Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********

“Anh dám xem thường bố tôi, còn dám đánh bạn gái tôi thê thảm như vậy, anh gặp tai họa lớn rồi! Bố tôi lập tức đến ngay, anh hãy chờ chết đi là vừa!” Nhậm Thiếu Bân cắn răng nghiến lợi nói.

Tiêu Thanh lạnh nhạt hỏi: "Bố cậu tên gì?”

Nhậm Thiếu Bân ngạo mạn đáp: “Bố tôi tên Nhậm Thiên Kỳ, là đội trưởng đội hộ vệ thứ sáu của hoàng cung, tôi hỏi anh có sợ chưa?” "So u?"

Tiêu Thanh cười lạnh lùng: “Bố cậu nhìn thấy tôi, cũng phải tỏ ra cung kính tôn trọng, cậu dám dùng ông ta ra uy hiếp tôi. Ai cho cậu lá gan đó hả?" “Đệch mợ!” Nhậm Thiếu Bân không vui nói. “Anh là cái thá gì, dám ra vẻ ta đây trước mặt tôi, gì mà bố tôi phải cung kính tôn trọng anh, đừng dọa tôi. Ngay cả làm con chó cho bố tôi thôi anh cũng không xứng đáng nữa. “Hãy chờ bố tôi đến xử lý anh đi!”

Cậu ta rất tự tin, rằng bố của cậu ta mà xử lý tên bắt con này chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi. “Tôi có thể chờ, nhưng mấy người đánh vợ tôi, tôi nhất định phải trả đũa lại rồi hằng tính!”

Lời nói vừa dứt, anh xông qua đó, cho Nhậm Thiếu Bân và nhóm thanh niên nam nữ đã đánh Mục Thiên Lam một trận đòn phê pha. "Á á á!"

Tiếng kêu thét thảm thiết, vang lên cả con đường. Dưới một trận no đòn, nhóm thanh niên nam nữ này, ai nấy đều lăn đất tìm răng. Tiếng kêu thét thảm thiết.

Mục Thiên Lam, Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh đều thấy hết hồn!

Chính vào lúc này, một chiếc xe cắm cờ đỏ dừng lại.

Liền tiếp theo, vài người đàn ông mặc trang phục kiểu Trung Sơn, từ trên xe bước xuống. “Mấy người xem! Nhân vật lớn đến rồi!” “Lái loại xe này, mặc loại trang phục này, tuyệt đối là nhân vật lớn ấy!” “Chồng của cô gái lái xe Benz, đánh đập mạnh bạo con trai của nhân vật lớn, lần này cậu ta gây phiền phức lớn rồi, ngồi tù là chắc chắn luôn!”

Những người vây xung quanh, đều dị nghị xôn xao lên.

Ngô Tuệ Lan bị dọa mất hồn, chạy đến bên cạnh Tiêu Thanh. Véo một cái thật mạnh lên cánh tay anh rồi mắng: “Bảo cậu mau rời đi, cậu cứ không nghe, lần này gây họa rồi thấy chưa?” “Nhân vật lớn đến rồi. Nhất định sẽ bắt cậu đi, còn có khả năng liên lụy đến chúng tôi, tôi đúng là không nên đi theo cậu đến đây, vì cậu cứ không biết điều, lời hay lẽ phải không chịu nghe, theo cậu đến đây quả thật không hay họ gì!"

Tiêu Thanh cười cười: “Mẹ, không cần sợ, do họ đuối lý trước. Say rượu lái xe đụng phải xe Thiên Lam, còn đánh cô ấy nữa. Nhân vật lớn thường sẽ nói đạo lý, không đáng sợ như mẹ nghĩ đâu. “Hứ!” Ngô Tuệ Lan tằng hằng nói. “Mong là như cậu nói, nếu không như những gì cậu nói thì cậu hãy giả khùng giả điên, như thế thì chuyện sẽ giảm nhẹ đi một chút, nếu không hậu quả càng nghiêm trọng hơn, có nghe thấy không?”

Tiêu Thanh là ân nhân của người kế thừa gia tộc Rothschild. Dưới sự giúp đỡ của Jeffrey mà hàng hóa mậu dịch của Thiên Lam đều được tiêu thụ suôn sẻ, kiếm được không ít tiền. Vì vậy bà ta không hy vọng Tiêu Thanh bị bắt, nếu tiêu Thanh bị bắt thì Jeffrey sẽ không giúp cho chuyện kinh doanh của Thiên Lam nữa, vậy là không có tiền để kiếm rồi, bằng không bà ta cũng không thèm màng tới Tiêu Thanh. “Bố ơi! Bố đến rồi ạ!”

Nhậm Thiếu Bân ôm lấy khuôn mặt sưng như đầu heo, chạy đến trước mặt Nhậm Thiên Kỳ với trang phục Trung Sơn đang đi đầu, khóc lóc sướt mướt. “Ai đánh vậy?”

Nhậm Thiên Kỳ chau mày hỏi. “Tên này đánh ạ!” Nhậm Thiếu Bân chỉ về hướng Tiêu

Thanh. “Tên chết tiệt này, hung tàn cực kỳ, con đã nói con là con trai của vệ sĩ hoàng cung Nhậm Thiên Kỳ, nhưng anh ta vốn không xem bố ra gì, càng đánh càng mạnh bạo, bố nhất định phải trút giận giúp con!”

Sau khi Nhậm Thiên Kỳ nghe xong, đi về hướng Tiêu

Thanh.

Kết quả khi bước đến gần, nhìn thấy khuôn mặt của Tiêu Thanh, ông ta bỗng chốc biến sắc, vội vàng bước nhanh lên trước. "Ha ha!"

Nhậm Thiếu Bân nhìn thế cười phá lên: “Tên khốn! Anh toang rồi, bố tôi sẽ đánh chết anh cho xem!”

Kết quả lời nói của cậu ta vừa dứt.

Liền nhìn thấy bố cậu ta đi đến trước mặt Tiêu Thanh,. cười he he nói: “Cậu Tiêu, sao lại là cậu?” “Vậy là sao?”

Nhậm Thiếu Bân ngẩn người!

Nhóm bạn của cậu ta cũng ngẩn người theo!

Ngay cả Mục Thiên Lam, Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh cũng ngẩn ngơ theo!

Lúc này, Tiêu Thanh lạnh nhạt đáp: “Ông Nhậm, con trai ông dữ dằn quá ha! Say rượu lái xe tông vào xe vợ tôi, còn gọi bạn bè của cậu ta cùng đánh hội đồng vợ tôi thành ra thế này, phải chăng ông nên cho tôi một lời giải thích nào đó không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play