Diệp Vô Phong cũng không ngờ đến là Bạch Nhạn Phi cũng muốn đến Xuân Thành, không phải đúng lúc tiện đường sao?
Có Bạch Nhạn Phi đi cùng, ít nhất trên đường đi có một người chăm sóc.
Hơn nữa nếu như có thể lợi dụng được mối quan hệ của Bạch Nhạn Phi thì có lẽ tiến vào nhà họ Nguyên sẽ càng thêm dễ dàng hơn, mà bây giờ người nhà họ Nguyên vẫn chưa biết anh muốn giành lấy « Vạn Sơn Hồng Biến », cho nên bây giờ sẽ có rất ít sự đề phòng với anh.
Hơn nữa anh cũng biết, trên thực tế đến cuối cùng anh cũng sẽ không cho thấy mục đích của mình.
Dù sao có Cục Hồng Thuẫn và nhà nước giúp đỡ, công ty Hoa Cường ở Liêu Tây muốn mở rộng thị trường cũng vô cùng dễ dàng.
Ít nhất một số hạng mục của nhà nước có thể dứt khoát nhận hết, Liêu Tây so với Liêu Đông cũng có phần không giống, nhưng mọi chuyện cần thiết phải nằm trong lòng bàn tay của Âu Dương Lôi.
Chỉ có điều Diệp Vô Phong tính toán để Lâm Thu Âm ở lại Liêu Đông, bởi vì cục diện ở Liêu Đông đã ổn định lại, dù sao cũng an toàn rất nhiều.
Mà nếu ở Liêu Tây, một khi người nhà họ Nguyên đối mặt với anh, nhất định sẽ phái ra một số sát thủ tới đối phó anh.
Là một gia tộc vô cùng cười đại đều sẽ có lớp vải lót bề ngoài, trong gia tộc có người nở mày nở mặt là bình thường, nhưng nói tóm lại có một chút chuyện bẩn thỉu thì vẫn cần người đến xử lý.
Cho nên nhất định nhà họ Nguyên cũng sẽ có người làm như vậy.
Diệp Vô Phong dự định mang tổ chức của công ty Hoa Cường tiến về phía trước.
Mà tổ chức này cũng không cần quá nhiều người, nhưng yêu cầu đối với mỗi người là vô cùng cao, bọn họ cần hoàn toàn cắm rễ của công ty Hoa Cường ở khu vực Liêu Tây.
Loại chuyện này không phải cứ nói là làm được luôn.
Cần hiểu được toàn bộ cách vận hành của thị trường, cũng cần phải có bộ não vô cùng linh hoạt mới giữ được công ty Hoa Cường ở Liêu Tây.
Đương nhiên thông qua quan hệ với Cục Hồng Thuẫn nhưng trên thực tế phương diện này về phía nhà nước sẽ có sự chiếu cố đặc thù.
Qua mấy ngày cùng rừng thư âm đại biểu, Diệp Vô Phong vào chỗ lấy xe Bạch Nhạn Phi chạy về phía Liêu Tây.
Những nhóm kia của công ty Hoa Cường là Lâm Thu Âm tự mình chọn lựa, mỗi một người đều là phần tử tinh anh của công ty Hoa Cường, cũng có xe đưa bọn họ đến vị trí đã hẹn ở Liêu Tây.
Trên xe, Diệp Vô Phong có chút tò mò hỏi: "Chắc hẳn người bạn học kia của cô có quan hệ rất tốt với cô, dù sao ngàn dặm xa xôi đến Liêu Tây cũng chỉ vì đến tham gia hôn lễ của cô ấy."
Bạch Nhạn Phi gật đầu: "Là bạn đại học, thế nhưng hoàn cảnh của cô ấy vô cùng phức tạp, cho nên tôi muốn đi cũng là vì biết trong hôn lễ của cô ấy có thể sẽ xảy ra chút vấn đề, sẽ bị người ta bắt nạt."
Sau khi Diệp Vô Phong nghe xong có hơi nghi hoặc một chút.
Bạch Nhạn Phi lắc đầu: "Được rồi, bây giờ tôi nói cũng không rõ ràng được, dù sao nhà trai kia cũng không phải là thật lòng thật dạ, mà nhân phẩm lại cũng không có gì đặc biệt, ban đầu lúc học đại học tôi có gặp qua anh ta, là thằng đàn ông cặn bã."
Diệp Vô Phong hỏi: "Nếu là như vậy, dứt khoát tách bọn họ ra là tốt rồi, chắc hẳn người bạn học kia của cô cũng không phải là đồ đần thì mới có thể làm bạn đại học với cô."
Bạch Nhạn Phi cũng không có cách nào: "Vậy anh không biết rồi, sau khi người phụ nữ yêu đương, đầu óc vốn không rõ ràng, cũng không còn lý trí, nhất là bây giờ sau khi hoàn toàn phó thác tình cảm lên người đàn ông kia, hơn nữa cho dù trải qua cuộc sống không tốt, cũng muốn giống như là..."
Bạch Nhạn Phi không nói tiếp, bởi vì sau khi cô ấy nhớ tới bạn học của mình lại có chút tức giận.
Loại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép được khiến cho cô ấy chỉ muốn đánh cho bạn học của mình một trận, nếu như đánh một trận có thể khiến cho bạn học của mình tỉnh táo lại.
