Nhất Nặc gãi gãi đầu: “Học nghệ của ta còn rất thấp, không hiểu lắm về nó. Vẫn là nên chờ ta viết một bức thư cho sư phụ của ta, nhờ các trưởng bối của bà ấy giải đáp các thắc mắc”
“Vậy ngươi có thể giải được thuật quỷ che mắt người này không?
“Việc này thật ra không khó. Lấy ba giọt nước mắt của trâu và một giọt nước trên lá liễu, sau đó bôi lên mí mắt của nàng †a thì lập tức có thể nhìn thấy ánh sáng. Nhưng mà ta luôn cảm thấy đôi mắt của nàng ta không đơn giản như vậy, tốt hơn hết là không nên hành sự lỗ mãng, cứ chờ sau khi sư phụ của ta trả lời thì phá giải cũng không muộn”
Lãnh Băng Cơ thật sự là không quá vội, nàng vẫn chưa suy nghĩ xong, nàng cũng không quan tâm đến cái chuyện vớ vẩn này đâu.
“Chỉ cân không phải là pháp thuật có ý hại người thì không cần phải vội vàng. Nếu không sẽ để lại một tai họa ngầm ở bên người, trong lòng sẽ luôn lo lắng, đề phòng, cảm thấy không an ổn”
“Thật ra Nhất Nặc có một cách, chỉ cần làm phép ở trên người Vương phi nương nương thì sẽ bảo vệ người không bị Linh bà ám hại, có thể kê cao gối mà ngủ. Nếu bà ta muốn dùng phép với người thì bà ta sẽ bị phản phệ. Ta cũng có thể lập tức theo manh mối này để tìm ra tung tích của bà ta”
Làm phép ở trên người mình? Nghe thì có vẻ rất hấp dẫn, nhưng mà đối với những nữ nhân sử dụng tà thuật này, Lãnh Băng Cơ nàng không thể nào yên tâm giao bản thân vào tay của bọn họ. Tuy rằng Nhất Nặc này chỉ là một cô bé không rành chuyện đời, nhưng có thể khiến Thánh Nữ giáo phái xuất hiện để đảm đương một phía, như vậy còn có thể khiến cho người khác xem thường sao?
Lãnh Băng Cơ cũng không thèm nghĩ mà lập tức từ chối: “Không cần thiết, trên người ta có bùa hộ mệnh của một vị cao nhân tặng, Linh bà không thể làm gì ta”
Nàng vừa định hỏi về chuyện của Linh bà thì Nhi Nhi đã nhễ nhại mồ hôi mà chạy đến đây.
truyện đam mỹ“Tiểu thư, đã tìm được người rồi, có chuyện không hay!”
“Làm sao vậy? Minh Nguyệt đâu?”
Nhi Nhi thở hổn hển: “Tam tiểu thư nàng, nàng sắp đánh nhau với Nhị tiểu thư rồi!”
Đánh nhau?
Lãnh Băng Cơ có chút đau đầu, tính tình của Lãnh Minh Nguyệt này thật là, chạy đến trêu chọc Lãnh Băng Nguyệt làm cái gì?
Lãnh Băng Nguyệt bây giờ đang tập trung vào việc dưỡng thai, miệng lưỡi của nàng ta sắc bén, nếu như khiến cho Lãnh Băng Nguyệt tức giận thì còn nếm được trái ngọt nữa sao?
Na Trát Nhất Nặc rất có mắt nhìn mà xin cáo từ.
Lãnh Băng Cơ sai người đưa nàng ta ra khỏi phủ, sau đó nàng vội vàng đi đến Tử Đằng tiểu trúc.
Người còn chưa đi tới thì đã nghe được tiếng chửi bới thậm tệ từ phía Tử Đẳng tiểu trúc trước mặt.
Lãnh Băng Nguyệt: “Ngươi và Tiết di nương chỉ biết nịnh bợ, thật là rất lợi hại. Suốt ngày cứ đại tỷ này đại tỷ nọ, sao trước kia không thấy ngươi hạ mình như thế. Chỉ tiếc là lân nịnh bợ này đã sai chỗ rồi, phong thủy luôn thay đổi, ai biết được trong tương lai Kỳ vương phủ sẽ thuộc về ai đâu”
Lãnh Minh Nguyệt: “Phi, một Trắc phi như tỷ mới là đồ đuôi thỏ, Phong Vương gia lại không thích tỷ, nghĩ rằng mang thai thì ghê gớm lắm sao? Chỉ giống như chó điên cắn loạn nhau, dám không để đại tỷ vào trong mắt”
“Để tỷ ấy vào trong mắt?” Lãnh Thanh Nguyệt hừ nhẹ: “Tỷ ấy là cái thá gì?
Lãnh Minh Nguyệt xắn tay áo lên: “Xem ta xé miệng tỷ như thế nào!”
“Chó mái! Lãnh Băng Cơ sử dụng thủ đoạn đê tiện để đưa người vào trong lòng của Hạo Vương gia, người còn mang ơn đội nghĩ đối với tỷ ấy sao? Ngươi vẫn chưa được làm Trắc phi mà cũng dám diễu võ dương oai ở trước mặt ta. Người đụng vào ta thử xem?”
Lãnh Băng Nguyệt khế nhếch mép, sau đó cúi xuống ôm bụng “Ai da” Kêu to: “Hình như ta bị động thai khí, ngươi có muốn ta phái người đi đến Hạo Vương phủ báo một tiếng, để cho Hạo Vương gia quản giáo cho kỷ Trắc phi này của ngài ấy không?”
Đây rõ ràng chính là giả bộ, Lãnh Minh Nguyệt tức giận đến mức dậm chân.
Lãnh Băng Cơ lên tiếng: “Để ta xem cho muội”
Lãnh Minh Nguyệt quay mặt lại, lập tức tức giận nói: “Đại tỷ, tỷ đã tới, Lãnh Băng Nguyệt này quả thật là vô pháp vô thiên. Tỷ ấy vẫn luôn ở sau lưng bôi nhọ tỷ, nói xấu tỷ, muội thật sự là rất tức giận”