Sau khi Linh bà chết, nếu con côn trùng của bà ta không được phát hiện, nàng thực sự đã bị loại khỏi vòng nghi vấn, nhưng Huệ Phi sẽ bị kết tội, và điều này cũng liên quan đến Mộ Dung Phong. Tuy rằng sẽ không phải chịu tội, nhưng tiền đồ sau này nhất định sẽ bị hủy hoại. Đó là lý do tại sao nàng yêu cầu khám nghiệm tử thi.

Nếu ngay lúc đó tìm được con côn trùng, mọi người đều biết rằng Linh bà bị trúng độc côn trùng, nàng đương nhiên sẽ lật tẩy được sự tình lúc đó. Và lời thú nhận của Linh bà tất cả chỉ là lời bào chữa cho bản thân, vậy thì, ai đã ra tay với Linh bà? Ai là người đã chỉ đạo Linh bà ám sát Hoàng đế, nàng- Lãnh Băng Cơ chẳng phải là nghi phạm lớn nhất trong việc này sao? Hơn nữa còn là chết không đối chứng!

Dù sao nếu đi theo hướng nào đi chăng nữa, Mộ Dung Phong cũng sẽ bị liên lụy. Người này có thể coi như đạt được mục đích rồi.

Nhưng thật không may, nàng không muốn Mộ Dung Phong bị mẫu thân của chàng ta làm liên lụy, nếu có thêm chút chuyện nữa, vừa hay sẽ làm hoàng thượng và Thái hậu xua tan nghi ngờ của họ đối với nàng.

Ai đang đứng sau hậu trường thao túng tất cả những điều này?

Lãnh Băng Cơ nhớ đến Na Trát Nhất Nặc, nàng ta là một nữ nhân thánh thiện, cô biết rằng tà thuật không được phép sử dụng trong cung điện này, nhưng nàng ta vui vẻ đồng ý theo nàng vào cung.

Có khi nào là nàng ta?

Nàng bước vào phòng của Linh bà, trong tay có da của Linh bà, thành thục với từng chi tiết của Linh bà mà Linh bà lại không biết tà thuật, nếu muốn dùng đọc trùng hại nàng ta thì thần không biết quỷ không hay, sẽ không có khó khăn gì? Hơn nữa, vừa rồi Linh bà đã ngăn nàng lại, và hai người có tiếp xúc thân thể!

Nghĩ đến đây, Lãnh Băng Cơ chợt rùng mình, cảm thấy may mắn vì nàng luôn cảnh giác vị thánh nữa này, khi Na Trát Nhất Nặc nói rằng nàng ta muốn tự mình thực hiện tà thuật trên người nàng, nàng đã không đồng ý.

Bằng không, tuy rằng tà thuật không thể đối phó với nàng, nhưng hiện tại thân thể này là của chính nàng, hoàn toàn không có khả năng chống lại độc trùng.

Vị thánh nữ này đến từ nước Ba Thục xa xôi, tại sao lại có ý định tạo phản ám sát Hoàng đế để hãm hại Mộ Dung Phong? Điều này thật không hợp lý, bọn họ không cần cái mạng nữa hay sao?

Đúng là giang hồ hiểm ác, không được thì rút?

Nàng đang suy tính trong lòng, tìm một cơ hội đi khỏi chỗ này thật nhanh, ra khỏi cùng tìm nha đầu đó hỏi cho rõ ràng thì Hoàng đế lại lên tiếng.

“Người đâu, giam cầm con quỷ cách này, tra khảo nghiêm ngặt, niêm phong Kiêm Gia Điện, tất cả người trong cung đều không được phép ra ngoài. Về phần Phong vương phi, ngươi hôm nay thật xứng đáng với công lao cứu giá…”

Lời vừa dứt.

Lãnh Băng Cơ đột nhiên giật mình, hoàng thượng muốn ban thưởng sao? Không đòi hỏi cao, chỉ cần tự thưởng cho nàng một chiếc áo choàng vàng hoành tráng là được.

Hoàng đế nghiêm nghị nhìn nàng nói: “Hiện tại ta sẽ không giam giữ con, nhưng để hợp tác điều tra vụ án này, ta sẽ để con tạm thời ở lại Kiêm Gia Điện này. Cho đến khi vụ án này được làm sáng tỏ, con không được phép rời khỏi cung điện.”

Sao cơ? Không có phần thưởng thì thôi, lại còn bị phạt?

“Hoàng thượng, Băng Cơ bị oan.”

“Trẫm không nói con có tội, Trẫm nói để cho con ở trong cung phối hợp điều tra.”

Được rồi, nó không phải là một vụ quản thúc trá hình sao?

Thật đáng tiếc, nàng vừa mới nắm được manh mối về vụ án, còn đang chuẩn bị đào sâu tận gốc rễ.Vậy mà bây giờ, bị xóa sạch mọi dấu vết, chờ tới khi nàng ra khỏi cung điện, mọi thứ sẽ phải bắt đầu lại từ đầu.

Quan trọng nhất là nàng muốn ra khỏi cung điện để điều tra về nha đầu tên Na Trát Nhất Nặc đó.

Hoàng đế vẫn chưa thẩm lấy khẩu cung của người dân vào thời điểm này, và có thể không biết chi tiết của Trác Nhất Nặc. Lúc này nàng lại bị cô lập, vô lực, thật sự không thích hợp báo cáo nghi ngờ trong lòng theo sự thật, sau đó không nghi ngờ gì sẽ bị quy tội thông đồng lõa với người khác ám sát hoàng thượng, tội càng thêm tội.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play