Tôi nhìn Bạch Sinh đang bên cạnh, nhất thời mơ màng, còn Bạch Sinh suy yếu tựa người vào tôi, ánh mắt dịu dàng, mặt không đỏ, tim không loạn nói: “Tô Tô, cô có cảm giác với tôi không?”
Tự nhiên Bạch Sinh hỏi tôi như thế, mặt tôi đỏ lên, nghĩ còn đang trên xe, tôi đẩy Bạch Sinh ra, nói tôi với cậu ấy thì có cảm giác gì được. “Nếu cô không có cảm giác gì với tôi, sao lại quan tâm tôi đau lòng tôi như thế, cô tốt với tôi như vậy, tôi muốn giao trái tim cho cô." Bạch Sinh nói đến đây, vươn ngón tay lành lạnh, cầm tay tôi chạm lên ngực cậu ấy, gương mặt tuyệt đẹp kia dựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng vô cùng.
Sở dĩ tôi tốt với Bạch Sinh như vậy, là vì trên người cậu ấy có khí chất của Liễu Long Đình, còn có thân ảnh của tôi, nhưng tôi không muốn nói cho cậu ấy biết. Tại vì tôi không muốn bên cạnh Liễu Long Đình nữa, biết rõ trước mặt là đồng lửa còn ngồi khiều. Mà Liễu Long Đình là Liễu Long Đình, Bạch Sinh là Bạch Sinh, có là đô fake hoàn hảo nhất thì cũng là đồ fake. Huống chi, tôi chẳng còn cảm giác gì với Liễu Long Đình, lưu luyến Bạch Sinh, chẳng qua là lưu luyến dịu dàng của cậu ấy, Liễu Long Đình chưa bao giờ ôn nhu với tôi như thế.
Nhưng mà tôi không nghĩ nói thẳng trả lời vì cậu ta lớn lên giống Liễu Long Đình nên tôi tốt với cậu ta, tôi sợ cậu ấy không tiếp thu được mà thương tâm, dù sao thì chẳng có ai nguyện ý bị vợ mình coi là đồ dỏm cả?
Thấy tôi vẫn không trả lời, Bạch Sinh cũng không hỏi tiế nữa, chuyển mắt nhìn về phong cảnh ngoài xe, nói: “Thật ra tôi biết, cô tốt với tôi như thế, là vì tôi lớn lên giống Liễu tiên gia. Tôi biết đoạn tình cảm của cô với Liễu tiên gia. Anh ta coi cô là thế thân của Ngân Hoa giáo chủ. Anh ta không thương cô. Tôi biết cô khổ sở, vì anh ta đánh đổi nhiều như thế, đến cả chút nhiệt tình anh ta cũng chẳng cho cô. Tuy cô hận anh ta, nhưng nó nói rõ cô yêu anh ta bao nhiêu. Cô sẽ không về bên anh ta, nhưng tình cảm khó mà bỏ lại trong ngày một ngày hai. Cho nên nhìn thấy tôi, cô không nhịn được mà đối với tôi thật tốt. Tôi biết trong lòng cô, tôi chỉ là người thay thế cho Liễu Long Đình mà thôi. Nhưng tôi nguyện ý làm thế nhân trong lòng cô. Chúng ta là cùng một loại người. Bao nhiêu ấm ức cô chịu trước giờ, bây giờ cứ để tôi chịu. Tôi nguyện ý dùng thân phận của người khác, ở bên cô."
Lời Bạch Sinh nói giống như là kim châm, tuy nhỏ nhưng từng chút đâm vào lòng tôi, đau đớn tràn lan, đau đến mức làm tôi hít một hơi thật sâu, nói với Bạch Sinh: "Cậu không cần làm thế. Cậu nói đúng, tôi tốt với cậu vì cậu giống Liễu Long Đình, lại cho tôi sự dịu dàng mà Liễu Long Đình không bao giờ cho tôi. Nhưng hiện tại tôi không yêu Liễu Long Đình nữa, nên càng sẽ không yêu cậu. Nếu những lời này làm cậu tổn thương, tuy rằng tôi chẳng mong cậu rời đi chút nào."
Tôi nói rõ ràng luôn, tôi không muốn còn ai nghĩ rằng trong lòng tôi vẫn còn Liễu Long Đình, cũng không muốn Bạch Sinh đi theo con đường giống như tôi. Tất cả nên được làm rõ ngay từ đầu, đó là cách tốt nhất, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Nhưng nghe tôi nói xong, Bạch Sinh không có tỏ vẻ khổ sở như tôi dự đoán, ngược lại còn mỉm cười thật tươi, giống như bình thường, nói với tôi: "Tuy là Tô Tô nói muốn tôi rời đi, làm lòng tôi đau đớn khôn nguôi. Nhưng mặc kệ thế nào, chỉ cần làm bạn bè tôi cũng ở bên cô. Hơn nữa, tôi muốn noid cho cô một chuyện... Tô Tô, chẳng lẽ cô không thắc mắc tại sao tôi lại biết rõ chuyện của cô với Liễu tiên gia như thế à?"
Lời này cảnh tỉnh tôi. Tôi biết Bạch Sinh mới được mấy ngày thôi, sao cậu ấy lại biết rõ chuyện riêng tư của tôi và Liễu Long Đình như thế. Cho dù là Vu Anh luôn ở đền thờ tổ tiên cũng không biết rõ ràng như Bạch Sinh thế này được, có khi nào Bạch Sinh cũng có kỹ năng đọc được bí mật trong lòng người như Cô Hoạch Điểu không? "Cậu có khả năng nhìn thấu lòng người à?" Tôi hỏi Bạch
Sinh.
