Vừa nghe câu hỏi tỏ ý chọc tức của Vân Trình thì ông Triết Lập đã giận còn thêm giận, mạnh miệng nói.
- Sợ? Làm gì phải sợ?
Vân Trình vẫn ngồi đấy nhẹ nhàng nhâm nhi ly trà của mình, môi nhếch lên tạo nụ cười khinh bỉ rồi nói tiếp.
- Không sợ sao? Không biết nếu Bạch tổng đến đây thì sẽ thế nào nhỉ?
Thẩm Kiều nghe chồng mình nói thế liền lên tiếng nói giúp Triệu Triết Lập.
- Vân Trình! Ông làm sao thế? Bạch Thiên Hàn làm gì mà đến đây! Vả lại Triệu Vân Y, mày định dọa ba mày đó à? Con với chả cái, đối xử với ba vậy mà xem được à?
Vân Trình định lên tiếng nhưng Vân Y đã đưa mắt về phía cậu mình lắc đầu tỏ ý bảo để cô nói. Sau đó cô lại hướng đôi mắt của mình về phía Thẩm Kiều, tặng cho bà ta nụ cười nửa miệng.
- Mợ nói thế nào? Dọa? Tôi nào dám dọa ba mình, chỉ là... Nói sự thật thôi!
Lục Hạ thấy vậy cũng lên tiếng góp vui.
- Mợ Kiều à? Mợ bênh vực chú Lập như vậy... Không biết có ý gì đây... Hay là hai người có...
Lục Hạ chưa nói hết câu đã bị Thẩm Kiều lấp bấp cắt ngang.
- Dương Lục Hạ! Mày nói vậy là có ý gì? Ý mày nói tao với Triệu Triết Lập có quan hệ mờ ám à?