Diệp Vô Phong chỉ tò mò hỏi một câu, cũng không biết được tường tận hoàn cảnh của bạn học Bạch Nhạn Phi, mà chuyện này cũng không có liên quan đến chuyện của anh, anh chỉ muốn cho công ty Hoa Cường phát triển, sau khi vào được Liêu Tây mở rộng thị trường, đến lúc đó sau khu cục diện ổn định một chút thì bảo Lâm Thu Âm vào ở Liêu Tây.
Bạch Nhạn Phi có chút nghi hoặc nhìn Diệp Vô Phong: "Vậy còn anh? Anh đến Liêu Tây đề làm gì?"
Diệp Vô Phong có chút ngượng ngùng cười: "Cũng không có chuyện gì, vào lúc này công ty Hoa Cường đã ổn định ở Liêu Tây, bước kế tiếp tôi dự định muốn mở rộng ở Xuân Thành Liêu Tây."
Bạch Nhạn Phi vẫn luôn biết tình trạng của công ty Hoa Cường, đương sau khi nghe nói điểm này, mắt lập tức mở to: "Công ty Hoa Thanh mới tiến vào Liêu Đông thởi gian không bao lâu? Ngay cả những sản nghiệp kia ở Liêu Đông các người vẫn chưa có tiêu hóa xong? Đã bắt đầu muốn tiến vào Liêu Tây rồi?"
"Đúng vậy, có gì kỳ lạ sao?"
Bạch Nhạn Phi thấy Diệp Vô Phong hỏi lại, ngược lại lại cảm thấy mình không hiểu thị trường của Hoa Hạ.
Tạm thời cô ấy cũng nghẹn lời, đúng là không có gì kỳ lạ, dựa theo cách nhìn của Diệp Vô Phong, hiện tại Liêu Đông đã ổn định lại, công ty Hoa Cường muốn nuốt bao nhiêu thứ thì phải nhìn vào Lâm Thu Âm của bọn họ.
Thế nhưng dù vậy công ty Hoa Cường mới bắt đầu tiến vào Liêu Đông, lúc này mới trôi qua bao lâu mà nói muốn mở rộng thị trường ở Liêu Tây.
Đây tuyệt đối là đang nói đùa, ở trong ý nghĩ của cô ấy dường như Hoa Hạ không có bao nhiêu xí nghiệp mà dám làm như vậy.
Thượng Đạt có thể coi là một, mà loại tình trạng nhận được đầu tư bỏ vốn ngay sau đó lập tức mở rộng, nhưng Thượng Đạt chính là xí nghiệp số một cả nước.
Nhưng lúc này thiết bị của công ty Hoa Cường ở Hoa Hạ vẫn kém hơn một chút.
Cho nên đi theo khuôn mẫu của xí nghiệp Thượng Đạt khẳng định là không được.
Điểm này Bạch Nhạn Phi cảm thấy chắc hẳn Diệp Vô Phong cũng biết đến, nếu đã biết vì sao lại còn làm như vậy, trong này tồn tại sự nguy hiểm thật sự là quá cao?
Cuối cùng cô ấy chỉ lắc đầu: "Không có gì là kỳ lạ, có thể là chính tôi không theo kịp được bước chân của thời đại, tôi vẫn luôn cho rằng sau khi anh chiếm được Liêu Đông thì sẽ tiêu hóa miếng bánh gato Liêu Đông này trước rồi lại nói."
Diệp Vô Phong mỉm cười "Kỳ thật ngay từ đầu tôi cũng nghĩ như vậy, thế nhưng sau đó cảm thấy làm như vậy thì tốc độ quá chậm, không phù hợp với lý tưởng muốn mở rộng của tôi."
Bạch Nhạn Phi chỉ có thể tiếp nhận những chuyện mà Diệp Vô Phong nói.
Sau khi đến Liêu Tây, Bạch Nhạn Phi nhìn điện thoại một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Vô Phong: "Chờ một chút rồi cũng nhau ăn một bữa cơm, có khả năng sau khi anh gặp bạn học của tôi thì sẽ biết vì sao lúc ở trên xe tôi lại có những cảm xúc kia."
Diệp Vô Phong cũng thể hiện sự tò mò đối với người bạn học này của cô ấy, suy nghĩ dường như hôm nay mình cũng không có chuyện gì làm, thế nên đồng ý.
Quyết định chỗ ăn cơm ở khách sạn Tư Nặc Liêu Tây, muốn đặt một bàn, Bạch Nhạn Phi đi vào cổng khách sạn Tư Nặc thì thấy được một người phụ nữ có chút gầy yếu đang đứng ở trong gió đợi cô ấy.
Bạch Nhạn Phi xuống xe, Diệp Vô Phong ở phía sau lưng cô ấy, mà người phụ nữ ăn mạc có chút phong phanh lại cười vui vẻ đi lên trước.
Cô ấy đi đến trước mặt Bạch Nhạn Phi, tặng cho Bạch Nhạn Phi một cái ôm thật lớn.
Sau đó có chút giật mình nhìn Diệp Vô Phong: "Phi Phi, đây là cậu đã tìm được nửa kia trong số mệnh của cậu?"
Bạch Nhạn Phi hơi đỏ mặt: "Cậu nói bậy bạ gì đó, đây là chủ tịch Diệp của công ty Hoa Cường, chúng mình chỉ là cùng tiện đường đến đây, mình mời anh ấy ăn cơm."
Cô ấy tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác: "Nhưng lần này mình muốn mượn hoa hiến phật, cậu cũng đứng trách mình."
Người phụ nữ nhanh chóng lắc đầu: "Chỉ cần là bạn của cậu, đến nhiều hay ít mình cũng sẽ chiêu đãi ổn thỏa tương xứng."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT