Sau khi tiến vào bên trong đài luận võ, Lãnh Nguyệt Tâm bắt được một dãy số, sau đó dựa theo vị trí như trong dãy số đi qua, Đông Phương Ẩn còn lại là hướng tới đài quan sát đặc thù bên trên đi tới.

Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt nhìn nhìn xung quanh, lại không có nhìn thấy Tiêu Lương Sinh, không chỉ không nhìn thấy hắn, liền ngay cả Lạc Ảnh cũng đều không đến, nàng không khỏi có chút nghi hoặc.

Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, Lãnh Nguyệt Tâm vẫn là một mặt vô cảm ngồi ở đó, chờ đợi thời điểm mình lên đài.

Thực mau, tỷ thí liền bắt đầu, trận tỷ thí hôm nay so với hôm qua càng thêm tàn khốc, rất nhiều người đều là cố gắng kiên trì đến phút cuối, nhưng cũng có trường hợp cực kỳ tàn nhẫn.

Rất nhanh liền tới thứ tự của Lãnh Nguyệt Tâm.

Nghe trọng tài hô lên số thứ tự của mình, Lãnh Nguyệt Tâm đứng lên, cùng thời gian, một nam tử dung mạo thanh tú cũng đứng lên, hướng tới võ đài thi đấu mà đến.

Thờ điểm nhìn đến người nọ, Lãnh Nguyệt Tâm khóe miệng vừa kép, có chút không biết nói gì.

Vừa mới lúc nãy Diệp Nhu đến tìm nàng, mong nàng có thể thủ hạ lưu tình với Lãnh Thiên Thần, vốn tưởng rằng sẽ không đối chiến với Lãnh Thiên Thần, không nghĩ tới thật đúng là hắn a!

Lãnh Thiên Thần cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới sẽ cùng Lãnh Nguyệt Tâm đối chiến.

Không chỉ riêng bọn họ ngoài ý muốn, liền sắc mặt của Lãnh Lâm cũng đều có chút cổ quái, những quan viên khác dường như là bày ra vẻ mặt đang xem kịch vui.

Ai ai cũng đều biết, hôm qua Lãnh Nguyệt Tâm đã đem Lãnh Yên Nhiên làm cho người không ra người, quỷ không ra quỷ. Liệu rằng hôm nay lục thiếu gia Lãnh gia này có thể trở thành Lãnh Yên Nhiên thứ hai hay không!

Nếu không phải số thứ tự thi đấu này là người phụ trách phát, Lãnh Lâm sẽ cho rằng có người cố ý an bài như vậy.

Trên thực tế, Lãnh Lâm không biết rằng, chuyện này chính là có người cố ý an bài….

Sau khi tới đài tỷ thí, Lãnh Thiên Thần cười cười, lộ ra hàm răng trắng, nói: “Tam tỷ, lưỡi dao gió hôm qua của tỷ rất lợi hại, thực mong chờ có thể cùng ngươi đối chiến.”

Lãnh Nguyệt Tâm chỉ cảm thấy trên đầu có một đàn quạ đen bay qua “quạ…quạ…quạ…”, ngữ khí cổ quái nói: “Thật ra ta không mong chờ cùng ngươi đối chiến.”

“Vì cái gì a?” Lãnh Thiên Thần không biết vì sao Lãnh Nguyệt Tâm lại nói như vậy, có chút khó hiểu hỏi.

Không chờ Lãnh Nguyệt Tâm trả lời, Lãnh Thiên Thần tiếp tục nói: “Tam tỷ yên tâm, ta sẽ không làm ngươi bị thương đâu!”

Lãnh Nguyệt Tâm có chút không biết nói gì, đây chính là điều nàng phải lo lắng….

Phất phất tay, Lãnh Nguyệt Tâm không có nhiều lời, liền hướng tới đài tỷ thí đi đến.

Lãnh Thiên Thần thấy vậy, cũng đi theo qua, vừa đi một bên vừa hỏi: “Tam tỷ, lưỡi dao gió của tỷ là tu luyện như thế nào mà có thế, có thể nói cho ta hay không, thật là lợi hại a!”

“Tam tỷ, ngươi tu luyện khi nào, ta như thế nào cũng chưa nghe nói qua?”

“Tam tỷ, ngươi trả lời ta đi!”

Thời điểm Lãnh Thiên Thần nói ra câu cuối, Lãnh Nguyệt Tâm vừa vặn đi lên võ đài, xoay người, nhìn Lãnh Thiên Thần còn đang dừng lại ở trên cầu thang nói: “Lãnh Thiên Thần, ngươi là tới hỏi ta, hay là tới luận võ?”

Bị Lãnh Nguyệt Tâm rống như vậy, Lãnh Thiên Thần sờ sờ cái mũi, “Tới luận võ….!”

Tam tỷ trở nên hung dữ như vậy từ khi nào a?

Lãnh Nguyệt Tâm nhìn nhìn hắn, không thể không nói, Lãnh Lâm đem hắn baroo hộ thực tốt, cũng là vì Diệp Nhu cùng mấy di nương khác không giống nhau, nàng từ trước đến nay không bao giờ cùng các di nương khác tranh đấu, chỉ là một lòng bảo hộ nhi tử của mình.

Trên đài luận võ, Lãnh Nguyệt Tâm lấy ra một phen trường kiếm từ bên trong nhẫn huyết ngọc, trường kiếm kia chính là đêm qua Lạc Ảnh đưa cho nàng.

Nhìn đến Lãnh Nguyệt Tâm lấy ra vũ khí, Lãnh Thiên thần cũng lấy ra vũ khí.

“Thiên Thần.” Lãnh Nguyệt Tâm nhìn hắn nói: “Xuất ra toàn lực nhanh một chút, nếu không thì, ta sẽ rất mệt.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play