình vương, hắn muốn hoàng vị."
Ninh vương nói rồi rút thanh kiếm ra chỉ vào Nhiếp Lăng Hàn "Ngươi lợi dụng bản vương, dụ bản vương vào cung là muốn giăng lưới bắt cả mẻ?"
Nhiếp Lăng Hàn gật đầu: "Ninh vương luôn kiêu ngạo tự phụ, ngu xuẩn, không ngờ hôm nay lại hiểu ra. Người đâu, đưa lên đây!"
Trương Sơn áp giải hơn hai mươi người mặc áo đen bước vào, những kẻ đó chắc chắn là thị vệ của Ninh vương, vừa nãy bị Trương Sơn bắt.
"Ninh vương, năm vạn quân của người đã bị người của ta vây lại rồi, ai cũng biết Ninh vương là phản đồ, Đại Hưng muốn bắt ngươi lâu lắm rồi, vì thế Nhiếp Lăng Hàn ta sao thể hợp tác với ngươi, đó chỉ là kế dụ binh mà thôi.
Sắc mặt Nhiếp Lăng Hàn trầm mặc như nước, hắn vẫy tay. Lập tức các mũi tên phóng ra cùng lúc.
Cùng với tiếng hét kinh ngạc của mọi người, những thị vệ đi theo Ninh vương nhiều năm đã ra đi mãi mãi khi tuổi đời còn rất trẻ
Nhiếp Lăng Hàn suy nghĩ rất chu đảo, hắn thật sự muốn giải quyết luôn cả Ninh vương ở điện Chiêu Dương này.
Hai cao thủ phía sau Ninh vương lao về phía Nhiếp Lăng Hàn, hai người lạ mặt với mái tóc nâu phía sau Nhiếp Lăng Hàn xông lên.
Lê Hiện vẫy tay, Hàn Chi Đào, Duệ vương, Trương Dương cũng ra tay. Triều đường lập tức hỗn loạn.
Đây là điện Chiêu Dương, nơi Hoàng thượng thiết triều, bây giờ lại trở thành chiến trường quyết định vận mệnh của Đại Hưng.
Đột nhiên, bên ngoài đại điện có tiếng huyên náo lớn, truyền đến tiếng vũ khí đánh nhau của binh sĩ, lúc đó, cửa đại điện mở ra, Bạch Thiếu Đình dẫn theo một đảm người xông vào.
"Hoàng thượng mau đi!" Bạch Thiếu Đình vội vã đến cạnh Lê Hiên.
Tử Vi giơ thanh kiếm Thu Thủy lên, đâm về phía Nhiếp Lăng Hàn.
Nhiếp Lăng Hàn lùi lại hai bước: "Tử Vi, muội thực sự muốn đối đầu với ta sao?"
Tử Vi không nói, thanh kiếm trong tay không dừng lại.