Thẩm Thị Thu quỳ xuống đất mà dập đầu: "Rất cảm ơn bác sĩ đã cứu cháu tôi, không thì tôi đã là tội nhân giết chết cháu rồi!"
Tiêu Thanh và bác sĩ nâng bà dậy.
Ngô Tuệ Lan hậm hực nói: "Sau này không cần bà chăm sóc con gái tôi, rửa hoa quả cũng không thể rửa sạch dư lượng thuốc trừ sâu, hai con gái tôi suýt nữa sảy thai, mẹ chồng giống như bà, không có tư cách chăm sóc con dâu!"
Để bà ta chăm sóc, đợi đứa trẻ sinh ra thì quà mừng đầy tháng và tròn tuổi, bà ta
sẽ có tư cách độc chiếm.
"Là lỗi của tôi, sau này rửa hoa quả tối sẽ rửa hơn mười lần." Thẩm Thị Thu lau
nước mắt nói.
"Không phải... Trên mặt bác sĩ tràn ngập vẻ bàng hoàng, nói: "Mặc dù hoa quả bây giờ có dư lượng thuốc trừ sâu rất nặng nhưng chỉ cần rửa qua một lần là đã không thể dẫn đến việc bệnh nhân bằng huyết nghiêm trọng như vậy được.”
"Hơn nữa qua việc xét nghiệm máu cũng đã phủ nhận nguyên nhân là dư lượng thuốc trừ sâu, trong máu của cô ấy có một loại nguyên tố rất nặng, loại nguyên tố này là nguyên tố chỉ có ở thuốc phá thai".
“Vì vậy nguyên dân dẫn đến việc suýt chút nữa làm cho bệnh nhân sảy thai không phải do hoa quả mà là do bị bỏ thuốc phá thai dẫn đến băng huyết suýt chút nữa sảy thai."
"Gì cơ?”
Nghe bác sĩ nói vậy thì tất cả mọi người đều sợ ngây người!
"Bác sĩ, ông chắc chắn là như vậy ư?" Tiêu Thanh hỏi.
Vốn cho rằng là do hoa quả không rửa sạch gây ra, vậy thì không phải đi điều tra hung thủ nữa mà là do mẹ anh bất cẩn gây ra. Nhưng nếu bị người khác bỏ thuốc thì chắc chắn phải tra rõ hung thủ!
“Tôi đã xác định và cam đoan điều này” Bác sĩ chăm chú rồi nói bằng giọng nghiêm túc: "Tôi làm bác sĩ nhiều năm như vậy mà cũng chưa thấy ai vì ăn hoa quả
còn dư lượng thuốc trừ sâu mà gây ra tình trạng băng huyết trên diện rộng như thế này. Vì vậy khả năng chỉ có một, là do bị hạ thuốc nên mới dẫn đến như thế?
Ngô Tuệ Lan nghe xong, lại hướng mũi nhọn về phía Thẩm Thị Thu: "Nói vậy thì chính là bà thông gia!"
"Tôi thật sự không hề bỏ thuốc!" Thẩm Thị Thu không biết phải giải thích như nào.
Tiêu Thanh nói: "Mẹ, đi thăm Thiên Lam trước đi, tí nữa con sẽ đi điều tra. Trước khi có kết quả thì làm ơn đừng nghi ngờ mẹ con nữa. Dứt lời, Tiêu Thanh đi vào trong phòng cấp cứu.
"Bệnh nhân mất máu quá nhiều cộng thêm việc quá đau lòng nên bây giờ vẫn đang trong trạng thái hôn mê, tình hình vẫn chưa ổn định. Mặc dù tạm thời giữ được đứa bé trong bụng nhưng vẫn còn nguy hiểm, phải ở lại bệnh viện quan sát thêm một thời gian, người nhà đi cùng tôi để làm thủ tục nhập viện, chuyển bệnh nhân đến phòng bệnh." Y tá nói.
Tiêu Thanh nói được, anh quay đầu nhìn Mục Thiên Lam rồi đi làm thủ tục nhập viện chuyển cô đến phòng bệnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT