Do là hôn lễ qua loa cho xong lên lễ đường cũng chỉ trang cực kỳ đơn giản,dán một chút giấy đỏ cùng lồng đèn đỏ mà thôi.

Vào đến thấy một đám khoảng vài chục người đã đợi sẵn ở đó. Khi Diệp Thiên vô tới mọi người đều tập trung ánh mắt vào Diệp Thiên.

Những người lớn tuổi không biểu hiện gì, còn đám trẻ tuổi người thì ghen ghé,hâm mộ, phẫn nộ, sùng bái đủ mọi cảm xúc thể hiện trên khuôn mặt.

Ở giữa lễ đường đang ngồi hai người một là Lý Thiên Hoàng với một phụ nữ tầm 30 tuổi.

Thiếu phụ đó là Vũ Ninh mẫu thân của Lí mộng Linh.

Khuôn mặt xinh đẹp quý phái có nhiều nét tương đồng với Lý Mông Linh.

“Chào bá phụ bá mẫu.”

Thấy Diệp Thiên chào hỏi Lý Thiên Hoàng cũng gật đầu cho qua, mọi người đều biết hôn lễ này thực ra là giả lên cũng chẳng xen kẽ tình cảm vào.

Còn bên cạnh quý phu nhân nhìn chăm chú vào Diệp Thiên như muốn xem vị con rể giả là người như thế nào, xem thấy Diệp Thiên dáng dấp dễ nhìn, tính cách khá trầm ổn. Cộng với qua điều tra thấy Diệp Thiên tính cách không có gì xấu,lên khá hài lòng với Diệp Thiên.

Nhưng tiếc Diệp Thiên là phàm nhân không tu luyện lên cũng không thể biến giả thành thật được.

Chẳng mấy chốc giờ lành đã đến, Lý Mộng Linh bước từ bên ngoài vào bên cạnh là nha hoàn Tiểu Uyên.

Nay Lý Mông Uyên mặc bộ lễ phục màu đỏ trang phục được thiết kế tỉ mỉ đẹp đẽ. Thêm khí chất hơn người cộng thêm chút trang điểm,có thể nói nay Lý Mộng Linh như một vị nữ thần không thuộc về thế gian.

Da trắng môi hồng khí chất cao sang phảng phất ánh trăng trước đêm dài. Không chói mắt như thái dương nhưng thu hút vạn vật để người người quỳ bái.

Đám thanh niên lại dâng lên một nỗi ghen ghét với Diệp Thiên tới cực hạn, hận không thể dùng ánh mắt lăng trì Diệp Thiên ra từng mảnh nhỏ.

Giờ lành đã đến người trủ trì hôn lễ bắt đầu. Diệp Thiên với Lí Mông Linh hai người đứng song song.

Có thể nói là trai tài gái sắc.

Diệp Thiên nay mặc lễ phục sang trọng, dáng dấp đẹp trai trầm ổn mà tự tin, không còn vẻ biếng nhác thường ngày. Có thể nói là mã tốt cùi dẻ, dùng mặt ăn hàng.

“Nhất bái thiên địa.”

“Nhị bái cao đường.”

“Phu thê giao bái.”

Từng quy trình được người trủ trì hô lên Lý Mộng Uyên với Diệp Thần phải làm theo.

Đến đoạn phu thê giao bái thì bên ngoài có một tiếng hô lớn:

“Dừng lại.”

Người hô là Lý Tiếu con trai của đại trưởng lão đệ nhị thiên tài họ lý, 22 tuổi đã đến võ đạo nhị cảnh giới luyện nhục đại thành. Chỉ cần đột phá một bước nữa là đến tam trọng cảnh giới luyện cốt.

Lý Tiếu quỳ một chân trước Lý Thiên Hoàng:

“Bái tộc trưởng, ta Lý Tiếu nay đã đột phá đệ tam cảnh luyện cốt cảnh xin tộc trưởng cho phép ta cầu hôn Lý Mộng Linh.”

Lý Tiếu đột phá đệ tam cảnh làm mọi người giật mình, nếu theo tư chất và tuổi tác sau này Lý Tiếu có thể đột võ đạo đệ ngũ cảnh thậm trí đệ lục cảnh linh hải trong truyền thuyết.

Thấy vậy đám thanh niên thậm trí những nguyên lão đều nhao nhao xin tộc trưởng đồng ý.

Lý Thiên Hoàng cũng hơi phân vân đồng ý hay không, có thể nói trong họ lý Lý Thiên Hoàng là người quyết định mọi đại sự trong dòng họ, quyền lực tuyệt đối thổ hoàng đế.

Không khí hơi im lặng để chờ Lý Thiên hoàng chấp thuận thì một câu nói vang lên.

“Ta không không đồng ý.”

Người nói là Lý Mộng Linh, thường ngày Lý Tiếu hay quấn lấy Lý mộng Linh như ruồi nhạng. Mọi người thậm trí là các nguyên lão đều mong hợp tác hai người lại,nhưng Lý Mộng Linh không thích.

Lý Tiếu dáng dấp anh tuấn tư chất thượng hạng, đối sử với mọi người nhẹ nhàng phong độ, có thể nói là bạch mã vương tử của nhiều thiếu nữ nhưng trong đó không có Lý Mộng Linh.

Lý mộng Linh biết tính cách của Lý Tiếu, bên ngoài vàng son bên trong thối rữa.

Trực giác của Lý Mộng Linh từ khi sinh ra đã có, có thể để Lý Mộng Linh phân biệt được người có ác ý với mình hay không.

Mỗi lần tiếp xúc với Lý Tiếu Lý Mộng Linh đều cảm giác tràn đầy ý xấu, không như bề ngoài phong độ ân cần của Lý Tiếu. Làm Lý Mộng Linh cực kỳ chán ghét thậm trí buồn nôn.

Vì dáng vẻ cùng tư chất lên ngoài trừ người thân ra khi tiếp xúc với người ngoài, đặc biệt là người khác giới rất ít có những người không có ý xấu đối đối với Lý Mộng Linh.

Và Diệp Thiên là một trong số đó, nội tâm, ánh mắt của Diệp Thiên hoàn toàn không có một tia ý xấu, tạp chất đối với Lý Mộng Linh. Lên ấn tượng Lý Mộng Linh đối với Diệp Thiên khá tốt, có thể nói là tốt gấp trăm ngàn lần Lý Tiếu.

Thấy Lý Mộng Linh phản đối mình Lý Tiếu tỏ ra buồn khổ giải bày.

“Mộng Linh chẳng lẽ ngươi không biết tình cảm của ta đối với ngươi như thế nào sao, mọi người đều biết ta thích ngươi, và chỉ có ta xứng đáng với ngươi.”

“Ta sánh vai với ngươi đi tiếp sau này chúng ta đột phá ngũ cảnh thậm chí lục cảnh, có thể trở thành thần tiên quyến lữ.”

Đối với nét mặt chân thành của Lý Tiếu Lý Mộng Linh hoàn toàn không động dung thậm trí tỏ vẻ hết sức căm ghét.

“Chuyện của ta không cần ngươi lo, cút.”

Lý Tiếu bỏ ra nhiều công sức để tán Lý Mộng Linh nhưng không biết tại sao Lý Mộng Linh căm ghét mình như vậy. Hắn hoàn toàn chưa làm gì sai thậm chí mọi cử chỉ ngôn ngữ của hắn rất chuẩn mực.

Thấy Lý mộng Linh chán ghét mình như vậy nét mặt Lý Tiếu tỏ ra khá điên cuồng, không ăn được thì đạp đổ.

“Vì tên phế vật này mà ngươi không đồng ý ta sao. ”

“Phá sơn quyền.”

Vừa nói vừa điên cuồng điều động lực lượng võ kỹ ra tay với Diệp Thiên, luyện cốt cảnh mỗi quyền vạn cân lực lượng đừng nói là phàm nhân dù núi đá cũng có thể nện thủng một hố.

Diệp Thiên cảm thấy rất vô tội, tự dưng có thằng điên muốn đánh mình thành thịt nhão. Đang định né tránh ra thì có người đã sớm ra tay.

Đó là Lý Mộng Linh người đứng sát bên Diệp Thiên.

“Ngươi muốn chết.”

“Thiên hoang quyền.”

Vừa hô điều động võ kỹ ngăn chặn Lý Tiếu.

Hai quyền va chạm nhau tiếng vang như sấm, không khí bị đốt đến đỏ rực, những người đứng gần bị hất văng ra mấy mét, mái nhà bị thủng lỗ chỗ các bức tường xuất hiện từng vết rạn nứt.

Nhưng khi va chạm tay của Lý Tiếu gãy gập lại, nương theo đà tiến tới quyền của Lý Mộng Linh đấm trúng ngực của Lý Tiếu. Lý Tiếu xương ngực vỡ nát, miệng phun máu văng thủng tường còn lộn thêm mấy vòng.

“Ngươi.”

Lý Tiếu nằm đó ngóc đầu lên miệng chỉ nói được một chữ rồi ngất đi.

Mọi người có chút sững sờ không ngờ Lý Tiếu thua nhanh vậy.

“Luyện cốt đại thành”

Một người hô lên, làm mọi người chấn động Lý mộng Linh mới 18 tuổi mà đã đến luyện cốt đại thành tính ra cũng là cao thủ của lý gia. Nếu đột phá tới luyện huyết đó là cấp độ của các trưởng lão.

Mọi người vẫn xem thường thiên tư của Lý Mộng Linh.

“Đưa lý thiếu gia đến dược xá.”

Mấy tên người hầu chạy đến khiêng Lý Tiếu đi.

Lý Mộng Linh đánh cho Lý Tiếu nằm bệnh mấy tháng nhưng đám nguyên lão thậm chí không tức giận,còn biểu hiện chút vui mừng. Lấy thiên tư của Lý Mộng Linh đột phá đến ngũ cảnh chỉ là vấn đề thời gian, chẳng mấy năm nữa Lý gia có thêm một tên cao thủ luyện tạng.

Thậm chí lên linh hải cũng không là vấn đề. Lý Mộng Linh mới 18 tu luyện mới 10 năm.

Một bên Diệp Thiên đứng xem kịch không ngờ cô dâu nhỏ của mình bá đạo như vậy, xuýt nữa đánh người ta thành thịt nhão.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play