Bạch Sinh bây giờ mới để ý đến lái xe phía trước, cậu ấy làm một tầng kết giới cách âm xong mới đáp lời: " Tôi chỉ là một xà yêu mới lên núi tu hành được ba trăm năm, không có nhiều năng lực. Là do Thần Núi tìm tôi, anh ta bảo nếu tôi hoàn thành nhiệm vụ anh ta đưa ra, sẽ thu tôi về dưới trướng mình, để tôi quản lý yêu túy tà vật trong phạm vi mấy chục mét. Cho dù tôi dựa vào năng lực bản thân làm tiên gia, cũng rất khó mới tu luyện thành chín quả được. Vậy nên tôi đồng ý với Thần Núi, làm việc cho anh ta, hy vọng sau này được anh ta phù hộ. "Cho nên cậu mới có thể thay thế Liễu Long Đình, thể có bị sao không?" Tôi lại hỏi.
Bạch Sinh lắc đầu, đáp: "Không, đây là kế hoạch ban đầu của Thần Núi. Ban đầu tôi cũng nghĩ giống cô, kệ ai mỉa mai, chỉ cần được trọng dụng. Nhưng Thần Núi chọn tôi mà không phải tiên gia nào khác, vì tôi nhìn giống Liễu tiên gia vài phần. Anh ta sợ cô với Liễu Long Đình lại tro tàn lại chảy, nên để tôi đến đây dụ dỗ cô, để cô yêu tôi, sau đấy châm ngòi ly gián cô với Liễu tiên gia, để cô phản sát Liều tiên gia."
Bạch Sinh thì chắc chắn là do Thần Núi phải đến dụ dỗ tôi, bảo sao mới ở bên nhau mấy ngày cậu ta đã bảo muốn yêu đương với tôi. Nhưng theo lời Bạch Sinh nói, Bạch Sinh là gián điệp Thần Núi phải tới, giống như mỹ nhân kế hồi trước của XXX, nhưng nếu Thần Núi muốn giết Liễu Long Đình, dựa vào thực lực so ra, giết Liêu Long Đình, cũng không phải việc gì khó. Vậy thì tại sao chuyện anh ta có thể tự ra tay, lại phải quấy nhiễu để cuối cùng tôi đi giết Liễu Long Đình? Tn này là thần biến thái à? Thích xem người yêu nhau giết nhau à?
Bạch Sinh thấy tôi không nói gì, hơi lo, vội hỏi: "Tô Tô, những gì tôi vừa nói đều là thật, bây giờ cô bắt đầu để phòng tôi sao?"
Quả thật là lúc Bạch Sinh nói cậu ta là gián điệp năm vùng mà Thần Núi phải tới, lòng tôi có hơi bài xích, liền hỏi Bạch Sinh: "Nếu cậu là gián điệp do Thần Núi phái tới, giờ lại nói hết chuyện này cho tôi nghe. Thần Núi hung ác tàn bạo, không sợ nói kế hoạch của anh ta ra, anh ta liền giết cậu sao?" "Sợ thì sợ, nhưng tôi càng sợ cuối cùng Thần Núi lại hại cô, nên muốn nói cho cô, để cô đề phòng." "Sợ thì sợ, nhưng tôi càng sợ cuối cùng lại làm hại cô, nên muốn nói cho cô, để cô đề phòng."
Bạch Sinh liếc mắt nhìn tôi, trong mắt hiện lên ảm đạm, trả lời tôi: "Bởi vì tôi biết, cô sẽ không yêu tôi, nhiệm vụ này không thể hoàn thành, trở về vẫn sẽ bị Thần Núi tru sát. Cho nên tôi quyết định ở lại bên cô, để cô trở thành chỗ dựa vững chắc nhất của tôi, như vậy tôi sẽ có cơ hội sống sót." "Nhưng tôi yếu thế này, đến bản thân còn lo không nổi, huống chi thêm cậu?" "Cô có thể chọn cô, vì cô là người duy nhất có thể chống lại Thần Núi. Tôi sẽ một mực bên cạnh cô, liều cái mạng này cũng bảo vệ cô, cho đến khi cô mạnh mẽ lên, bảo vệ tôi."
Nghe Bạch Sinh nói thế, tôi nằm chặt sáo phượng minh trong tay, có chút ẩm. Nhìn thân hình anh ấy mảnh khảnh gầy yếu, tôi thấy thêm phần trách nghiệm. Thần Núi bố trí chúng tôi như thế, mặc kệ mục đích của anh ta là gì tôi vẫn chưa đoán được, nhưng anh ta đã ra tay, chắc chắn không phải chuyện gì tốt. Muốn tôi giết Liễu Long Đình, sau này người nhà Liễu Long Đình cũng sẽ truy sát tôi.
Tôi đã đồng ý với Bạch Sinh rồi, tuy bây giờ chúng tôi là quan hệ tiên gia với đệ mã, nhưng càng giống quan hệ cộng sinh vào nhau hơn. Tuy năng lực của cậu ấy không lớn, lúc cấp bách vẫn có thể cứu mạng. Nghĩ đến điều kiện Liễu Long Đình đưa ra lúc ở nhà Diêu Khải Thuy, chắc chắn tôi không thể thành thành thật về ngủ với anh ta. Khó khăn lắm mới thoát khỏi, sao có thể dễ dàng trở về. Tôi bảo Bạch Sinh về bảo với Liễu Long Đình, tôi qua nhà bà nội, mấy ngày nay sẽ không về.
Tôi sang nhà bà, mua chút ít thức ăn. Tôi về đến cửa, bà mở cửa đón tôi. Vừa nhìn thấy sáo phượng minh trong tay tôi, liền nhìn chăm chăm tôi, nửa ngày cũng không nói gì!
Mà tôi thấy bà như thế này, giống như là đã từng thấy sáo phượng minh vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT