Diệp Thiên lấy toàn bộ mọi thứ trong tử phủ của Ẩn sát ra. Chất cao như một đống núi nhỏ, xuất hiện trước mắt mọi người, tạp nham đủ mọi thứ từ linh thạch, pháp khí, vũ kỹ,… linh tinh. Từ trong đó lấy ra một sợi dây chuyền tinh xảo màu trắng bạc, được thiết kế tỉ mỉ đẹp đẽ, hẳn chủ nhân trước của nó là một vị nữ tử. Chỗ còn thiếu là một viên bảo thạch ở chính giữa.

Diệp Thiên lấy ra Huyết Nguyệt bảo thạch bỏ vào chỗ thiếu đó, sợi dây chuyền như sống lại mà phát quang. Không gian xung quang cũng tạo thành dị tượng mà xuất hiện từng tia thất thải cầu vồng làm người nhìn thán phục bởi sự mỹ lệ của nó. Dị tượng mất đi chỉ còn lại sợi dây chuyền trên tay Diệp Thiên. Hiện tại nó như vô số vì sao kết tinh thành sợi dây chuyền, điểm nổi bật là một viên huyết hồng bảo thạch nằm chính giữa, thỉnh thoảng loé lên chút ánh sáng thần bí mê người.

Thanh Thanh nàng nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền mà không chớp mắt, đây là thứ đẹp nhất mà trước giờ nàng nhìn thấy.

Diệp Thiên cũng mỉm cười mà nói: “Đây là Huyết Nguyệt Linh tuy là hậu Thiên Linh bảo nhưng nó cũng là một bảo bối không tệ, dùng để bảo hộ cùng tăng trưởng nguyên thần đáng tiếc linh khí của nó đã mất đi, cần phải từ từ bồi dưỡng lại.”

Linh bảo chia làm hai loại: Hậu Thiên Linh Bảo cùng Tiên Thiên Linh Bảo. Hậu Thiên Linh Bảo chế luyện mà thành, còn Tiên Thiên Linh bảo là thiên địa dưỡng dục trăm vạn năm mới xuất thế. Tiên Thiên Linh Bảo do thiên địa mà sinh đại đạo gia trì uy lực của nó không phải Hậu Thiên Linh bảo có thể so sánh, nhưng cũng không phải tuyệt đối. Có một số tông môn lấy Hậu Thiên Linh bảo trấn áp vận khí chục vạn năm, dùng vô số tâm huyết tài nguyên mà bồi dưỡng Hậu Thiên Linh bảo nên chúng nó cũng không thua kém gì Thiên Thiên Linh bảo. Hoặc binh khí Đại Đế sử dụng, Thiên Thiên Linh bảo hiếm thấy vô cùng, phần nhiều Đại Đế đều không có mà phải dùng Hậu thiên Linh Bảo chuyển hoá thành Đế khí, mà uy lực của Đế Khí thì Tiên Thiên Linh Bảo không thể sánh bằng.

“Nàng tránh xa ta một khoảng, để ta tế luyện lại món linh bảo này.” Vừa nói Diệp Thiên vừa lấy ra một vài loại thần kim cùng thần thạch bắt đầu luyện hoá chúng.

Từng viên thần thạch, thần kim trên tay Diệp Thiên bắt đầu tan chảy thành dòng nước rồi trôi nổi trên không. Hoá thành thành từng viên cầu màu sắc khác nhau, viên thì lấp lánh như thái dương, viên thì xanh thâm thuý như biển cả, có viên như một hắc động mà cắn nuốt ánh sáng. Từng viên cầu hoà tan vào Huyết Nguyệt Linh bảo, tuy thêm một số vật liệu khác nhau vào nhưng Diệp Thiên không làm thay đổi kết cấu cùng hình dáng của nó. Chỉ làm nó càng thần bí đẹp đẽ hơn mà thôi.

Thuận tiện Diệp Thiên đưa vào trong nó một tia hỗn nguyên Tiên khí, cảm nhận được Hỗn Nguyên Tiên khí Linh khí của Huyết Nguyệt linh bảo dần dần hình thành, như một đứa bé bắt đầu đòi ăn. Diệp Thiên cũng mỉm cười mà đưa thêm một vài tia nữa vào.

Xong xuôi Diệp Thiên bắt đầu khắc từng trận pháp phù văn lên trên Huyết Nguyệt Linh bảo, từng trận pháp được Diệp Thiên hoàn thành. Đến trận pháp cuối cùng khắc xong Thiên địa bắt đầu biến đối. Mây đen che trời, hỗn độn sơn hà, nhật nguyệt che thiên,tử khí ba vạn dặm đủ loại dị tượng xuất hiện trên bầu trời.

Kết giới không gian bị các dị tượng làm tan vỡ, Huyết Nguyệt Linh bảo bay giữa không trung. Từng đoá vân kiếp xuất hiện, thiên uy ngập trời.

Cả Thiên Vực những đỉnh cấp cường giả đều cảm nhận được thiên uy.

“Đây là Linh Kiếp, có bảo bối xuất thế.” Từng tên đại năng đang bế quan mà tỉnh dậy, không thiếu những người phá vỡ hư không mà tiến về phía linh kiếp nhìn xem.

Có thể nói đây là lần tụ hội của nhiều đỉnh cấp cường giả nhất trong vòng vài ngàn năm trở lại. Diệp Thiên thấy mình có chút quá tay, đưa tay tiêu huỷ đi thi thể của Ẩn Sát Thánh tử cùng Trấn Tà Quân, tài sản của hai người bọn họ Diệp Thiên chướng mắt lên quăng cho Thiên Dực hổ, tiện nghi cho còn hàng này. Sau đó dùng pháp thuật che đậy sự hiện hữu của Thanh Thanh cùng Thiên dực hổ.

Từng tên đại năng bắt đầu tới gần chỗ linh kiếp, lúc này vân kiếp đã bao phủ mấy trăm dặm trên không đồ sộ kinh người. Bọn hắn không dám tới quá gần sợ bị linh kiếp nhiễm phải mà tan xương nát thịt.

Không thiếu nhưng người quen biết, bắt đầu tới bên cạnh nhau mà bàn tán nói chuyện.

Ở một góc có hai người một gầy một béo đang trò chuyện. Đó là Thanh Vân Tán Nhân cùng Thái Ất Kiếm Tiên.

“Thanh Vân tán nhân, ngươi biết đây là bảo bối gì không.” Người nói là Thái Ất Kiếm tiên, dáng vẻ cao gầy tiên phong đạo cốt. Mặc đạo bào, hông đeo bội kiếm.

“Không biết, ta cũng mới đến.” Người béo trả lời, Thanh Vân tán nhân tướng mạo béo lùn phúc hậu.

Hai người nói chuyện thì linh kiếp bắt đầu đánh xuống Huyết Nguyệt Linh bảo, từng đợt lôi kiếp như huỷ thiên diệt địa giáng xuống, may mắn là Lôi kiếp chỉ tập chung vào Huyết Nguyệt Linh bảo, nếu không bán kính mấy trăm dặm sợ là không còn thứ gì có thể tồn tại.

Chín chín tám mốt đợt lội kiếp đánh xuống, càng về sau càng mạnh bạo hơn, như thiên uy nổi giận, muốn huỷ diệt Huyết Nguyệt Linh bảo. Nhưng Huyết Nguyệt Linh bảo vẫn trơ trơ ra, vững trãi mà ngăn đón Lôi Kiếp.

Chu vi vạn dặm đều nghe được âm thanh chát chúa của lôi kiếp, Tiên Liên tông lão Tửu cùng mấy vị trưởng lão đều nhìn về phía thiên kiếp mà sợ hãi, thán phục.

“ Đây là linh kiếp, linh bảo xuất thế, không biết thứ gì mà có thể điều động linh kiếp kinh khủng như vậy.” Lão Tửu nhìn về mảnh trời bị mây đen che phủ mà thì thầm.

Đến đợt lôi kiếp cuối cùng giáng xuống Huyết Nguyệt Linh bảo vẫn ngăn trở được. Hết lôi kiếp trời quang mây tạnh, từng đợt thiên ân hạ xuống Huyết Nguyệt Linh bảo. Thất sắc tường vân, long lân dị tượng hạ xuống.

Thiên ân Ban thưởng kết thúc Diệp Thiên nhanh tay thu lại Huyết Nguyệt Linh bảo rồi cùng Thanh Thanh, Thiên Dực hổ dịch chuyển về phía Tiên Liên tông.

Từng tên đại năng chuẩn bị cướp đoạt, nhưng chưa kịp hành động Huyết Nguyệt Linh bảo đã biến mất trước mắt bọn họ, mà không để lại manh mối gì.

Sau đó mấy tên chí cường giả không tin tà, dùng đủ loại biện pháp để tìm kiếm nhưng không tìm ra đầu mối gì. Rồi lần lượt phá vỡ không gian ra về.

Lúc này đây Diệp Thiên cùng Thanh Thanh đã ở Tiên Liên tông.

Ở tiểu viện của Diệp Thiên bố trí trận pháp cách âm rồi lấy ra Huyết Nguyệt Linh bảo.

Cầm Huyết Nguyệt Linh bảo trên tay thì có tiếng nói.

“Chủ nhân.” Một giọng nữ non nớt từ Huyết Nguyệt Linh bảo phát ra.

Diệp Thiên cười cười rồi đưa nó cho Thanh Thanh mà nói: ”Hiện Tại nàng mới là chủ nhân của ngươi.” Huyết Nguyệt Linh bảo có một phần khí tức của Diệp Thiên, thấy khí tức quen thuộc nên nhận Diệp Thiên là chủ. Linh khí của Huyết Nguyệt Linh bảo do Lôi kiếp tẩy lễ cùng thiên ân ban thưởng mới có thể hoá hình cùng nói chuyện, bình thường nếu muốn linh khí được như vậy cần hàng ngàn năm mà bồi dưỡng.

Hiện tại linh khí của Huyết Nguyệt Linh Bảo như một trang giấy trắng hoàn toàn không biết gì về thế giới bên ngoài, muốn nó phát triển như thế nào cần chủ nhân phải vẽ từng nét bút lên trên trang giấy trắng đó.

“Cảm tạ sư thúc.”

Thanh Thanh cầm lấy, miệng nở một nụ cười vạn hoa cũng phải kém sắc mà cảm ơn Diệp Thiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play