Vài ngày sau, tư tế của bộ lạc bỗng nhiên lên cơn sốt cao, bao nhiêu thuốc cũng không đủ. Đến khi ông ấy tỉnh dậy, cả người đều run bần bật, trước tất cả mọi người tư tế mặt tái xanh -"Thú thần... thú thần, ngài ấy cảnh báo cho ta biết sắp có một người bị loại bệnh lạ truyền nhiễm, sẽ tiêu diệt toàn bộ chúng ta"-
Tộc trưởng vừa nghe xong khuôn mặt liền cứng ngắc, đập tay xuống bàn tập hợp toàn thú nhân và á thú nhân để diệt trừ hậu hoạn. Khi tất cả mọi người đều tập hợp, chỉ có duy nhất gia đình Huyền là chưa xuất hiện. Điều này khiến tộc trưởng rất nghi ngờ, đem người đến nhà Huyền.
•
- "Máu ngươi chỉ có thể kiềm chế độc tính, không thể giải độc. Ngươi ngày nào cũng cho Huyền uống thì bản thân cũng chết thôi"- Phụ mẫu tức giận, lại càng đau lòng nhìn hình dáng thiếu niên mỹ miều mới mấy ngày đã xanh xao, cả khuôn mặt trắng bệch vì thiếu máu.
Sở Ngạn gục đầu bên vai y, cả người đã mơ hồ yếu ớt nhưng vẫn cứng đầu không để dòng máu của mình rời khỏi miệng y -"Hồ ly như ta sống cũng không có ích gì, giúp được y thế nào thì hay thế đó"-
Phụ mẫu cùng phụ thân của Huyền cũng đã nhận được tin, biết rằng con của mình cũng sẽ bị cô lập, không một ai được phép tiếp cận nữa.
- "Tộc trưởng đã đến"- Phụ thân của Huyền xoa vai á thú nhân của mình, để lại rất nhiều thảo dược và đồ ăn cho bọn họ.
Bọn họ đã chính tay làm rào chắn xung quanh nhà của con mình, dù thế nào thì do mình làm thì vẫn yên tâm hơn.
- "Huyền..."- Tộc trưởng ngập ngừng, dù gì phụ thân và Huyền đều là thú nhân mạnh nhất của bộ lạc, huống chi phụ mẫu của y lại có thuật dược tốt nhất. Không thể phủ nhận, một nhà bọn họ có địa vị khá cao trong tộc.
- "Chỉ đến gặp lần cuối trước khi con ta phát bệnh thôi, từ trước cũng đã chẩn đoán được nhưng không ngờ lại bệnh truyền nhiễm thôi"- Phụ mẫu tựa vào vai phụ thân khẽ mím môi.
Một tiếng thút thít trong đám đông khiến mọi người chú ý, Kha hoàn toàn đứng không vững, phải nhờ các á thú nhân đỡ hộ -"Huyền... Huyền không sao phải không? Chắc chắn có cách cứu chữa kia mà..."-
- "Không sợ không có cách chữa, ta chỉ sợ không ai chăm sóc Huyền mà thôi"- Phụ mẫu thở dài, đưa đôi mắt về phía Kha.
Thú nhân rất coi trọng bạn đời của mình, đồng thời có tính chiếm dục rất mạnh. Nếu như thú nhân chết, thì á thú nhân cũng sẽ bồi táng theo. Tuy Kha chưa phải bạn đời của Huyền nhưng nếu như thật sự yêu y sẽ chẳng lưỡng lự như vậy.
- "Kha còn trẻ như vậy, sao có thể đi chết chung với kẻ vô dụng như Huyền chứ"- Lang cười đầy khinh miệt.
Phụ mẫu trợn mắt -"Vô dụng? Kẻ nào thua rồi phải cong mông chạy, còn chơi mưu bẩn kế hèn, ngươi cũng chẳng xứng là thú nhân"-
Lang bị chạm phải vẩy ngược, tức giận đến đỏ mắt, ném quả táo đang cắn dở hướng về phía phụ mẫu của y nhưng ngay lập tức đã bị phụ thân cản lại. Ánh mắt của ông ấy đầy chết chóc, tựa như Lang là một kẻ đã chết khiến không chỉ gã mà mọi người xung quanh đều rợn người. Đừng đùa, phụ thân y đã từng đơn độc tiêu diệt cả một bầy linh cẩu.
- "Việc này đến đây thôi, giải tán"- Tộc trưởng thật sự ở lại một lúc nữa thì sẽ có chuyện mất.
•
Sở Ngạn thấy sắc mặt biến chuyển tốt rồi lại xấu trong lòng không khỏi thở dài. Hắn nghi ngờ bản thân có phải truyền quá nhiều năng lượng cho y hay không.
[Ta đã nói rồi, thứ năng lượng của ngươi rất khó xơi mà không nghe] - Cãi nó thì núi đè, đáng đời.
[Mà ngươi còn định diễn trước mặt phụ mẫu của y bao lâu nữa?] - Lucifer thấy thật tội cho mọi người, bị hắn xoay như chong chóng đấy.
Sở Ngạn nhún vai -"Khi nào vui đủ thì thôi"- Hắn đương nhiên không có ý định bất kính, nhưng cứ nghĩ đến việc vị phụ mẫu kia ép buộc Huyền kết đôi với Kha là muốn cho ông ta hú vía một phen chơi.
Đôi tay nhỏ lại nghịch tóc của Huyền, cười đến híp mắt -"Nhanh tỉnh dậy, chúng ta còn nhiều kịch hay chưa giải quyết mà. Ngươi mà ngủ nữa ta liền bỏ đi đấy"-
Sau hơn mấy ngày, mọi người vẫn xôn xao chuyện của Huyền. Cũng không ít những lời dị nghị dành cho Lang và Kha. Nghe nói bụng cậu ta ngày một to hơn nữa rồi, thậm chí còn để lộ khí tức á thú nhân đã bị đánh dấu..
Mà theo lời thú nhân thì khí tức đó hoàn toàn rất giống của Lang. Các á thú nhân từ hâm mộ chuyển sang khinh bỉ, đối với á thú nhân không chung thủy đều rất đáng khinh...
Phụ mẫu của Huyền một lần cũng chưa đáp lại câu hỏi có tức giận hay không. Chỉ bình thản sắc thuốc, tìm ra thuốc giải cho con. Thật sự chẳng biết Sở Ngạn có thể cứu giúp được bao lâu. Ông không còn nhiều thời gian để lo đến việc của Kha.
- "Ngươi nên nghỉ ngơi đi thôi"- Thú nhân của ông nhíu mày, dùng áo choàng đắp lên người bạn đời của mình.
- "Là ta sai phải không? Nếu như ta không tin tưởng Kha thì Huyền..."- Ông lẩm bẩm mang đầy tội lỗi trách cứ.
- "Huyền không phải đứa có thể ép buộc được"- Phụ thân xoa đầu phụ mẫu, đầy trầm tư.
Tuy ít nói nhưng tâm tư của Huyền còn sâu xa hơn những gì bọn họ nghĩ đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT