*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiêu Thanh nói "Anh đã đưa bố mẹ đến bệnh viện này rồi, bị đánh đập thê thảm lắm"
"Cái gì!"
Mục Thiên Lam sợ đến ngây người!
"Có nghiêm trọng không, Tiêu Thanh?"
"Bố không sao, mẹ rất nghiêm trọng."
Tiêu Thanh kể toàn bộ quá trình anh đi đến tòa chung cư Thanh Thần cho Mục Thiên Lam nghe.
Sau khi nghe xong Mục Thiên Lam tức đến mức mũi ngọc tinh xảo lệch cả đi.
"Mẹ thật sự không thể làm mọi người bớt lo lắng, bị thương thành như vậy còn không đi bệnh viện mà ở cư xá chua ngoa mắng chửi, em thật sự không còn gì để nói với mẹ rồi!"
Tiêu Thanh an ủi Mục Thiên Lam, sau đó cầm tay Mục Thiên Lam một cách cưng chiều, ôn nhu nói: "Vợ à, bảo bảo đã được hơn hai tháng rồi sao lại không nói cho anh?"
Mục Thiên Lam bĩu môi: "Lúc đầu em đi bệnh viện kiểm tra phát hiện có bảo bảo, vốn dĩ em muốn lúc về nói cho anh, kết quả lại bị mấy tên người nước ngoài bắt đi, bọn họ đánh vào bụng em, sau đó đi bệnh viện bác sĩ nói thai vị bị chạy đi có nguy cơ sẩy thai rất lớn, dạy em bài tập rồi dặn em phải tập nhiều để thai vị trở về vị trí đúng, em sợ sẽ bị sẩy thai nên không dám nói cho anh."
"Hôm qua cùng mẹ đi kiểm tra, thai vị đã quay về vị trí đúng, muốn nhân dịp sinh nhật của anh sẽ nói cho anh biết, tạo bất ngờ cho anh, ai ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện”
"May là có mẹ ra sức đưa em đến bệnh kịp thời bảo vệ được bảo bảo, nếu không thật có lỗi với anh rồi."
Tiêu Thanh nghe xong rất đau lòng.
Vợ của mình là một người ngốc, tuy rằng che giấu việc có bảo bảo nhưng cũng là vì tạo bất ngờ cho mình.
Vì vậy anh vẫn là rất cảm động!
"Có kết quả kiểm tra đo lường rồi, do nước trong máy nước uống bị người ta bỏ thuốc." Tiêu Thanh nói.
Sau khi Mục Thiên Lam nghe xong liền nói với Thẩm Thị Thu: "Mẹ, hiềm nghi của mẹ hoàn toàn bị loại bỏ, mẹ đến công ty cũng không thể thay nước trong máy nước uống, việc này con có thể làm chứng, nếu như mẹ con lại nói do mẹ làm thì con sẽ mắng bà ấy"
"Ừm."
Thẩm Thị Thu gật đầu.
Loại bỏ được hiềm nghi nên bà vô cùng vui mừng.
Tiêu Thanh nói: "Hôm qua em uống nước cũng không xảy ra chuyện gì, hôm nay lại xảy ra chuyện, chứng tỏ là hôm nay nước mới bị người ta bỏ thuốc, mà hôm nay chỉ có ba người là Bảo Khiết và em, còn có mẹ đi vào phòng làm việc của em, em và mẹ đều đã được loại trừ như vậy chỉ còn Bảo Khiết"
“Anh nghe bố nói, hôm qua em và mẹ đi đến bệnh viện kiểm tra, Lý Nam Hương cũng biết em mang thai, anh nghi ngờ là bà ta đã mua chuộc và nói với Bảo Khiết hạ thuốc.”
“Em cứ yên tâm ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, anh sẽ đưa cảnh sát đến bắt Bảo Khiết, để cho bà ta tự khai ra chủ mưu đứng sau chuyện này, để đưa tên chủ mà trong bóng tối một lưới bắt
Bản sang đây, sẵn sàng lợi dụng sự hỗn loạn để nuốt chửng thể giới ngầm trong thành phố Duyên Hải của Bắc Thanh, trên người Tiêu Thanh hắn có cổ độc, nếu dám tiến vào đây, bảo đảm sẽ làm cho hắn ta không thể trở về!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT