Yêu Giả ngũ trọng hậu kỳ Trần An nghe Trần Phú ra lệnh cho bọn họ xông lên diệt Trần Vân Thanh, liền là không cần tham khảo ý kiến của những người khác, lắc đầu cự tuyệt Trần Phú rất là dứt khoát.
Diệt Trần Vân Thanh, đừng có nói đùa, vừa rồi trận chiến kia bọn bọ đây cũng đã nhìn thấy qua sự khủng bố của Trần Vân Thanh, ngay cả Trần Phú Yêu Giả lục trọng hậu kỳ, còn nắm trong tay Nhất Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ đã tu luyện đến cảnh giới đại thành còn bị Trần Vân Thanh đánh cho như chó chết, ngay cả của quý của mình cũng liền là không thể nào giữ được.
Như bọn họ đoán không sai, Trần Vân Thanh tên này không phải đột phá Yêu Giả thất trọng thì cũng đã tu luyện thành công một môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đến tiểu thành cảnh giới mất rồi, đây là Yêu Kỹ chỉ có những đại Yêu Giả hậu kỳ kia mới may ra lĩnh ngộ được.
Tính ra thực lực của Trần Vân Thanh hiện tại đã không còn kém cho một cái Yêu Giả thất trọng hậu kỳ như Trần Khánh Ly lão đại của bọn họ là bao, dùng toàn bộ thực lực mà nói, có khi Trần Khánh Ly liền có thể bị diệt cũng nên.
Đồn là Yêu Giả chỉ cần luyện thành một môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đến tiểu thành cảnh giới, liền có thể vượt cấp khiêu chiến Yêu Giả thất trọng không có nói chơi.
Đám người bọn họ đây toàn là Yêu Giả ngũ trọng, liên hợp thực lực lại liền có thể nhẹ nhàng đem Yêu Giả lục trọng hậu kỳ như Trần Phú diệt đi, nhưng là muốn diệt người có thực lực Yêu Giả thất trọng chi cảnh, vậy liền là kém quá xa.
Như tại trong quân doanh, có chiến trận hẳn hoi, liền có thể chống lại được Yêu Giả thất trọng hy vọng, nhưng là hiện tại, chạy đi lên cùng Trần Vân Thanh liều mạng, Trần Phú chính là tấm gương của bọn họ, đám người mình đây cũng liền là không có muốn tuyệt tử tuyệt tôn.
“Ngươi là muốn đem ta diệt đi?” Trần Vân Thanh đi đến cách Trần Phú đám người không đến ba mét khoảng cách, nhìn cái kia Trần Phú, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Trần Vân Thanh hắn hiện tại thực lực chỉ khôi phục lại được bốn đến năm thành, nhưng là dựa vào võ kỹ cường đại cao cấp hơn đối thủ, muốn đem một đám Yêu Giả lục trọng trở xuống như Trần Phú đám người này cấp diệt trừ, đó chỉ là việc dễ như trở bàn tay mà thôi.
Đáng tiếc hiện tại là ban ngày, muốn sát nhân hủy thi mà nói, liền là có chút khó khăn, một khi làm không khéo liền có thể bị Chấp Pháp Đường của Trần gia mời đi uống trà, không chừng cái mạng cũng sẽ mất trong đó luôn.
Nên cái ý nghĩ đem mấy tên này diệt đi có chút không có thực tế, nhưng là chọc giận hắn, hắn không ngại để cho đám người này một bài học khó quên. Nên nhớ Trần gia luật lệ chỉ cấm đệ tử tự tàn sát lẫn nhau, mà không có cấm đệ trình tranh đấu a.
“Cái này..! Trần Vân Thanh.. Đây chỉ là hiểu lầm, ta là không có ý đó!”
Dù trong lòng hận không thể nào đem cái này Trần Vân Thanh ra thiên đao vạn quả, nhưng Trần Phú vẫn là nhẫn nhịn đến, không dám nói những lời cứng rắn với lại Trần Vân Thanh như vừa rồi nữa.
Đối thủ của hắn Trần Vân Thanh không hiểu vì lý do gì một đêm thông suốt, thực lực lại tiến triển khủng bố đến như thế này, vào thời điểm này như cùng Trần Vân Thanh đối cứng, sẽ là không có cái gì lợi ích đến, chỉ có thể chịu thiệt về mình.
Có điều như để Trần Phú hắn bỏ qua chuyện này liền là không thể nào, chờ hắn rời khỏi nơi này, hắn nhất định liền sẽ nghĩ mọi biện pháp, đem Trần Vân Thanh tên khốn kiếp này diệt đi.
“Xẹt!”
“Các ngươi muốn đi đâu!”
“Ực! Vân Thanh sư huynh! Chúng tôi chỉ là phụng mệnh hành sự, mong sư huynh nghĩ đến đồng môn chi tình, bỏ qua cho chúng tôi một lần!”
Trần An đám người là muốn nhân cơ hội Trần Vân Thanh tập trung chú ý vào Trần Phú tên kia, liền là muốn chuồn êm khỏi nơi này, chỉ là có chút đáng tiếc, Trần Vân Thanh người này không cho bọn họ được như ý nguyện đến, không còn cách nào khác, đám người mình chỉ có thể cầu xin tha thứ.
Vốn bọn hắn cũng rất muốn nói mình cùng Trần Phú không liên quan, nhưng nghĩ lại cũng liền là thôi đi, đám người bọn họ đi theo Trần Khánh Ly đã lâu, cũng liền là có ức hiếp qua Trần Vân Thanh người này, hai bên nhìn nhau đã quá quen thuộc rồi, muốn nói không thân quen với lại Trần Phú cùng Trần Khánh Ly cũng khó, những lời này cũng liền sẽ không có người có thể tin tưởng.
Thôi thì thật thà một chút, nghĩ đến đám người mình chỉ là chân chạy, cũng như chưa có từng ra tay quá nặng gì với Trần Vân Thanh, tên này có thể bỏ qua cho bọn họ một lần.
“Để lại tất cả tài nguyên, sau đó liền cút đi!” Trần Vân Thanh ngẫm nghĩ một chút, sau đó nhìn đám người này lên tiếng nói.
Tình cảnh hiện tại của Trần Vân Thanh hắn cũng là khá khó xử, muốn đem đám người này xử lí hết, nhưng dưới thanh thiên bạch nhật, hắn lại không thể.
Còn muốn bỏ qua cho tất cả, hắn đây cũng là không có muốn, đến nơi này muốn sĩ nhục Trần Vân Thanh hắn, chỉ nói vài ba câu không đau không ngứa, liền là muốn hắn bỏ qua, như thế liền không thể nào.
Nghĩ lại hắn cũng đang rất cần tài nguyên tiêu xài, để đám người này dùng tiền tiêu tai là một biện pháp không tồi một chú nào, vừa có thể vãn hồi một chút mặt mũi, cũng vừa có thể có được một ít tiền để mà tiêu xài, nhất cử lưỡng tiện, cớ sao hắn lại không đi làm.
“Các ngươi không có nghe Vân Thanh sư huynh nói gì hay sao? Lập tức lấy hết tài nguyên trong người ra, hiếu kính với lại Vân Thanh sư huynh!” Trần An nghe Trần Vân Thanh nói như thế, liền là nhanh chóng quay lui sau quát mắng những tên còn lại.
“Vâng! Vâng! Chúng tôi lấy ra ngay, lấy ra ngay!” Tiếng quát của Trần An làm cho chín tên kia tỉnh cả người, rất nhanh, dù là trong lòng đau như cắt, đám người mình cũng liền là lấy trong tay tất cả tiền tài, đưa cho Trần An.
Cơ hội khó kiếm được, như để tên sát thần Trần Vân Thanh kia đổi ý, đem bọn họ đánh cho tàn phế như là Trần Phú một dạng, khi đó tiền cũng mất, mà tật cũng sẽ mang a.
“Vân Thanh sư huynh! Nơi đây tổng cộng có năm trăm đồng bạc, mong huynh vui lòng nhận lấy cho!” Trần An thu gom lại tất cả chín người tiền tài, cùng với lại mình nữa tài sản, tổng cộng được năm trăm đồng bạc chi phiếu, liền là cung kính dâng lên cho Trần Vân Thanh.
“Rầm! “
“Năm trăm đồng bạc, như thế nào lại ít đến như vậy?” Nhận năm trăm đồng bạc, Trần Vân Thanh hết sức là bất mãn, một cước xuất ra đánh cho tên cầm đầu Trần An này bay ra cả chục mét, cực độ không hài lòng lên tiếng.
Năm trăm đồng bạc trước đây đối với lại Trần Vân Thanh hắn đúng là con số khá là lớn, có được số tiền này, hắn liền là có thể mua được từ ba đến năm lọ Nội Khí Tán dùng để tu hành. Có điều hiện tại hắn không phải là Trần Vân Thanh trước đây, những việc sau này hắn cần dùng tiền là một con số thiên văn, mấy trăm đồng bạc này chỉ như là mưa bụi.
Hắn cũng là hiểu đến, đám người này rất nhiều là con em tại Chấn Nam Thành Trần gia nơi đây, mà không giống như Trần Vân Thanh hắn, đến từ thôn quê hẻo lánh. Tại Chấn Nam Thành người, ai lại không giàu có đến chảy mỡ, muốn dùng một ít tiền trinh này để qua mắt của hắn, như vậy thì không có cửa đâu.
“Vân Thanh sư huynh, nơi đây ta còn có ba trăm đồng bạc, xin huynh vui lòng nhận lấy cho!”
“Vân Thanh sư huynh! Nơi đây ta là có hai trăm đồng bạc để dành, liền tặng hết cho huynh, mong huynh vui lòng nhận lấy!”
“Vân Thanh sư huynh! Tại nơi đây của ta có bốn lọ Nội Khí Tán, để dành tu luyện, nay hiếu kính cho sư huynh, mong huynh nhận lấy!”
“Vân Thanh sư huynh..! “
Không lâu sau khi nhìn thấy Trần An tiếp bước của Trần Phú bị Trần Vân Thanh đánh cho thừa sống thiếu chết đang nằm đau đớn bên kia, chín người còn lại nơi này thấy như vậy một màn, liền là không ai bảo ai, đem tất cả tiền bạc cùng tài nguyên ẩn giấu tại nơi cẩn mật nhất bên trong y phục của mình, nhanh chóng lấy ra đưa nó cho Trần Vân Thanh, lần này đây bọn họ là không hề có một chút tàng tư tại nơi đây, không một ai muốn tiếp bước đi theo Trần An cùng Trần Phú hai người cả.
“Đem Công Pháp, Yêu Kỹ cùng những khối ngọc mà các ngươi đang mang trên người đưa hết lên đây, sau đó liền có thể rời đi!”
Lần vơ vét này, Trần Vân Thanh có chút hài lòng, tổng cộng gần năm ngàn đồng bạc, cùng hơn chục lọ Nội Khí Tán, số lượng không phải quá nhiều, nhưng so với lại mấy trăm đồng bạc mà Trần An đưa cho hắn trước đây, đúng là nhiều hơn khá nhiều.0
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT