Chờ khi hai người rời khỏi, cong người nàng đảo một vòng, đu đó gọi tên thị vệ đang đứng cạnh lại gần, phân phó hai câu.

Thị vệ lập tức hiểu ý, lĩnh mệnh lui xuống làm việc.

Mộ Dung Phong và Am Đạt vương tử cưỡi ngưạ đi thẳng tới suối nước nóng.

Vừa vào cửa, Am Đạt vương tử đã bị một đánh oanh oanh yến yến nhiệt tình như lửa bao vậy.

Có người cởi áo, có người cởi thắt lung, có người cởi giày, cởi vớ.

Những bàn tay nhỏ bé trắng nõn mượt mà vuốt ve tới lui trên người Am Đạt ương tử như đang cố ý câu dẫn hắn ta.

Mộ Dung Phong sửng sốt, cảm thấy vô cùng buôn cười, chỗ này quả thực rất không đúng đắn, nam nữ cùng nhau tắm còn không phải là tắm tiên sao?

Nếu là bị Băng Cơ nhà mình biết, sư tử hà đông rống một cái, cả kinh thành đêu run rẩy.

Tùy tùng đi bên cạnh ghé sát lỗ tai hắn, nhỏ giọng nói:

“đây là ý của Vương Phi nương nương người sọe ngài bị nam nhân thương nhớ”

Người nữ nhân này nghĩ gì trong đầu mỗi ngày thế?

Cửu thiếu chủ ghé sát vào người nàng:” Chuyện khiến ta tò mò hơn là, là sao người lại để tâm tới chuyện của Phi Ưng Vệ như vậy? Người mà nàng đang tìm có quan hệ gì với nàng? Tại sao nàng phải lừa gạt Mộ Dung Phong? Có phải Phi Ưng Vệ đã nắm được nhược điểm gì của nàng trong tay không?” Nụ cười của Lãnh Băng Cơ cứng đờ:” Tình nhân cũ, cho nên mới không kịp chờ mà giết người diệt khẩu, diệt Phi Ưng Vệ, vì vậy tốt nhất huynh nên đứng đắn một chút, nếu không…

Nàng càng thẳng thắn, ngược lại Cửu thiếu chủ càng không tin:” Ngay cả tình nhân cũ có thân phận gì nàng cũng không biết, cứ bụng đói ăn quàng như vậy à?”.

Có những chuyện không vạch trần, thì ai ai cũng thấy vui vẻ, Lãnh Băng Cơ đứng dậy: Còn việc gì không? ta tất bận, không giữ huynh lại ăn cơm đâu”

“Nói như kiểu ta từng được nếm thử một hạt gao trong Kỳ vương phủ của nàng vậy” Cựu chiếu chủ bĩu môi:” Còn một chuyện, nàng sai chương quỹ tản mát mấy đời đồn nhảm nhí kia khắp nơi để làm gì?” Lãnh Bằng Cơ cũng không trêu hắn ta” Tự nhiên là để bán con heo mẹ mà quý phủ ta đây nuôi không sắp hai mươi năm rồi.”

Cựu thiếu chủ sau một lúc lâu mới hiểu ta:” Cái Con cá vàng kia? Gả cho ai?”.

“Mac Bắc”

Cưu thiếu chủ hừ một tiếng, khinh bỉ nói:” Nữ nhân các nàng thật sự quá phiền phức, cần gì tốn nhiều công sức như vậy? Để ta trực tiếp đánh ngất xỉu nàng. Sau đó vứt lên giường vương tử Mac Bắc là được, gạo nấu thành cơm không phải là xong sao?”

Lãnh Băng Cơ gõ bàn một cái:” Giờ mới nói thì có ích gì, sao ta biết huynh phải lên kinh chứ?

“Giờ cũng đâu có muộn”

“Thiên tại Mộ Dung Phong là người phụ an toàn của Am Đạt vương tư nếu Cẩm Ngu đột ngột xuất hiện bên giường nắng ta, dù là thằng ngốc cũng biết do ai làm”.

“Vậy nàng định làm thế nào?

“Ha ha, ta đã sắp xếp xong xuôi về, chỉ cần không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, mọi chuyện sẽ không thành vấn đề. Đúng rồi, còn có chuyên cần sự giúp đỡ của huynh.

“Chỉ có một mình ta hữu dụng, còn Phong Vương gia chỉ là một vật bài trí không hơn không kém”

Chàng đẹp thai hơn huynh”

“Được, nàng nói đi.”

Am Đạt vương tử vô cùng hưởng thụ, rất rõ ràng, hắn đã rất quen thuộc với cuộc sống xa hoa lãng phí thế này. Hơn nữa hắn nhìn không chớp mắt, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, không phải kiểu người tham lam chưa từng thấy cảnh đời.

Chờ đến khi hắn bị lột trần truồng, giống như một con heo trắng mọng, thấy Mộ Dung Phong đứng ở một bên không nhúc nhích, hắn còn thúc giục một câu:” Phong Vương gia, sao ngươi còn chưa cởi quần áo?”

Mộ Dung Phong vung tay, cực kỳ khách khí nói:” Bản vương sẽ không quấy rầy nhã hứng của Am Đạt vương tử, ngài cứ tùy ý đi”

“Thế nào? Chẳng lẽ Phong vương không muốn thản nhiên đối diện với Am Đạt ta?”

Chuyện kéo bè kéo lũ thế này không tốt lắm nhỉ? Sao Am Đạt vương tử còn thích kiểu này?

Mộ Dung Phong nhìn lướt qua các mỹ nhân khoác sa mỏng, lộ vẻ quyến rũ đang đứng bên, phản đối cực kỳ kiên quyết:” Nhà có vợ dữ, ta nhất định phải giữ vững khí tiết”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play