Ở trong cung, bị một đám người coi như yêu tinh, cho dù là lời đồn đã được đánh tan, trả lại sự trong sạch cho bản thân nhưng có thể giống như vậy sao?
Lẵng Băng Cơ đột nhiên phát hiện, bản thân ấy vậy mà bất tri bất giác yêu thích Vương Phi, thích những con người ở đay. Ít nhất, trong Vương phủ vôn dĩ rất đơn giản, không có nhiều chủ từ như vậy, cũng không có nhiều chủ từ nhua vậy, cũng không có nhiều tranh đấu, mục tiêu duy nhất cảu hạ nhân chính là hầu hạ thật tốt chủ tử của mình, làm việc của mình, ăn cơm trong bát của mình.
Ngoài trân yêu phong do Lẵng Băng Nguyệt gây ra lúc đầu, sau đó, ở đây luôn gió yên sóng lặng, rất tốt. Cho nên trông coi tốt nhà mình, đuổi giặc ngoại, bảo vệ lãnh thổ của nam nhân rất quan trọng.
Lãnh Bằng Cơ hỏi thăm đơn giản mấy người Nhi Nhi và quản sự, những ngày này nàng không ở trong phủ, trong phủ có yên ổn không. Hai ba câu đơn giản xử lý một số chuyện nhỏ nhặt.
Vụ phó tướng lúc này mới vội vã chạy đến, chậm chạp ngại ngùng không tiến lên phía trước.
Lãnh Băng Cơ nhấc váy lên, đi một vòng xung quanh hắn ta, nhấc chân ra hiệu cho hắn ta, không tìm được chỗ đặt chân thích hợp, cũng đành bỏ qua.
Vụ phó tướng cười hì hì:” Chuyện này không thể trách mạt tương tự cho mình thông minh, tên khỉ kia trước đây từng ra vào cung vài lần, đưa thư chạy việc cho Vương gia. Là Vương gia chế trong cung phòng bị không đủ nghiêm mật, cho nên lại thêm thiên la địa võng, nếu không, con khỉ nhà chúng ta cũng sẽ không đến nỗi bị hoàng thượng bắt mất”.
Nói như vậy, kẻ cầm đầu gây họa là Mộ Dung Phong? Vu phó tướng chổi tội hay lắm.
Vốn dĩ Lãnh Băng Cơ chỉ là hư trương thanh thế, căn bản không muốn so đo cái gì. Lão Hoàng Đế muốn nắm được điểm yếu của nàng, kiểu gì cũng có thể tìm được cớ.
Vẫn là chính sự quan trọng hơn.
Nàng bảo đám người Nhi Nhi đi xuống, để Điêu ma ma đi làm một bát mì thịt bò, sau đó đóng cửa phòng lại.
Vụ phó tướng lại căng thẳng.
“Đây là xảy ra chuyện lớn gì rồi? Nhìn người một bộ dáng nghiêm túc như thế này, ta rất sợ”.
Truyện Trọng SinhLãnh Băng Cơ đem lệnh bài trong tay đưa qua đưa lại trước mặt Vu phó tướng, mặt nghiêm túc:” Phụng chỉ tra án, cho nên, người phải thành thực cho ta, cái gì cũng không được phép giấu giếm, nếu không sẽ đồng nghĩa với tội khi quân”.
Vụ phó tướng nhìn lướt qua lệnh bài kia, sao cứ thấy chỉ là một yêu bài xuất hành thông thường thôi nhỉ? Vương phi nhà mình bị Hoàng để lừa rồi? Hay là nàng ấy đang lừa mình? Bắt nạt đứa trẻ thành thực chưa trải sự đời này phải không?
Lãnh Bằng Cơ ho nhẹ một tiếng:” Có phải Mộ Dung Phong vẫn đang điều tra Phi Ưng Vệ hay không?”
Vụ phó tướng ngây người, sau đó thản nhiên gật đầu:” Phải”
“Liên quan đến Phi Ưng Vệ, các ngươi biết được bao nhiêu?”
Vu phó tướng lắc đầu:” Chuyện này đều do Vương gia tự mình một tay sắp xếp, giao cho Đế Thính Vệ, cho nên mạt tướng không hề biết gì?
Lời nói này, nếu là ngày đó phát hiện thi thể ni cô trong quân doanh, hắn ta hô to gọi nhỏ xông vào Triều Thiên Khuyết, Lãnh Băng Cơ suýt nữa đã tin rồi.
Nàng chậm rãi lấy ra một ống châm bạc ở trong tay áo ra:” Rốt cuộc là người tự mình thành thật khai báo, hay là phải nghiêm hình bức cung?”
Vụ phó tướng nhìn chằm chằm ống châm bạc kia, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt:” Đại Vương gia trở về hỏi đến, người phải làm chủ cho mạt tướng nhé, nói là do ta bị ép”
“Ít nói lời thừa thãi đi, nói mau!!! Phi Ưng Vệ rốt cuộc có lại lịch gì?”
“Thực ra, những gì ta biết thực sự không nhiều. Phi Ưng Vệ Vương gia nhà ta đã để ý hơn một năm rồi, nhưng đối phương quá thần bí, muốn nắm được một chút manh mối cũng khó”
Cho đến khai xuân năm nay, mới có một chút tiến triển thực chất, Vương gia dụng kể dẫn dụ ra Ưng Hoàng giáo chủ sau lưng bọn chúng, còn từng giao thủ với hắn ta, chỉ tiếc hắn đã trốn thoát rồi. Đối phương từ đầu tới cuối đều dùng mặt nạ Kim Ưng che mặt, còn cố ý thay đổi giọng nói, cho nên không hề biết gì về thân phận của hắn ta.”
“Vậy sao Mộ Dung Phong lại chú ý đến am Nam Sơn Ni?”
Vụ phó tướng có chút ngạc nhiên, Lãnh Băng Cơ sao lại biết chuyện này, chẳng lẽ Vương gia đã tự mình nói ra sao?
“Mạt tướng chỉ biết, am Nam Sơn Ni này hình như chính là một điểm liên lạc của Phi Ưng Vệ và người Nam Chiếu. Chỗ đó thường xuyên có Phi Ưng Vệ xuất hiện, cho nên, Vương gia phái một nội gián, đóng giả làm một nữ ni trọc đầu, giám sát động tĩnh trong am ni cô.