Bên kia trầm mặc vài giây rồi nói: "Nếu nói như vậy thì cháu cũng không sai nhiều lắm, nhưng bây giờ bên đó yêu cầu giao các cháu cho bọn họ xử lý, vì vậy các cháu về trước 

đi, đừng đi dạo lung tung ở bên ngoài, tránh bị trả thù" 

"Vâng ạ ông ngoại" 

Sau khi cúp điện thoại và quay lại bàn ăn, Cố Vũ Thần nói rõ tình hình. 

"Xin lỗi, em đã gây rắc rối cho mọi người". 

Sắc mặt của Mục Thiên Lam tràn ngập vẻ áy náy. Cô cũng muốn bình tĩnh và không muốn gây chuyện. Nhưng thỉnh thoảng có người nhìn thấy cô đẹp, luôn để ý tới cô, cô cũng cảm thấy rất bất lực vì chuyện này. 

Chẳng lẽ có ngoại hình xinh đẹp cũng là sai sao? 

"Không sao đâu chị dâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi, không phiền phức." 

Cố Vũ Thần mỉm cười, sau đó nói: "Đại ca, vậy bọn em về trước nhé, bản thân anh và chị dâu phải chú ý an toàn nhiều hơn" 

"Ừ, em cũng phải chú ý nhé" Tiêu Thanh nói. 

Sau đó đám người Cố Vũ Thần rời đi. 

Hai ngày sau. 

Ngô Tuệ Lan và những người khác đã xuất viện, Tiêu Thanh đưa bọn họ trở lại Bắc Thanh 

Vừa trở về Bắc Thanh, anh lại chui vào thư phòng ngay lập tức, chú ý đến chiến sự ở Sầm Đô, ngay cả ba bữa ăn 

sáng, trưa và tối đều cho người mang vào phòng. 

Sau bữa trưa hôm đó, Mục Thiên Lam và bố mẹ chồng ngồi uống trà chiều và trò chuyện với nhau. 

Đột nhiên... 

"Mẹ!” Mục Thiên Lam ôm ngực, nôn thốc nôn tháo. 

Tiêu Vĩnh Nhã và Thẩm Thị Thu nhìn nhau. 

Hai người kinh ngạc vui mừng ngay lập tức, cả hai đồng thanh hỏi: "Thiên Lam, con phản ứng như thế này là có thai rồi sao?" 

"Suyt!” 

Mục Thiên Lam dùng tay ra hiệu, hạ thấp giọng rồi mỉm cười mà nói: "Đã được hai tháng rồi, con định đợi đến tháng sau, vào sinh nhật của Tiêu Thanh mới nói với anh ấy để anh ấy được vui" 

"Quá tuyệt vời!" Tiêu Vĩnh Nhã và Thẩm Thị Thu vô cùng kích động. 

Mục Thiên Lam nói: "Lần trước con bị người nước ngoài bắt đi, bọn họ đánh một cái vào bụng con nhưng đánh lệch vị trí bào thai. Trong khoảng thời gian này, con luôn luyện các bài điều chỉnh vị trí bào thai để tránh bị sảy thai, vì vậy con mới không nói với mọi người, cũng không biết bây giờ vị trí bào thai đã trở lại bình thường hay chưa" 

Nghe thấy lời nói này, Thẩm Thị Thu vội vàng nói: "Đây là 

chuyện lớn, không thể có sai sót gì được. Bố mẹ sẽ đưa con đến bệnh viện kiểm tra thử, tốt nhất là nói thẳng ra, nếu có gì không đúng thì cố gắng hết sức tìm cách làm cho nó đúng. Nếu không đứa trẻ lớn lên từng ngày thì nguy cơ sảy thai cũng càng lớn ". 

"Vâng, vâng ạ!" Mục Thiên Lam cũng lo lắng như vậy. 

Ngay sau đó, cô đến bệnh viện với bố mẹ chồng. Chẳng mấy chốc mà họ đã đến khoa phụ sản của bệnh viện. 

"Quái lạ, sao Thiên Lam lại chạy đến khoa phụ sản? Chẳng lẽ cô ta có thai rồi?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play