Mấy vị công chúa khác còn nhỏ tuổi, không phải nàng rất nguy hiểm ư? Đứng mũi chịu sào sẽ bị bắt đi thay thết Nàng quyết định lặng lẽ đi theo sau Lục Vu, tìm hiểu hư thực. Nếu thật sự giống như nàng suy đoán, nhất định phải nghĩ cách quấy nhiễu nàng. Bắt trộm bắt tang vật, bắt gian bắt cả đôi, tốt nhất là bắt được cả nhược điểm của Lãnh Băng Cơ.
Đến lúc đó một mũi tên trúng hai con chim, xem nàng còn đắc ý thế nào nữa? Khuyến khích và trợ giúp công chúa chạy trốn, lỗi lầm này đủ cho nàng uống một bình.
Cẩm Ngu giấu tâm tư như thế trong lòng, rón rén đi sau lưng Lục Vu, tạm thời không lên tiếng.
Đi qua Ngự Hoa viên, quả thật có người tiếp viện, là một tiểu thái giám.
“Sao ngài bây giờ mới đến, yến tiệc cũng đã bắt đầu, nếu ngài còn không đi thì coi như không còn kịp rồi!”
Lục Vu lo lắng hỏi:” Vương phi nương nương nhà ngươi đâu?”
“Vương phi còn ở trong yến tiệc cố gắng kéo dài thời gian, để tiểu nhân phụ trách đưa ngài ra cung, bên ngoài tất nhiên sẽ có người đón”
Quả thật giống như mình đoán, Cẩm Ngu mừng thầm trong lòng, giấu mình sau giàn trồng hoa, khó nén niềm hưng phấn và kích động.
Lục Vu có hơi khó xử:” Nhưng mà bộ dáng này của ta làm sao mà chạy đi được?”
“Công chúa không cần phải lo lắng, nương nương đã sắp xếp xong xuôi cả rồi, mau đi theo ta”
Tiểu thái giám lén lút dẫn Lục Vu đi qua núi giả, chuyển sang hành lang, chuyên môn chọn nơi kín đáo để đi.
Cẩm Ngu không dám đi quá gần, một là sợ bị phát hiện, hai là lo lắng mình bị cung nhân gặp phải, chuyện đôi mắt mù của mình sẽ bị vạch trần.
Xa xa, thấy đầu hành lang có một chiếc xe ngựa sơn màu đỏ đang ngừng ở đó, Cẩm Ngu biết, đây là xe ngựa dùng để chở nước trong cung. Mỗi buổi sáng sẽ có xe ngựa ra khỏi thành, đến Ngọc Tuyền Sơn đựng đây một thùng nước suối rồi về, để pha trà cho các chủ tử trong cung.
Các nàng muốn làm gì?
Cẩm Ngu đứng nhìn từ xa, thấy Lục Vu dùng cả tay chân bò lên xe ngựa, tên thái giám hồi nãy mở cái nắp trên thùng nước, sau đó đỡ Lục Vu cố sức mà chui vào trong thùng, đắp kín nắp như cũ.
Lục Vu định trốn trong xe chở nước để xuất cung! Lãnh Băng Cơ thật là thủ đoạn, thần không biết quỷ không hay, e rằng thị vệ canh gác cũng sẽ không gỡ nắp kiểm tra cẩn thận, huống chỉ thị vệ trong cung này còn có nhiều người của Mộ Dung Phong.
Gọi người ngay bây giờ?
Cẩm Ngu hơi do dự một lát, đương nhiên không thể!
Nàng là kiểu người làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, thích lén lút tính kế sau lưng người ta, trước mặt người ta lại cố tình giả vờ như dịu dàng hiền thục hoa sen trắng. Nếu vạch trần việc Lục Vu chạy trốn ngay tại đây, nàng sẽ đắc tội với người của phân nửa hậu cung. Tiếp tục truy tra, nếu như liên lụy đến Mộ Dung Phong, hắn sẽ ghét nàng nhiều chuyện.
Cho nên, nàng trơ mắt nhìn xe chở nước đi xa.
Sau đó nàng quay trở lại, khi gặp được hai tiểu thái giám, nàng cản đường đối phương.
Thái giám biết nàng, có phần kinh ngạc:” Cẩm Ngu quận chúa? Sao ngài lại ở đây một mình? Cung nhân phục vụ ngài đâu rồi?”
Cẩm Ngu hơi sốt ruột nói:” Ta đang tìm con mèo ly hoa của ta, nghe người ta nói tận mắt thấy nó đi vào xe chở nước trong cung, ngươi có thể giúp ta đi hỏi chút không? Mất mèo là việc nhỏ, không nên làm bẩn thùng nước đựng nước uống của các chủ tử trong cung”
Quận chúa nói vậy, sao tiểu thái giám không đồng ý được?
Ngay tức khắc, một người đi tìm xe chở nước, một người khác đưa nàng về Kiêm Gia Điện, chia ra làm việc.
Cẩm Ngu cười khẩy, xem ra trò hay sẽ diễn ra. Để ta xem xem cái miệng nhanh nhảu của Lãnh Băng Cơ ngươi đến lúc đó sẽ tranh luận thế nào.
Trong Khang Đình Cung đang là lúc rượu uống chưa đủ đô, bầu không khí hài hòa nhất, thế là tiểu vương tử Mạc Bắc chủ động nhắc đến chuyện hòa thân.
Trong lòng Hoàng đế đã có tính toán từ trước, đương nhiên nhận lời ngay, vô cùng đồng ý, sau đó sai cung nhân mời Lục Vu công chúa quý giá nhất của ông ta ra đây.
Cung nhân lĩnh mệnh đi ra ngoài, dạo quanh một vòng rồi về, chạy đến bên tai Hoàng đế thấp giọng nói hai câu.
Hoàng đế không khỏi sững sờ, sau đó rất bình tĩnh sai sử:” Tìm tiếp”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT