Có chăng cũng chỉ là những người chủ sự sự hiện tại của Trần gia, vị kia bác cả nghĩ đến Trần gia tương lai, mới tìm cách muốn hắn trở lại mà thôi.
‘Hừ! Một đám người lợi ích tối thượng vô tình vô nghĩa nhân vật!’ Trần Vân Thanh trong lòng thầm hận không thôi.
Nghĩ đến trước đây, đám người Trần gia kia là không thèm nhìn lấy Trần Vân Thanh hắn một cái, nhưng giờ đây, khi mà bên kia Trần gia đời thứ ba đã không có người có thể nâng lên được Trần gia đại tộc, liền là muốn Trần Vân Thanh hắn quay về, chấn hưng gia tộc, thế gian này làm gì có chuyện tốt đẹp đến như thế.
Còn cái này Lão già Lê Hữu Tài nữa, người mà biết rõ hiện tại Trần Vân Thanh hắn bất phàm, ngoài số ít người tại Quân Tổ kia ra, cũng chỉ có Lê Hữu Tài tôn này vừa là thầy vừa là bạn của hắn mới biết được nhiều tin tức. Nếu như không phải ông ta đem thành tựu hiện tại của hắn nói cho Trần gia đám người biết, với ánh mắt cao vời vợi của đám người Trần gia kia, làm sao có thể chú ý đến một tên hắc đạo tiểu lâu la như Trần Vân Thanh hắn đây.
“Vân Thanh a! Ngươi dù sao cũng là Trần gia người, trong máu của ngươi chính là chảy Trần gia máu, đây là sự thật không thể nào phủ nhận được!” Bị vạch trần sự thật, Lê Hữu Tài rất là không có ý tứ, xấu hổ lên tiếng khuyên một cái.
Đưa phật phải đưa đến tây thiên, đã nhận lời của người ta, hắn đây không thể nào đứt gánh giữa đường được.
Đúng như Trần Vân Thanh này lời nói, Lê Hữu Tài chính là vì được sự ủy thác của Trần gia gia chủ hiện tại, vị kia Phó Thủ Tướng mới đến nơi này làm thuyết khách.
Đời thứ ba của Trần gia hiện tại đúng là không người thật sự, đệ tử tuy đông, nhưng thường chỉ là dạng giá áo túi cơm, thành tựu lớn nhất là con của vị Trần gia chủ kia hiện tại cũng chỉ là đang làm một cái Phó Chủ Tịch Huyện tại một cái Huyện nghèo Sài Thành nơi này, nhưng y là đã gần ba mươi lăm tuổi, cơ hội bay lên là rất ít.
Trong khi cái này Trần Vân Thanh, không nói những thân phận khác, chỉ nói đến y thuật thông thiên của y hiện tại còn trên cả Lê Hữu Tài hắn đây, cũng là đã quá đủ để Trần gia tiếp tục hưng thịnh thêm mấy chục năm nữa rồi.
Nói thật như hắn là người đứng đầu Trần gia mà nói, cũng sẽ tận mọi biện pháp để Trần Vân Thanh hồi trở lại Trần gia.
Đáng lý với quan hệ thân cận của hắn cùng Trần Vân Thanh hiện tại, sẽ không có đi thay Trần gia đi làm thuyết khách công việc này, nhưng Lê gia hắn bao đời nay vốn là quân y xuất thân, có nhiều dây mơ rễ má với lại quân đội một phía. Mà Trần gia trong quân lại có rất lớn lực ảnh hưởng.
Không những vậy, hắn đây cũng nhận không ít chỗ tốt từ Trần gia vị Phó Thủ Tướng kia, đã nhận quà của người ta, cả nhân sâm rừng mấy chục năm tuổi hắn cũng đã để vào trong túi.
Lê Hữu Tài hắn ăn đến đầy bụng rồi, không thể nào không ra tay xuất lực cho được.
“Vân Thanh a! Ngươi năm xưa là đã hiểu lầm Trần Lão rồi!” Lê Hữu Tài nhìn Trần Vân Thanh gương mặt không hề có một chút cảm xúc, liền là cũng suy đoán được đây có lẽ phần lớn là do Trần Vân Thanh còn canh cánh chuyện năm xưa Trần Lão cho người đánh hắn ra bên ngoài đại viện.
Có điều Trần Vân Thanh không có biết, năm xưa y đến đúng vào lúc Trần Lão nghe nói bên kia đám Hoa Quốc lại chuẩn bị hành động xâm phạm Nam Việt Quốc chủ quyền lãnh thổ trên biển thêm một lần nữa, nên ngài ấy là vô cùng nóng giận, đúng lúc Trần Vân Thanh đi vào, liền là bị họa lây.
Thật sự ra sau khi cho người đánh Trần Vân Thanh ra bên ngoài phòng, Trần Lão liền là đã hối hận, nhất là nghe được Trần Vân Thanh dẫn mẹ rời đi Trần gia, Trần Lão liền là hối hận càng sâu.
Nhưng mà vì tính cách có chút cố chấp của mình, Trần Lão là không thể nhận sai, chạy đến nơi này mời Trần Vân Thanh trở về cho được.
Những chuyện này là do Lê Hữu Tài hắn sau một lần thăm khám cho Trần Lão, cùng ngài ấy tâm sự, cho nên mới hiểu được đến.
Trong số đời thứ ba Trần gia, Trần Lão chính là xem trọng nhất cái này Trần Vân Thanh, khi nghe Trần Vân Thanh có hứng thú với lại Y Học một môn, Trần Lão chính là có ý nhờ Lê Hữu Tài hắn đến dạy bảo Trần Vân Thanh một hai. Chính vì như thế hắn mới để cái này Trần Vân Thanh bên mình, còn là dốc túi truyền thụ Lê gia y thuật, như không mà nói, một người khác họ như Trần Vân Thanh muốn học y thuật Lê gia bọn họ, chuyện này là không thể nào xảy ra.
“Hiểu lầm cũng được, cố ý cũng không có sao. Trần Vân Thanh ta đời này sẽ không trở lại Trần gia!” Trần Vân Thanh đưa mắt nhìn về phương xa, rất có nhiều phức tạp tâm tình.
Nghe Lê Hữu Tài lời nói, hắn cũng hiểu được mình phần lớn là đã trách nhầm Trần Lão năm xưa một chuyện, có điều nghĩ đến đám người tư lợi Trần gia, còn là mẹ của hắn u uất trước khi chết, hắn là sẽ không có trở lại Trần gia nơi kia.
Thực ra tình cảnh như hiện tại cũng rất là tốt, hắn có cơ nghiệp của mình, có người mà mình thương yêu, thi thoảng làm một ít nhiệm vụ vì nước vì dân.
Như Trần gia sau này có cái gì nguy cơ, hắn liền là ra tay trợ giúp một chút là được rồi, không nhất thiết phải là đi trở lại nơi kia, một khi hắn trở lại, đám anh chị em của hắn chắc chắn là sẽ rất là khó xử đây.
“Vân Thanh a! Lần này ta đến nơi này là có chuyện muốn nhờ ngươi xuất thủ!”
Điểm đến là dừng, Lê Hữu Tài biết không thể nào mà ép Trần Vân Thanh quá mức được, như hiện tại đã là rất tốt, chờ thêm một thời gian, thêm một ít công phu, hắn tin Trần Vân Thanh sẽ hồi tâm chuyển ý.
“Giúp đỡ! Với bản lĩnh của Lê Lão ông hiện tại, còn có chuyện gì cần đến một tên hắc đạo nho nhỏ như ta đây ra tay!” Lê Hữu Tài không có nhắc đến Trần gia một chuyện nữa, Trần Vân Thanh cũng là thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn là nỗi lên vui đùa tâm tư đến.
Diệu thủ Thần Y, quan hệ rộng lớn, nhân mạch đông đảo, như Lê Hữu Tài muốn làm một chuyện gì mà nói, chỉ cần động chút miệng là được, có biết bao nhiêu người sẽ vì tôn này đại thần đi làm việc.
Thậm chí ngoại quốc vô số chính trị gia, phú hào, cũng là nguyện ý vì Lê Hữu Tài làm việc, Trần Vân Thanh hắn xem ra, trên đời này ngoài tạo phản lên làm tổng thống ra, không có cái chuyện gì có thể làm khó được Lê Hữu Tài.
Cũng không biết là y đang gặp vấn đề gì khó khăn, cần đến Trần Vân Thanh hắn ra tay đây, hắn cũng là rất muốn biết a.
“Ta hiện tại đang gặp phải một ca bệnh nhân rất khó, muốn nhờ ngươi ra tay một lần!” Lê Hữu Tài lần này rất là nghiêm túc lên tiếng nói nhỏ.
Y thuật của hắn được bên ngoài truyền tụng rất là thần kỳ, nhưng là hắn biết, những tài năng của mình ở nơi nào, những cái bình thường bệnh hay cao hơn một chút là nghi nan tạp chứng Lê Hữu Tài hắn có thể ra tay chữa khỏi.
Nhưng để nói có thể trị được ung thư hay người chỉ còn một hơi thở liền chết đi, Lê Hữu Tài hắn còn không có cái bản lĩnh đó, chỉ có tổ tiên của hắn Lê Hữu Trác năm xưa trùng sinh, may ra mới có được cái kia bản lãnh.
Sở dĩ bên ngoài truyền lưu đưa hắn lên mây như là Lê Thần Y hay Diêm Vương Sầu một loạt danh hiệu, chẳng qua là dựa vào cái này Trần Vân Thanh ban tặng cho.
Tên này trước đây thường hóa trang đi theo làm một cái trợ thủ, nhưng thực tế người mà ra tay cứu người chết sống lại, các đại tạp chứng, toàn là do cái này Trần Vân Thanh làm ra cả, hắn chỉ đứng sau màn nhận hết hào quang mà thiên hạ ban cho.
Quan hệ của hắn cùng Trần Vân Thanh này giống như là Conan cùng Mori trong một cuốn tiểu thuyết mà hắn từng xem qua một dạng, hắn như Mori kia, là một thám tử gà mơ, trong khi thiên tài phá án thật sự, lại là cái tên thám tử thiên tài Conan trong bộ lốt trẻ con bảy tuổi kia.
“Đối phương là người như thế nào?” Trần Vân Thanh trầm ngâm một chút, sau đó lên tiếng hỏi.
Tài học của hắn, phần lớn là do Lê Hữu Tài truyền thụ, còn lại là từ các thư tịch y học cổ truyền của Trung cùng Nam, qua một đại cơ duyên, nên mới có thể có thành tựu vượt mặt Lê Hữu Tài như hiện tại.
Nhưng mà để nói Lê Hữu Tài là một vị lang y vô dụng thì lại là mười phần sai, y thuật của ông ta là rất cao, nhất là về trung y một đạo, có thể đạt đến tầm của những đại tông sư bên Hoa Quốc kia, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút.
Như không mà nói, trước đây không có hắn làm sao Lê Hữu Tài có thể được các vị đại quan của Nam Việt Quốc, cùng là Chủ Tịch tán dương để y làm thủ tịch ngự y chuyên thăm khám cho các lãnh đạo đứng đầu cho được.0
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT